Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 275: Nữ Thần
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:30
Khi Kiều Niên nghe thấy câu hỏi của Cao Lăng, cô khẽ mím môi và nhướn mày. Cô hỏi.
- Tôi không thể đến phòng tập này sao?
Khi Hạ Tuyết nghe Cao Lăng gọi cô gái là "Kiều Niên", ánh mắt cô lóe lên.
Sao cô lại thấy cái tên này quen quen nhỉ?
Ồ.
Ồ, đúng rồi.
Cô nhớ ra rồi.
Kiều Niên hình như là nữ sinh tự học mà Cao Lăng đã nhắc đến, người có thể diễn xuất hoàn hảo bản "Xuân Tuyết".
Hạ Tuyết không khỏi ngắm nhìn Kiều Niên. Ánh mắt cô dần sáng lên.
Dù có tiêu chuẩn cao, cô cũng phải thừa nhận rằng Kiều Niên rất xinh đẹp.
Mái tóc đen dài của cô ấy trông như rong biển óng ánh dưới ánh nắng mặt trời. Đường nét trên khuôn mặt cô ấy tinh tế và rõ nét, đặc biệt là đôi mắt hồ ly xinh đẹp. Khiến người ta không thể rời mắt.
Kết hợp với vóc dáng cao ráo, gợi cảm của Kiều Niên, bộ váy cô ấy đang mặc càng làm nổi bật đường cong hình chữ S một cách hoàn hảo.
Ánh mắt Hạ Tuyết hơi tối lại. Kiều Niên không chỉ xinh đẹp mà còn chơi đàn tranh rất giỏi. Hạ Tuyết lập tức cảm thấy nguy hiểm.
Các học sinh khác cũng đang nhìn Kiều Niên không chớp mắt, ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ.
Tất cả đều kinh ngạc.
Thật là một cô gái xinh đẹp. Trông cô như bước ra từ tranh vẽ!
Ngay cả Hạ Tuyết, nữ sinh xinh đẹp của trường, cũng trở nên nhợt nhạt khi so sánh.
Cho dù nữ sinh xinh đẹp kia có đứng trước mặt cô, cô ấy cũng chỉ là một tấm nền mờ nhạt.
Hình như nữ sinh xinh đẹp mới của trường sắp bị thay thế.
Cao Lăng nắm chặt tay. Thấy Kiều Niên không hề sợ hãi, cơn giận của cô dâng trào. Cô tức giận nói.
- Tôi nghĩ cô cố ý. Cô biết chị Hạ Tuyết sẽ luyện đàn ở đây, vậy mà cô vẫn cố tình gây sự.
Kiều Niên nhìn Cao Lăng vẻ khó hiểu rồi hỏi.
-Ai đặt ra quy định chỉ có Hạ Tuyết mới được vào phòng tập này? Không ai khác được vào.
Nói xong, Kiều Niên liếc nhìn đám học sinh vây quanh Hạ Tuyết. Cô càng thêm khó hiểu. Bối rối, cô hỏi.
- Sao bọn họ đều vào được, còn tôi thì không?
Mặt Cao Lăng đỏ bừng. Cô không biết phải nói gì.
Kiều Niên tỏ vẻ bất bình. Cô nói tiếp.
- Nếu cô muốn xem vẻ đẹp của Đông Hoa tiên sinh, tôi có thể không?
- Cô... - Cao Lăng tức giận đến mức muốn cãi nhau với Kiều Niên, nhưng bị Hạ Tuyết ngăn lại. Cô đành ngậm miệng lại.
Các học sinh đến xem thấy Kiều Niên như vậy, đều cảm thấy thương xót cho cô. Họ gật đầu ngay lập tức.
- Phải, phải. Kiều Niên, đừng buồn. Tất nhiên, cậu cũng có thể đến nhìn Đông Hoa tiên sinh!
- Học viên Kiều Niên, đừng buồn. Lát nữa khi Đông Hoa tiên sinh ra ngoài, cậu sẽ là người đầu tiên đến xem, đúng không?
- Sinh viên Kiều Niên, cậu có thể cho tôi thông tin liên lạc của cậu được không?
- Tôi cũng muốn!
- Và tôi nữa!
...
Nhìn Kiều Niên bị các bạn cùng lớp vây quanh, ánh mắt Hạ Tuyết thoáng hiện vẻ u ám.
Khi được chọn làm hoa khôi của trường, cô chưa từng thấy ai hào hứng đến mức hỏi thông tin liên lạc ngay tại chỗ như vậy.
Hạ Tuyết khẽ siết chặt nắm đấm. Cô là tâm điểm chú ý của mọi người.
Hạ Tuyết nhìn Kiều Niên, rồi nhìn các sinh viên khác. Cô mỉm cười, cố gắng xoa dịu tình hình.
- Được rồi, mọi người im lặng nào. Đông Hoa tiên sinh không thích ồn ào!
Nghe lời Hạ Tuyết, mọi người đều im bặt.
Ánh mắt Kiều Niên dừng lại trên mặt Hạ Tuyết. Cô tò mò hỏi.
- Vừa rồi lúc tôi vào trong, tôi nghe cô nói Đông Hoa tiên sinh đang ở đây. Thầy ấy đâu rồi? Tôi cũng muốn gặp thần tượng của mình!
Hạ Tuyết liếc nhìn Cao Lăng. Cao Lăng ngạo mạn bước lên một bước, tức giận hỏi.
- Vừa rồi cô không nghe thấy Đông Hoa tiên sinh chơi vĩ cầm sao?
Khi Kiều Niên nghe thấy lời Cao Lăng, cô tỏ vẻ khó hiểu. Cô hỏi.
- Tôi nghe thấy á?
Các bạn học khác cũng hào hứng gật đầu.
- Bạn Kiều Niên, Đông Hoa tiên sinh vừa chơi vĩ cầm trong phòng riêng đấy!
- Đông Hoa tiên sinh thật sự vừa chơi đàn!
- Sinh viên Kiều Niên, cậu vừa ra khỏi phòng piano. Cậu nên là người gần các phòng khác hơn chứ. Cậu không nghe thấy thầy ấy đàn sao?