Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 407: Bí Ẩn
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:36
Niềm vui trong mắt Kiều Vũ lập tức biến mất, anh vẫn bình tĩnh và thờ ơ như mọi khi.
Hôm nay, Kiều Niên mặc một chiếc váy dài màu đỏ. Mái tóc dài như rong biển buông xõa trên vai. Cộng thêm đôi mắt cáo tuyệt đẹp, trông cô quyến rũ đến khó tả, nhưng lại không hề lòe loẹt.
Ai đi ngang qua Kiều Niên cũng không khỏi liếc nhìn cô thêm vài lần. Ánh mắt họ không khỏi dừng lại trên đôi chân trắng muốt như ngọc của cô, được bao bọc trong đôi giày cao gót đen.
Kiều Vũ không nhịn được nuốt nước bọt. Ánh mắt anh lập tức trở nên lạnh lẽo, giọng nói mang theo chút bất mãn.
- Em có đầu óc không? Đây là MY, lại còn là quốc gia hỗn loạn nhất thế giới. Phụ nữ ở đây có tỷ lệ thương vong cao nhất. Em mặc cái này để làm gì?
Đôi mắt cáo xinh đẹp của Kiều Niên hơi nheo lại. Tuy giọng điệu Kiều Vũ rất khó chịu, nhưng cô vẫn nghe ra được chút lo lắng trong lời nói của anh.
Kiều Niên nắm c.h.ặ.t t.a.y Lục Châu, mỉm cười.
- Anh Kiều, anh lo lắng quá rồi. Tôi tin rằng sẽ không ai dám thèm muốn nữ đồng hành của Lục thiếu gia đâu.
Thấy Kiều Niên định bám lấy Lục Châu, ánh mắt Kiều Vũ càng thêm lạnh lẽo.
Lục Châu đứng bên cạnh khẽ nhíu mày. Anh ngửi thấy mùi căng thẳng giữa Kiều Vũ và Kiều Niên, nhưng cũng hơi bất ngờ.
Chẳng phải Kiều Vũ là anh trai của Kiều Niên sao?
Sao quan hệ của họ lại lạnh nhạt như vậy?
Hơn nữa, tại sao Kiều Niên lại gọi Kiều Vũ là "anh Kiều"?
Tuy nhiên, Lục Châu chưa bao giờ là người thích xen vào chuyện của người khác. Anh sẽ không hỏi han quá nhiều chuyện của người khác.
Lục Châu hơi cụp mắt xuống, ánh mắt rơi vào tay Kiều Niên đang nắm lấy cánh tay mình. Trong lòng anh thoáng qua một tia kinh ngạc.
Anh vốn tưởng rằng mình sẽ rất ghét Kiều Niên.
Đứng sau lưng Lục Châu, Lâm Nam cũng sửng sốt. Thiếu gia nhà anh chưa bao giờ thích bị người khác chạm vào.
Trong khoảnh khắc, bầu không khí bỗng chốc đông cứng lại.
Đúng lúc đó, một người đàn ông mặc lễ phục từ bên cạnh đi tới, phía sau có vài vệ sĩ.
Tóc ông ta chải ngược ra sau, trên mặt nở nụ cười dịu dàng. Từng cử chỉ đều toát lên vẻ lịch lãm.
Kiều Niên nhìn người đàn ông này, cảm thấy có chút quen thuộc.
- Lục tổng và Kiều tổng, chắc chắn lão gia sẽ rất vui khi hai người chịu đến đây ủng hộ lão gia!
Lão gia...
Kiều Niên đột nhiên nhớ ra người đàn ông trước mặt mình có lẽ là thư ký riêng của Thôi lão gia, chủ tịch tập đoàn HH, ông Trần.
Thôi lão gia từ trước đến nay vẫn luôn kín tiếng, ít khi ra ngoài. Ít người biết ông, nhưng công chúng lại rất quen thuộc với ông Trần.
Vì ông Trần là người thân tín nhất của Thôi lão gia, nên ai cũng kính cẩn chào hỏi.
Ông Trần là người khéo léo. Ánh mắt ông dừng lại trên mặt Kiều Niên. Thấy Kiều Niên đang khoác tay Lục Châu, ông mỉm cười hỏi.
- Chắc là bà Lục!
Lục Châu khẽ lắc đầu và giới thiệu.
- Kiều Niên, bạn của tôi.
Ông Trần nghe Lục Châu nói, ánh mắt dừng lại trên mặt Kiều Niên một lúc. Sau đó, ông đưa tay ra chào hỏi cô với nụ cười tươi rói.
- Cô Kiều, rất vui được gặp cô.
Kiều Niên mỉm cười, đưa tay ra bắt tay ông Trần, rồi rụt tay lại.
Sau đó, ông Trần, Lục Châu và Kiều Vũ trao đổi vài câu xã giao.
Kiều Niên nhận thấy cả Lục Châu và Kiều Vũ đều rất lễ phép với ông Trần.
Xem ra Tập đoàn HH không thể xem thường được.
Ông Trần mỉm cười với họ và nói.
- Mọi người cứ tự nhiên chơi. Nếu tôi có làm gì không tốt thì mong mọi người thứ lỗi!
Lục Châu mím môi, khẽ mỉm cười.
- Ông Trần, ông khách sáo quá!
Ông Trần đến, chỉ nói vài câu để giải quyết mâu thuẫn giữa mọi người.
Kiều Niên lạnh lùng liếc Kiều Vũ một cái, rồi đi theo Lục Châu đến đăng ký chìa khóa phòng.