Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 450: Chặn Đường
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:38
Tên cầm đầu rút s.ú.n.g lục ra hiệu cho thuộc hạ mở cửa.
Kiều Niên liếc nhìn tên cầm đầu với vẻ thờ ơ. Không còn sự đe dọa của khẩu s.ú.n.g lục, cơ hội chiến thắng của cô cao hơn.
Một tên mở cửa, đứng ở cửa. Hắn lạnh lùng nhìn cô phục vụ khách sạn và nói.
- Giờ thì đưa quà cho tôi đi!
- Không được, tôi muốn tự tay tặng cho cô Kiều!
Ánh mắt hắn thoáng hiện vẻ tàn nhẫn!
Thấy vậy, Kiều Niên vội vàng bước tới, mỉm cười. Cô nhẹ nhàng vỗ vai hắn và nói.
- A Đông, chỉ là một chiếc vòng tay thôi mà. Có gì phải lo lắng chứ?
Tên cầm đầu gật đầu cứng nhắc.
Thấy Kiều Niên đi ra cửa, tên cầm đầu cảnh giác, vội vàng chộp lấy khẩu s.ú.n.g trong túi.
Ánh mắt Kiều Niên lóe lên tia sáng, cô bình tĩnh đưa tay cho nhân viên phục vụ khách sạn.
Nụ cười rạng rỡ hiện rõ trên khuôn mặt cô nhân viên phục vụ. Cô định lấy sợi dây chuyền ra giúp Kiều Niên đeo vào.
Kiều Niên nắm lấy tay cô nhân viên phục vụ khách sạn, không chút do dự đẩy cô ấy ra. Cô ấy cũng không ngần ngại chụp lấy cô.
Thấy Kiều Niên định bỏ chạy, người đàn ông đứng ngoài cửa liền đưa tay ra tóm cô.
Kiều Niên nhanh hơn hắn rất nhiều. Cô rút cây kim bạc trong tay ra, không chút do dự đ.â.m vào lòng bàn tay hắn.
Hắn đau đớn, vội buông tay.
Tên cầm đầu thấy vậy, mặt tối sầm lại, chửi thề.
- Mẹ kiếp!
Vừa dứt lời, hắn vừa rút s.ú.n.g ra, không chút do dự chĩa vào cánh tay Kiều Niên!
Bang!
Bang!
Hai tiếng s.ú.n.g vang lên bên tai Kiều Niên.
Lúc này Kiều Niên mới nhận ra phát s.ú.n.g sau lưng là do Lục Châu b.ắ.n ra.
Một thoáng ngạc nhiên thoáng qua trong lòng cô.
Bang!
Khi hai viên đạn va chạm trên không, một tiếng rít chói tai vang lên.
Cô phục vụ khách sạn giật mình trước sự thay đổi đột ngột này. Không chút do dự, cô dùng thẻ phòng đa năng mở cửa phòng bên cạnh rồi nhanh chóng bước vào.
Lúc này, trong phòng có một người đàn ông trung niên đầu trọc đang ân ái với tiểu tình nhân.
Nghe thấy tiếng cửa mở, người đàn ông tỏ vẻ sốt ruột, quát.
- Có chuyện gì vậy? Sao lại xông vào phòng tôi? Cô tin rằng lát nữa tôi kiện cô không?!
Lúc này, bọn bắt cóc đuổi theo.
Tất cả s.ú.n.g chúng chuẩn bị đều là s.ú.n.g giảm thanh. Cho dù có đánh nhau ở đây, ông Trần cũng không thể phát hiện ra chúng ngay được.
Chúng nhìn Kiều Niên với đôi mắt đỏ hoe, thầm thề sẽ bắt được cô.
Tên cầm đầu giơ s.ú.n.g lên, không chút do dự b.ắ.n thêm phát nữa về phía Kiều Niên.
Lục Châu nhìn thấy viên đạn ngay lập tức. Không chút do dự, anh dùng thân mình đỡ đạn cho Kiều Niên. Anh không khỏi rên lên.
Kiều Niên nhanh chóng dẫn Lục Châu vào phòng. Không chút do dự, cô đóng sầm cửa lại.
Cô không ngờ Lục Châu, người vốn không ưa cô, lại giúp cô đỡ đạn.
Lúc này, hai người đang tập thể dục trên giường trong phòng đều hét lên sợ hãi, nhưng Kiều Niên không nghe thấy gì. Ánh mắt cô dừng lại trên người Lục Châu.
Áo sơ mi trắng của Lục Châu nhuộm đỏ máu.
Hai tay Kiều Niên bất giác run lên, trong lòng tràn ngập hoảng loạn.
Anh ấy sẽ c.h.ế.t sao?
- Lục Châu, anh...
Nghe thấy tiếng Kiều Niên, Lục Châu nắm lấy tay cô. Sắc mặt anh tái nhợt, khó coi. Không chút do dự, anh ngắt lời Kiều Niên.
- Nghe tôi nói này. Mấy người đó chắc chắn là lính đánh thuê. Họ là loại người sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được mục đích. Xe của Trần Thức đang ở dưới lầu. Giờ thì nhảy xuống với tôi!
Hai người ban đầu đang ân ái trong phòng thấy có người bị bắn, sợ đến nỗi chui xuống chăn, không dám hé răng nửa lời.
Lúc này, nhân viên phục vụ khách sạn vội vàng đi đến bàn đầu giường, không chút do dự gọi bảo vệ.
- Bảo vệ, tôi là Irene. Giờ xin báo với ông Trần rằng cô Kiều đã gặp cướp, và anh Lục cũng đã bị bắn. Xin hãy gọi xe cấp cứu ngay!