Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 634: Lời Mời
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:45
Giá như Cố Kỳ từ trong bụng Kiều Niên mà ra.
Haiz.
Bà Cố thở dài. Trong cơn mơ màng, bà nhớ lại dáng vẻ của Cố Châu và anh Cả của anh hồi nhỏ. Hai người họ đều là những người nghiêm túc, và trò chơi thường chơi nhất của họ là đọc sách.
Kiều Niên đang chơi với Cố Kỳ thì điện thoại của cô đột nhiên reo lên.
- Tiểu Kỳ, cô đi nghe điện thoại. Cẩn thận đừng ngã nhé. - Tuy Kiều Niên nói vậy, nhưng hai tay vẫn cẩn thận đỡ Cố Kỳ, lo cậu bé sẽ ngã khỏi xích đu.
Kiều Niên lấy điện thoại ra bằng tay kia. Khi nhìn thấy tên người gọi, tim cô bắt đầu đập loạn xạ.
Lục Niên.
Chẳng lẽ anh Cả đã nói với anh Hai rằng cô là Đường rồi sao?
Nếu không, tại sao anh Hai lại đột nhiên gọi cho cô?
Vừa hồi hộp vừa phấn khích, Kiều Niên nhấc máy. Cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
- Alo.
- Cô gái, sao em không gọi anh là anh nữa?
Giọng Lục Niên rất êm tai. Như nước chảy giữa núi, trong vắt mà ngọt ngào.
Kiều Niên không khỏi cảm thấy hồi hộp. Lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi.
Hình như anh Cả đã kể hết mọi chuyện cho anh Hai nghe rồi.
Ôi trời, cô chưa chuẩn bị tinh thần. Phải làm sao đây?
Tim Kiều Niên đập càng lúc càng nhanh. Thực ra, cảm xúc của cô vẫn hệt như lúc mới gặp lại anh Cả. Cô cảm thấy bất an, sợ hãi, hồi hộp. Nhưng cũng có chút vui mừng và phấn khích.
- Sao vậy? - Giọng anh rất trong trẻo, hơi cao.
Đúng là một nhạc sĩ. Giọng nói tự nhiên nghe như một động tác hoàn hảo.
Kiều Niên chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp lại anh Hai qua điện thoại.
Cô khẽ cắn môi, lo lắng hỏi.
- Anh biết hết rồi sao?
Đầu dây bên kia im bặt một lúc. Giọng nói khó hiểu của Lục Niên vang lên.
- Anh biết gì cơ?
Kiều Niên lập tức sững sờ.
Liệu cô có hiểu lầm không?
Lòng cô như đang lên cơn sốt. Vừa rồi còn ở đỉnh cao, vậy mà giờ đã chìm xuống đáy vực.
Ở đầu dây bên kia.
Tuy Lục Niên không hiểu Kiều Niên đang nói gì, cũng không nhìn rõ mặt cô, nhưng qua hơi thở dồn dập của Kiều Niên, anh có thể đoán được cô đang rất lo lắng.
Kỳ lạ, tại sao Kiều Niên lại lo lắng?
- Em Niên, em không khỏe sao? - Lục Niên lo lắng hỏi.
Kiều Niên ngăn Cố Kỳ vung tay, lấy tay che ngực, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Anh Hai gọi cô là em Niên, không phải Đường. Nói cách khác, anh Hai không biết cô là ai.
Nghe Lục Niên lo lắng cho mình, Kiều Niên cảm thấy ấm lòng. Anh Hai vẫn quan tâm cô như vậy.
May mắn thay, anh Cả của cô không phải là người vô ý, nếu không, cô đã vội vàng thừa nhận anh là người nhà qua điện thoại rồi.
Suy nghĩ kỹ lại, khóe môi Kiều Niên hơi cong lên, ngọt ngào gọi.
- Anh A Niên!
Giọng nói cô trong trẻo, ngọt ngào.
Lục Niên hơi sững sờ. Anh đáp.
- Ừ.
Anh không hiểu tại sao Kiều Niên lại vui vẻ như vậy.
Chẳng lẽ cô vui vẻ vì anh quan tâm đến cô sao?
Lúc này Kiều Niên mới hỏi.
- Anh A Niên, anh gọi điện cho em làm gì?
- Anh viết một bài hát mới. Anh muốn em nghe thử trước.
Mắt Kiều Niên sáng lên. Môi cô bất giác cong lên, hứng thú hỏi.
- Khi nào?
- Tối nay em rảnh không? - Lục Niên hỏi.
Cố Kỳ nhìn vẻ mặt vui vẻ của Kiều Niên, ánh mắt lóe lên vẻ tò mò. Cậu không hiểu sao cô Niên Niên lại vui vẻ đến vậy.
Cậu xuống xích đu, bước đến bên Kiều Niên. Vươn tay nắm lấy tay áo Kiều Niên, ngước nhìn cô.
Kiều Niên ngồi xổm xuống, ánh mắt dừng lại trên mặt Cố Kỳ, ra hiệu cho cậu đừng nói gì.
Cô vẫn còn đang do dự, vì chiếc túi thêu cô đang làm cho tiểu thư nhà họ Lục vẫn chưa xong. Tuy nhiên, anh Hai đã mời cô đến dự tiệc ra mắt, và cô rất muốn nghe thử bài hát đó.
Cô tự hỏi liệu có đủ thời gian không.
Thôi bỏ đi. Cùng lắm thì nửa đêm cô cũng thêu xong!
Đầu dây bên kia, Lục Niên không nghe thấy giọng Kiều Niên.
- Tối nay không rảnh thì...
- Được rồi, em rảnh. Anh đang ở đâu? Em muốn đi. - Kiều Niên hào hứng nói.