Trò Chơi Tử Thần [vô Hạn] - Chương 140 (2)

Cập nhật lúc: 04/09/2025 20:02

Trên bức tường phía sau quầy lễ tân dán mấy chữ PVC trông rất hoành tráng – Phòng khám Thiện Hòa.

Đến lúc này, toàn bộ phòng khám từ trong ra ngoài đã bị họ tìm kiếm một lượt.

Quá trình này không chỉ là tìm kiếm những người chơi khác, mà còn để có được cái nhìn tổng thể về địa điểm nhiệm vụ.

Người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi đi đến ghế ngồi tựa vào tường, thở ra một hơi, rồi nói: 

"Xem ra nhiệm vụ lần này chỉ có bốn người chơi chúng ta thôi."

Người đàn ông đầu đinh trẻ tuổi gật đầu, nói: "Điều này cũng bình thường thôi, dù sao thì... đây đã là nhiệm vụ thứ mười bốn rồi."

"Các anh nói xem, nhiệm vụ lần này chúng ta có thể sống sót được mấy người?" Một người đàn ông khác cũng đi đến hàng ghế đó ngồi xuống, vẻ mặt nặng nề hỏi.

Người phụ nữ trung niên liếc nhìn hắn, không nói gì.

Hắn lại cười một tiếng, nói: "Quy tắc nhiệm vụ chắc đều giống nhau nhỉ? Nói là sống sót là được."

"Nhưng nhiệm vụ lần này phải làm thế nào đây?" Người đàn ông đầu đinh cau mày.

 "Vẫn phải tìm manh mối khắp nơi trước đã, cứ bắt đầu từ quầy lễ tân đi."

Vừa nói hắn vừa đi về phía quầy lễ tân, vòng ra phía sau, việc đầu tiên là bật máy tính, nhưng máy tính không bật được. Hắn liền bắt đầu lật tìm những tài liệu trên bàn.

Dư Tô và hai người còn lại cũng đi qua, cùng nhau xem xét.

Tài liệu ở đây là một số phiếu đăng ký do bệnh nhân điền, thông tin cơ bản như số liên lạc, tuổi tác đều được ghi trên đó.

Ngoài ra, còn có một số hóa đơn đặt trong tủ bên dưới.

Người phụ nữ trung niên vừa lật xem hóa đơn vừa nói: 

"Chúng ta không phải có bốn người sao? Tách ra hành động đi, hai người một nhóm tìm, chắc chắn sẽ nhanh hơn rất nhiều so với việc tìm cùng nhau thế này."

Động tác của người đàn ông đầu đinh khựng lại một chút, nhìn Dư Tô: "Vậy hai người chúng ta đi tìm ở chỗ khác nhé?"

Dư Tô nhìn đồng hồ treo tường, bây giờ là bảy giờ ba mươi lăm phút, dựa vào ánh sáng yếu ớt chiếu vào từ rèm cửa trước đó, có lẽ là hơn bảy giờ tối, tức là, trời sắp tối.

Quả thực nên tăng tốc tìm kiếm manh mối.

Cô gật đầu, cùng người đàn ông đầu đinh đi vào căn phòng chứa đầy thuốc ở đối diện.

Nơi đây chất đầy các loại thuốc, trong ngăn kéo của căn phòng thì có một xấp dày các đơn thuốc, trên đó viết những chữ nguệch ngoạc mà Dư Tô chẳng hiểu một chữ nào.

Người đàn ông đầu đinh xem qua tờ đơn, tặc lưỡi hai tiếng, nói: "Chữ bác sĩ trong nhiệm vụ sao cũng giống bên mình thế, đúng là viết như sách trời nhỉ?"

Tóm lại là không phát hiện ra manh mối nào có giá trị, khi hai người rời khỏi đây, hai người bên ngoài cũng đã đi vào văn phòng bác sĩ bên trong.

Dư Tô và người đàn ông đầu đinh liền đến phòng khám bệnh đối diện.

Cô vừa tìm kiếm, vừa thầm nghĩ, trong nhiệm vụ này, ngoài khung cảnh phòng khám không thể rời đi này ra, lại không có lấy một NPC nào.

Nếu không tìm ra manh mối có giá trị trong những thứ này, thì họ phải làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ này?

Ngoài ra... cho đến bây giờ, nhiệm vụ này không có điểm nào tỏ ra khó hơn những nhiệm vụ khác.

Vậy, tại sao Phong Đình và những người khác lại xuất hiện tình trạng như vậy sau khi hoàn thành?

Lông mày cô không khỏi cau chặt lại, khi cúi đầu tìm kiếm trong những dụng cụ đó, ánh mắt lướt qua chiếc nhẫn trên ngón tay, trong lòng lại khẽ thả lỏng.

Dù sao đi nữa, cẩn thận trước luôn là đúng.

Phòng khám này không lớn, phòng ốc cũng không nhiều, khi bốn người chơi đã tìm kiếm xong tất cả các phòng một lượt, thời gian mới chỉ hơn tám giờ một chút.

Tuy nhiên, bên ngoài rèm cửa đã không còn ánh sáng chiếu vào, điều này cho thấy trời đã tối.

Mà trời tối, trong thế giới nhiệm vụ, thường có nghĩa là m/a qu/ỷ sắp xuất hiện.

Bốn người đi ra ngoài hội họp, người phụ nữ trung niên nói:

 "Chúng tôi đã tìm trong tủ của văn phòng bác sĩ, kết quả chỉ tìm thấy một chút tài liệu bệnh nhân, bên dưới tài liệu toàn là các loại tiểu thuyết, tạp chí và những thứ tương tự."

"Tức là việc kinh doanh ở đây chắc chắn không tốt như vậy," người đàn ông đi cùng cô nói: 

"Hoặc là... việc kinh doanh chính thống không tốt đến thế."

Dư Tô nhướng mày, nhìn hắn đợi hắn nói tiếp.

Hắn nói tiếp: "Dữ liệu bệnh nhân ít như vậy, sao trong tủ quầy lễ tân lại có nhiều hóa đơn thế?"

Người đàn ông đầu đinh nói: "Trong các phòng mà hai chúng tôi đã tìm, chỉ có phòng nghỉ ở trong cùng là kỳ lạ hơn cả."

Dư Tô và hắn đã phát hiện ra một số điểm kỳ lạ trong hai phòng nghỉ ở trong cùng, ví dụ như giường trong hai phòng đó, ga trải giường rất bẩn, dù đã giặt, nhưng có thể thấy rõ những vết m/áu chưa giặt sạch.

Cho dù là phòng khám nhỏ đến đâu, cũng không đến mức để nhân viên ngủ trên giường dính m/áu khi nghỉ ngơi chứ?

editor: bemeobosua

Hơn nữa, nhân viên của loại phòng khám này, thường là người nhà của chính ông chủ phòng khám.

Ngoài ra, trong phòng nghỉ của nhân viên, còn có một số dụng cụ cần dùng để phẫu thuật.

Nhưng phòng khám nhỏ đơn sơ này, rõ ràng không đủ điều kiện để tiến hành phẫu thuật.

Vì vậy cô gần như có thể khẳng định, phòng khám này đang lén lút phẫu thuật cho bệnh nhân. Suy nghĩ thêm một chút, khả năng lớn nhất mà cô có thể nghĩ đến chính là phẫ/u t/huật ph/á th/ai.

Có rất nhiều người ma/ng th/ai ngoài ý muốn không dám cho người khác biết, hoặc có thể vì không đủ tiền để đến bệnh viện lớn tiến hành phẫu thuật, hơn nữa quy trình phẫu thuật ở bệnh viện chính quy phức tạp, cần có người chịu trách nhiệm ký tên mới được tiến hành, nên, thường có người chọn đến những nơi không chính quy để làm p/hẫu th/uật p/há t/hai.

Đây là chuyện rất phổ biến trong thực tế, xảy ra ở đây cũng hoàn toàn bình thường.

Người phụ nữ trung niên nói: "Vậy thì, nhiệm vụ lần này rất có thể liên quan đến các ca phẫu thuật ngầm bất hợp pháp?"

Lời cô vừa dứt, một tiếng "ầm" đột nhiên vang lên từ đâu đó trong hành lang phía trước.

Nhưng bốn người chơi đều ở đây, vậy tiếng động đó từ đâu mà ra?

Cánh cửa giữa hành lang và quầy lễ tân đã được người chơi mở ra từ trước, không đóng lại, nhưng khi trời tối dần, hành lang đó đã tối đen như mực, họ đã thử bật đèn, nhưng đèn không sáng.

Vì vậy, bây giờ họ chỉ có thể nghe thấy âm thanh đó truyền đến, nhưng không thể nhìn thấy điều gì đang thực sự xảy ra ở đó.

Bốn người nhìn nhau, đều thận trọng không dám lên tiếng nữa.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.