Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 7:【7】không Có Bác Sĩ Chuyên Khoa Thì Làm Sao Bây Giờ
Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:41
“Tào bác sĩ, anh giỏi thật đấy! Bệnh hiếm như thế mà anh cũng chẩn đoán ra được nhanh như vậy!”
Thực tập sinh và y tá ríu rít vây quanh tán thưởng. Tào Dũng nhìn vào kết quả ghi trên phiếu chụp CT, trong lòng hơi đờ ra. Thật ra, người đầu tiên nhận ra tình trạng này không phải anh, mà là… cô nữ sinh cấp ba kia.
Rốt cuộc cô bé đó là ai?
Tào Dũng quay người, đẩy đám đông ra rồi bước nhanh về phía cửa phòng cấp cứu.
Ngoài sân, bên dưới mái hiên nhỏ chỉ còn lại chiếc xe cứu thương đang đỗ, không có bóng người nào.
Chẳng lẽ là anh nằm mơ? Mơ thấy một cô tiên nhỏ giáng trần, nói cho anh biết bệnh nhân mắc bệnh gì?
“Bác sĩ Tào, anh đang tìm ai vậy?” Một y tá đi theo phía sau hỏi.
“Lúc nãy có phải có một nữ sinh đứng ở đây không? Mặc đồng phục học sinh cấp ba.” Tào Dũng chỉ về phía chỗ Tạ Uyển Oánh vừa đứng, hỏi mọi người xung quanh.
“Không thấy ai cả.” Các y tá và bác sĩ thực tập đều đồng loạt lắc đầu.
“Bác sĩ Tào, em gọi cho khoa Ngoại Tổng quát của bệnh viện rồi, nhưng bệnh viện mình không có chuyên khoa Ngoại Tim mạch – Lồng ngực. Họ bảo ca này họ không làm được.” Một thực tập sinh được giao nhiệm vụ gọi điện chạy về, mồ hôi vã ra như tắm, vội vã báo lại với Tào Dũng.
Sắc mặt Tào Dũng lập tức thay đổi: Chết tiệt! Anh quên mất—đây không phải là bệnh viện trước đây của anh.
________________________________________
Lúc đó, bên kia điện thoại, Đinh Ngọc Hải – người nhận được cuộc gọi từ đồng nghiệp của Tào Dũng – cũng kinh ngạc không kém: “Ai mà trẻ vậy mà giỏi dữ vậy? Vỡ phình động mạch chủ là ca bệnh cực kỳ hiếm gặp đấy!”
“Không phải bác sĩ của bệnh viện mình đâu, nghe nói là học trò cưng của viện trưởng, là bạn cũ của viện trưởng bệnh viện thủ đô nhờ đến để hỗ trợ xây dựng khoa Ngoại Thần kinh mới. Nghe bảo hồi còn học y đã là học bá rồi, du học về, cuối tuần tranh thủ ghé qua đây. Họ Tào. Hình như tối nay tình cờ thay ca cho ai đó làm bác sĩ thường trú, đúng lúc gặp phải ca đặc biệt này.”
“Người giỏi từ thủ đô à, đúng là đáng nể thật. Nhưng chẩn đoán được thì sao? Chuyển bệnh nhân lên bệnh viện tỉnh chắc cũng không kịp nữa rồi. Cả thành phố này còn chẳng có nổi ai làm được loại phẫu thuật này. Viện trưởng thì luôn tham vọng muốn đưa bệnh viện vượt mặt cả thành phố, từng định tiến cử thiết bị tuần hoàn ngoài cơ thể để làm phẫu thuật tim, nhưng đến giờ cũng chưa mời nổi một chuyên gia ngoại khoa tim mạch về.”
Nói đến đây, Đinh Ngọc Hải không khỏi khẽ hừ một tiếng đầy đắc ý.
Làm bác sĩ cũng giống như đầu bếp vậy, không có nguyên liệu thì cũng chịu bó tay. Dù bác sĩ giỏi từ thủ đô có đến đi nữa, cũng bị giới hạn bởi điều kiện hiện tại của bệnh viện này. Tào Dũng lần này thực sự vướng phải rắc rối lớn rồi.
________________________________________
Ở bệnh viện, Tào Dũng vừa đi thẳng tới phòng mổ vừa cởi áo blouse trắng bên ngoài, để lộ bộ đồ phẫu thuật màu xanh lục bên trong. Tay anh cầm điện thoại Motorola, gọi cho đồng môn cũ – bác sĩ Chu Hội Thương, người đang làm ở khoa Ngoại Tim mạch – và nói vào điện thoại:
“Cậu nói tôi nên làm thế nào, tôi sẽ làm theo. Ở đây không ai có thể mổ ca này ngoài tôi.”
“Cậu điên rồi à? Đây không phải bệnh viện của chúng ta.”
“Chứ giờ phải làm sao? Nhìn anh ta c.h.ế.t sao? Anh ta còn có vợ, có con nhỏ mà.”
Khu vực dành cho người nhà bệnh nhân lúc này vang lên tiếng khóc nức nở.
“Haizz…” Chu Hội Thương thở dài. Muốn đào tạo ra một bác sĩ ngoại khoa tim lồng n.g.ự.c thật sự quá khó. Người ngoài nghề không hiểu được. Còn người nhà thì trách móc tại sao bệnh viện không có bác sĩ chuyên khoa này, nhưng thực tế là trên cả nước, số lượng khoa chuyên về Tim mạch – Lồng n.g.ự.c cực kỳ hiếm, rất nhiều bệnh viện tuyến thành phố còn không có lấy một người.
Chu Hội Thương quay lại nói với Tào Dũng: “Tôi sẽ chỉ cho cậu cách thực hiện. Nhưng cậu phải cẩn thận. Ngoại khoa tim mạch – lồng n.g.ự.c là chuyên khoa cần được đào tạo thêm hai năm sau khi đã học xong ngoại tổng quát.”
“Được rồi. Khoa Ngoại Thần kinh của tôi cũng đâu có khác gì. Tôi vẫn còn nhớ rõ những gì đã thực tập ở Ngoại Tim mạch. Giờ xác nhận lại với cậu một chút là được.”