Trở Về Cùng Gia Bạo Tra Nam Lãnh Chứng Trước Một Ngày - 2366

Cập nhật lúc: 06/09/2025 00:24

Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài chợt lóe lên tia lãnh quang sắc bén, cô không chút ngần ngại, bước thẳng tới, bàn tay nhanh nhẹn nắm lấy cổ tay người chiến sĩ.

Âm dương hàng đầu thảo đang cuộn mình như đám dòi bọ ăn sâu bám chặt vào tận xương tuỷ anh ta, không ngừng bành trướng, ngay lập tức xôn xao, co cụm lại như đang sợ hãi trước luồng năng lượng chữa trị Cố Nguyệt Hoài truyền vào.

Đó là nỗi sợ hãi bản năng khi đối mặt với thiên địch của mình.

Nhưng quá muộn.

Kẻ dám gây họa ắt phải có giác ngộ đón nhận trừng phạt. Năng lượng chữa trị sẽ không vì sự chúng đang co rúm lại, sẽ không vì chúng run rẩy sợ hãi mà bỏ qua. Năng lượng chữa trị nhanh chóng quét khắp cơ thể người chiến sĩ trẻ tuổi, đi đến đâu, những sợi âm dương hàng đầu thảo liền héo tàn, khô quắt đến đó.

Cảnh tượng phi thường ấy khiến các chiến sĩ khác chứng kiến đều không khỏi kinh hô sửng sốt. Ánh mắt họ đổ dồn về phía Cố Nguyệt Hoài, tràn đầy vẻ kinh ngạc và tôn sùng, tựa như đang chiêm ngưỡng một vị thần linh vậy. Từ trước họ đã biết Cố Nguyệt Hoài là ân nhân cứu mạng của đương nhiệm Tần hệ, Tần Hữu Công, và cô sở hữu thể chất bẩm sinh có thể khắc chế hàng đầu thuật, nhưng tận mắt chứng kiến lại là một thể nghiệm khác.

Lúc này, trong lòng họ càng thêm vững tâm. Ban đầu, khi biết kẻ thù là hàng đầu sư thủ đoạn quỷ quyệt, khó lường, trong lòng họ vẫn còn đôi chút sợ hãi.

Hiện tại thì tốt rồi, việc của họ là chiến đấu hết mình.

Hàng đầu thuật ?

Đã có Cố quân y ! 

Có Cố quân y một mình "bao vây" những thứ quái dị kia, bọn họ còn sợ cái gì ??

Lên !

Đang chuẩn bị hướng lên lầu hai, Yến Thiếu Ngu liếc thấy Cố Nguyệt Hoài. Cô chỉ tay về một phương hướng, bình tĩnh nói : “Phòng bếp!”

Yến Thiếu Ngu gần như ngay lập tức hành động, trực tiếp nhảy xuống, ra lệnh ngắn gọn:

“Bao vây! Phòng bếp!”

Một nhóm chiến sĩ lập tức tản ra theo đội hình tam giác, nâng s.ú.n.g chĩa về phía mục tiêu, từng bước siết chặt vòng vây. Giữa bầu không khí đặc quánh mùi ẩm mốc và khói tro, mùi thuốc s.ú.n.g lạnh lẽo dường như cũng trở nên sắc bén hơn.

Cố Nguyệt Hoài cũng không hề nhàn rỗi. Nhờ cảm quan thực vật, cô nhanh chóng định vị được nguồn điện chính, rồi luồn lách quay lại kéo sợi dây đèn. Đại sảnh chợt bừng sáng.

Ánh đèn huỳnh quang lạnh trắng quét tan màn u tối, lộ ra mọi ngóc ngách trong không gian âm u. 

Ngay khoảnh khắc đèn bật sáng, Cố Nguyệt Hoài lớn tiếng cảnh báo: “Cẩn thận!”

Một vật thể màu xanh lục, dài và mềm như roi da, bất ngờ lao vút từ trong góc tối ra, nhắm thẳng vào cổ Yến Thiếu Ngu.

Nhưng Yến Thiếu Ngu đã đề phòng từ trước. Khi giọng Cố Nguyệt Hoài vừa vang lên, ngón tay anh đã bóp cò theo bản năng. Một tiếng s.ú.n.g rít qua không khí, viên đạn lao đi như xé gió.

"Đoàng!"

Thứ màu xanh kia và viên đạn va chạm vào nhau, thân thể nó cuộn lại, sau đó bị viên đạn mang bay giật lùi về phía sau một đoạn, rồi dừng lại ở trên cánh cửa tủ bếp. Lúc này mọi người mới nhìn rõ, thứ màu xanh kia là một con rắn, đầu nó đã bị đánh nát nhừ, m.á.u đen vấy tung, cái đuôi còn giật vài cái theo phản xạ, rồi im bặt.

Ngọc Yêu Nương rõ ràng không ngờ Yến Thiếu Ngu lại có phản ứng nhanh đến thế.

Nhưng cũng chỉ là một thoáng, ngay sau đó bà ta bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, tiếng cười mềm như tơ, nhưng lại khiến người ta rợn sống lưng.

Ngọc Yêu Nương thong thả từ sau bếp bước ra, hai tay nhàn nhã vỗ vỗ như tán thưởng. Đến khi dừng lại, lại hơi nghiêng người, nửa tựa vào vách tường sứt mẻ, đem đường cong yêu mị của thân thể phô ra không chút e dè. Như thể nơi này không phải hiện trường vây bắt, mà là khán đài nơi bà ta đang thưởng thức một vở diễn thú vị.

Đối diện với hàng loạt họng s.ú.n.g đen ngòm đang khóa chặt từng cử động của mình, bà ta không hề tỏ ra căng thẳng. Trái lại, còn nở một nụ cười thích thú, ánh mắt gắt gao bám lấy Yến Thiếu Ngu, giống như một con rắn đang quan sát con mồi khó nhằn nhất của nó.

Nhưng ánh mắt ấy đột nhiên thay đổi.

Ngay khi bà ta nhìn thấy lớp khí vận vàng kim đang bao phủ quanh người Yến Thiếu Ngu

“Khó trách... Khó trách...”

Giọng bà ta trầm thấp, gần như là lẩm bẩm.

Rõ ràng vận số của Yến gia đã cạn từ lâu. Mệnh lý vốn đã tàn, gốc rễ đã mục. Thế mà người của Yến gia vẫn ngoan cường tồn tại, như loài gián đánh mãi không chết, còn có khả năng dồn bà ta đến tận nơi này.

Thì ra, vẫn còn một tia khí vận chưa đoạn tuyệt.

Thì ra, giữa đống tro tàn, lại tồn tại một kẻ có đại khí vận chống đỡ.

Nhưng là, vậy cũng thật kỳ lạ.

Khi con cháu của Yến Thú Chi buộc phải lựa chọn rờiu khỏi thủ đô, trên người bọn họ đều bị khí đen phủ đỉnh, mệnh cách bị cắt đoạn, căn cơ lụi tàn. Cho dù bọn họ có trốn đến chân trời góc biển, thì cũng không thể xoay chuyển cục diện.

Nếu không phải vì như vậy thì sao bà ta có thể ung dung ngồi nhìn bọn họ rời đi dễ dàng như vậy ? 

Không truy, không gi.ế.t, bởi những kẻ khí vận đã tuyệt thì sớm hay muộn cũng sẽ ch.ế.t.

Chỉ là… bà ta đã sai.

Một bước đi sai, kéo theo toàn bộ bố cục sau đó sụp đổ.

Nghe tin Yến Thiếu Ngu vào quân khu số 8, bà ta từng ra tay ngăn chặn. Nhưng không ngờ, càng cản, càng bị dồn ép, hắn càng nhanh chóng trưởng thành, càng mạnh mẽ hơn. Yến Thiếu Ngu ở quân khu số 8 như cá gặp nước. Một năm ngắn ngủi, không những lột xác, mà còn gom đủ năng lực, đường đường chính chính quay trở về thủ đô, tiến vào tầm mắt Tần Hữu Công, người mà đến cả Khương hệ cũng không dễ lay chuyển.

Hiện giờ, hắn đã không còn là con kiến.

Mà là một lưỡi d.a.o được mài dũa từ máu, từ vô số lần trấn áp và sống sót.

Ngọc Yêu Nương nhìn Yến Thiếu Ngu bằng ánh mắt phức tạp.

“Con trai của Yến Thú Chi…” Bà ta cười, nhưng trong mắt lại lạnh như sương đêm tháng Chạp. “Quả nhiên không phải phế vật. Là ta sai.”

"Lúc trước, cậu cố ý rời khỏi thủ đô, thoát ly tầm mắt của Khương hệ ?” 

Câu hỏi này của bà ta rõ ràng là thừa thãi. Yến Thiếu Ngu gần đây đã đạt được chiến công hiển hách, quân hàm và quân công thêm thân, ở Quân khu số 8 đang rất nổi bật. Những tin tức ấy, đều đã được truyền về thủ đô, đến trong tay Khương Tích Viêm.

Có điều, lúc đó, Yến Thiếu Ngu ở Quân khu số 8, đó là địa bàn của Quân Bộ, dù bàn tay của Khương hệ có vươn xa, có thâm sâu đến đâu, vẫn không thể can thiệp vào Quân Bộ được. Tư lệnh Quân khu số 8, Từ Xuyên Cốc, không phải là kẻ dưới trướng Khương hệ.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.