Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 163
Cập nhật lúc: 03/09/2025 07:33
Nhưng dù có hăng hái đến đâu, làm việc cả một ngày trời cũng mệt lử.
Lúc về, Nhị Oa phải để cha cõng, rõ ràng là đã mệt đến không đi nổi nữa.
Lâm Thanh Hòa giật mình, sợ con bị say nắng, liền nói: “Ngày mai Nhị Oa đừng đi nữa.”
“Không ạ, con vẫn muốn đi!” Nhị Oa vội nói.
“Không mệt à?” Lâm Thanh Hòa nhìn con.
“Không mệt ạ!” Nhị Oa gật đầu.
Lâm Thanh Hòa thấy con như vậy, cũng không ép nữa, chỉ dặn: “Nếu mệt thì phải chạy ngay vào chỗ mát nghỉ ngơi, biết chưa?”
“Con biết ạ, con không cố sức đâu. Nếu bị say nắng thì khó chịu c.h.ế.t đi được.” Nhị Oa nói.
Có mấy đứa trẻ khác đã bị say nắng, trên nôn dưới tả, nhìn đã thấy khổ sở.
Ăn xong bữa tối đơn giản mà bổ dưỡng, Lâm Thanh Hòa liền mang chè đậu xanh đã nấu sẵn ra, được ngâm trong nước giếng cho mát.
Đây là chè đậu xanh đường phèn, chỉ hơi ngọt, nhưng hương vị đặc biệt ngon.
Lâm Thanh Hòa định bụng sẽ cho mấy cha con uống thật nhiều chè đậu xanh. Cô múc ra hai bát để nguội, bảo Đại Oa mang qua cho ông bà nội. Xong xuôi, Lâm Thanh Hòa mới nói với Chu Thanh Bách: “Ngày mai em sẽ nấu thêm cho mấy cha con một nồi chè đậu xanh nữa, món này giải nhiệt tốt nhất.”
“Được.” Chu Thanh Bách gật đầu.
Lâm Thanh Hòa lúc này mới hài lòng, nói: “Hôm nay cũng mệt rồi, anh đi nghỉ đi.”
Chu Thanh Bách lắc đầu, anh vẫn chưa mệt đến mức đó. Anh định đi dọn chuồng heo thì phát hiện chuồng đã được dọn sạch sẽ.
Tự nhiên là do Lâm Thanh Hòa dọn, vì người đàn ông này, cô cũng chẳng ngại gì.
“Em nói trước nhé, em chỉ làm giúp anh trong mùa gặt này thôi, những lúc khác anh phải tự làm đấy.” Lâm Thanh Hòa nói.
“Không cần em làm đâu, cứ để anh về rồi làm là được.” Chu Thanh Bách nhìn cô nói.
“Anh đã mệt như vậy rồi, không thể để mọi việc đều đổ dồn lên người anh được.” Lâm Thanh Hòa bĩu môi.
Nét mặt Chu Thanh Bách lại trở nên đặc biệt dịu dàng, ánh mắt anh nhìn cô ngọt ngào đến mức cô có thể cảm nhận được.
Đây là điều rất hiếm khi thấy được trong mắt người đàn ông cứng rắn này.
“Nghỉ ngơi đi.” Lâm Thanh Hòa xua tay.
Đại Oa rất nhanh đã về. Hôm nay cậu nhóc cũng mệt, nên Lâm Thanh Hòa tắm cho mấy anh em xong liền giục lên giường chơi. Đến 6 giờ rưỡi tối, cô cho chúng uống chè đậu xanh.
Nói là lạnh thì không hẳn, nhưng được ngâm trong nước giếng nên rất mát, lại có thêm đường phèn, vị ngọt thanh rất dễ uống.
Từ ngày hôm sau, Lâm Thanh Hòa cứ khoảng 10 giờ sáng lại mang thêm một lượt chè đậu xanh ra đồng.
Đương nhiên cô cũng chuẩn bị một phần cho cha mẹ chồng. Còn những người khác thì Lâm Thanh Hòa không quan tâm.
Chị dâu hai tự nhiên không khỏi nói lời chua ngoa, rằng người lớn không có thì thôi, sao đến trẻ con cũng không có phần?
Chị dâu cả ở nhà chăm con và nấu cơm, còn chị dâu ba thì ra đồng làm việc.
Vì chị dâu cả mới sinh con được hai ba tháng, những công việc nặng nhọc như thế này không để chị tham gia, chỉ phụ trách cơm nước cho cả nhà và tiện thể trông nom lũ trẻ.
Lần này chị dâu cả cũng sinh con trai.
Lâm Thanh Hòa lúc đó cũng không keo kiệt, tặng chị hai cái chân giò hầm đậu phộng, rất lợi sữa.
Chị dâu ba thì mệt lử, nhưng chị không thèm để ý đến lời của chị dâu hai.
Đều đã ra riêng cả rồi, cô em dâu Tư này có thể cho ông bà một phần đã là tốt lắm rồi, còn muốn ăn của nhà người ta nữa sao? Sao có thể chứ.
Bà Chu hôm nay về liền dặn chị dâu cả, bảo nhà bên này cũng nấu ít chè đậu xanh, để nhà chú Tư mang đi cùng.
Chị dâu hai lại bắt đầu lẩm bẩm: “Đây là sợ ông bà ăn của nhà chú Tư đến nghèo đi hay sao?”