Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 303
Cập nhật lúc: 03/09/2025 07:41
Thanh toán theo tháng, trả tiền trước giao sữa sau. Ngày hôm qua Lâm Thanh Hòa đã trả tiền sữa bò một tháng.
Cầm sữa bò liền vào nấu, nấu sôi rồi mới đặt trên nồi đất.
Không thể không nói, sữa bò lúc này thật là quá tốt, lớp váng sữa trên mặt thật là đặc biệt hấp dẫn.
Lâm Thanh Hòa tự nhiên là muốn nếm thử một chút, múc ra một ít, tự mình nếm thử, hương vị đặc biệt thuần khiết.
Chu Thanh Bách đã tỉnh, chờ anh đánh răng xong Lâm Thanh Hòa cũng cho anh múc một ít.
“Thích thì đặt thêm một chai nữa.” Chu Thanh Bách nhìn cô nói.
“Không cần đâu.” Lâm Thanh Hòa lắc đầu.
Tuy cô cũng không mấy để ý đến cái nhìn của cha mẹ Chu, nhưng vẫn là không nên luôn khiêu chiến tam quan của họ.
Chờ mấy anh em Đại Oa dậy, Lâm Thanh Hòa cũng cho chúng nếm thử, để lại phần của bé Tô Thành, phần còn lại liền cho ba đứa chia đều.
Ăn kèm với bánh bao.
“Khó uống quá!”
Tam Oa mới uống một ngụm, liền lè lưỡi nhíu mày.
“Không khó uống, thơm lắm.” Đại Oa chép miệng, nói.
“Vị bình thường.” Nhị Oa đối với vị này cũng không dám khen.
“Cho anh cả uống đi.” Tam Oa lập tức liền đẩy bát đi.
“Uống hết cho mẹ.” Lâm Thanh Hòa trừng mắt nhìn con.
“Mẹ ơi, mẹ cho con ít đường được không ạ?” Nhị Oa cười nói.
“Mẹ thấy con không sợ sâu răng đến lợi hại.” Lâm Thanh Hòa cười lạnh.
Nhị Oa liền im bặt, sau đó cam chịu uống sữa bò ăn bánh bao.
Thằng nhóc Tam Oa này cũng ăn một cách khổ sở.
Chu Hạ qua tìm Nhị Oa, Đại Oa đi học, liền thấy chúng nó đang uống cái này, ghen tị không thôi.
Cậu biết, cả thôn chỉ có thím Tư cậu đặt sữa bò uống, những người khác đều không có.
“Anh Đại Oa, sữa bò ngon không ạ?” Trên đường đi học, Chu Hạ liền hỏi Đại Oa.
Chu Hạ nhỏ hơn Đại Oa, trạc tuổi Nhị Oa, nhưng người hơi thấp hơn Nhị Oa một chút, cũng gầy hơn nhiều.
“Ngon lắm, rất thơm.” Đại Oa nói thật.
“Ngon ở đâu chứ, vị bình thường lắm.” Nhị Oa và Tam Oa khẩu vị gần giống nhau, nhưng vẫn có thể uống được, không giống Tam Oa toàn là bị mẹ ép uống.
“Sữa bò chắc chắn là ngon rồi, em nghe nói đắt lắm.” Chu Hạ nói.
“Đắt lắm à?” Nhị Oa hỏi.
“Đương nhiên là đắt, một chai đã hơn một hào.” Chu Hạ liền nói.
Hôm qua thím Tư cậu nói chuyện với người giao sữa, cậu đều nghe thấy, bà nội cậu đều chê đắt.
“Vậy cũng không rẻ thật.” Nhị Oa gật đầu.
“Không tính là đắt đâu, ngon lắm.” Đại Oa liền nói.
“Một hào nhiều mà không đắt à? Anh cả bây giờ mới tiết kiệm được chưa đến ba hào đâu.” Nhị Oa nói.
Trong nhà đều dùng kem đánh răng, vỏ kem đánh răng đổi lấy tiền. Đúng rồi, còn có báo cũ nữa.
Mẹ chúng từ thành phố mua báo cũ rất rẻ về, chờ chúng nó viết vẽ xong cũng có thể bán lấy tiền, mẹ chúng nói bán tiền cũng cho chúng nó.
“Vậy thì đúng là thế thật.” Đại Oa nghe vậy, gật đầu.
Nếu so sánh với số tiền chúng nó tiết kiệm được, thì thật là rất đắt, tiền của chúng nó cũng chỉ đủ mua ba chai.
Chu Hạ nghe xong càng ghen tị, Đại Oa và Nhị Oa thế mà còn có tiền tiêu vặt.
Thời gian tiếp theo, tự nhiên là mỗi ngày đều có sữa bò uống. Vừa mới bắt đầu, cả thôn Chu chỉ có một nhà Lâm Thanh Hòa đặt sữa bò.
Nhưng sau này, con dâu của bí thư chi bộ thôn cũng đi đặt, một ngày một chai.
Vì sữa không đủ uống, con lại còn nhỏ, cũng chỉ có thể đi đặt sữa bò.
Nhưng thật đừng nói, sữa bò này vẫn rất bổ dưỡng. Mới hơn một tháng, cả người Đại Oa tinh thần khí chất đã rất khác.
Nhị Oa tuy không thích uống, nhưng mỗi ngày cũng uống không thừa một giọt. Chỉ có Tam Oa, toàn là phải để Lâm Thanh Hòa ép uống mới được.
Thằng nhóc thối thường xuyên mang ra ngoài uống, nhưng Lâm Thanh Hòa cũng không quản con, dặn con nhớ uống hết là được.