Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 328
Cập nhật lúc: 03/09/2025 07:42
Mẹ Chu nhận ra, mỗi lần cô con dâu út này nhắc đến con trai út của bà, gương mặt cô như tỏa ra một thứ ánh sáng đặc biệt.
Hơn nữa, con dâu út sở dĩ trở nên tốt như bây giờ, chẳng phải cũng là vì con trai út của bà trở về hay sao?
Trước kia, cô ấy thật sự chẳng nể nang ai.
Nhưng chuyện đó qua rồi thì thôi, không nhắc lại nữa, sau này trở nên tốt đẹp là được.
Nhưng mẹ Chu vẫn nhìn ra được từ người con dâu út, tầm quan trọng của một người đàn ông đối với gia đình.
Dù Thanh Bách sau khi trở về cũng không làm gì to tát, nhưng chính sự hiện diện của anh đã có thể thay đổi vợ mình, khiến cô bây giờ ngày càng tốt hơn, đối với hai ông bà già này cũng hiếu thuận mười phần.
Bữa tối ăn mì sợi sốt trứng.
Lâm Thanh Hòa vẫn theo lệ cũ, ăn khoảng nửa bát là đủ, còn Chu Thanh Bách và bố Chu mỗi người đều ăn một bát lớn.
“Mẹ thằng Đại Oa ăn ít quá.” Trên bàn cơm, mẹ Chu liền nói cô.
“Không ít đâu ạ, sức ăn của con chỉ có vậy thôi.” Lâm Thanh Hòa không để tâm nói.
Mỗi bữa cô đều chỉ ăn no sáu phần, lại không cần làm việc nặng, tiêu hóa không nhanh như vậy.
Nhưng trong mắt mẹ Chu, cô ăn ít như vậy vẫn là quá ít. Song, qua bao nhiêu ngày tháng, mẹ Chu cũng đã thấy, mỗi bữa con dâu út đều ăn không nhiều.
Cho nên dù cô có hơi rộng tay, thường xuyên mua thịt mua trứng về ăn, nhưng thực ra chín phần đều vào bụng con trai và các cháu của bà, cô cùng lắm chỉ ăn một phần.
Còn có gì để nói nữa chứ?
Chứ đâu như một số phụ nữ khác, chồng con không thèm ngó ngàng, chỉ lo cho mình ăn ngon mặc đẹp.
Chu Thanh Bách không nói gì, trực tiếp gắp hai đũa mì lớn vào bát vợ. Lâm Thanh Hòa ngẩn người, sau đó lườm anh một cái, nói: “Anh gắp cho em thì anh ăn hộ em luôn đi.”
“Ăn nhiều một chút.” Chu Thanh Bách nói.
“Mẹ, con cũng gắp cho mẹ.” Nhị Oa nói.
“Con cũng gắp.” Tam Oa cũng nói theo.
“Mẹ, mẹ đưa bát qua đây, con gắp cho mẹ.” Đại Oa đã gắp một đũa mì, ra hiệu cô đưa bát qua.
Lâm Thanh Hòa gạt đi: “Các con ăn phần của mình đi, có một chút mì sợi mà muốn dỗ mẹ à, không dễ vậy đâu. Mì này còn là mẹ làm cho các con đấy, chờ sau này các con lớn lên, kiếm được thứ gì tốt về cho mẹ rồi hẵng hay.”
Ba anh em liền cười hì hì đồng ý.
Cả gia đình hòa thuận vui vẻ ăn bữa trưa.
Nghỉ trưa hơn một giờ, Chu Thanh Bách lại đi làm.
“Đại Oa tan học nhớ cùng Nhị Oa đi cắt cỏ heo nhé.” Lâm Thanh Hòa dặn dò lúc Đại Oa và Nhị Oa đi học.
“Con biết rồi ạ.” Đại Oa gật đầu.
Nhị Oa cũng gật đầu, hai anh em đã hẹn với các bạn khác rồi.
Học sinh thời này sau khi tan học đều phải đi cắt cỏ heo để đổi lấy một ít công điểm, tuy không nhiều nhưng được chút nào hay chút đó, sau này chia lương thực, tất cả những thứ này đều quy ra thóc gạo cả.
Lâm Thanh Hòa liền không quản nữa, để hai anh em đi học.
Cách giáo dục của cô trước nay đều là như vậy. Tam Oa bây giờ còn nhỏ nên cứ để nó chơi, nhưng chờ lớn thêm chút nữa, cũng sẽ phải đi cắt cỏ heo như các anh.
Con trai mà, không thể nuông chiều.
Dù cho cách giáo dục của Lâm Thanh Hòa trong mắt cả thôn đều là nuông chiều con cái quá mức.
Ngay cả mẹ Chu cũng cảm khái rằng con dâu út biết thương con, biết chăm sóc chồng.
Rất nhanh sau đó, trạm sữa lại bắt đầu cung cấp sữa bò.
Giống như năm ngoái, năm nay Tam Oa vẫn không thích uống sữa bò nguyên chất, Lâm Thanh Hòa liền cho nó thêm một chút đường.
Năm ngoái uống sữa bò lâu như vậy, ngay cả sau khi trạm sữa ngưng cung cấp, cô cũng sẽ đi mua sữa bột, thường sẽ nhờ Thẩm Ngọc giữ lại giúp hai túi.
Nên về cơ bản, sữa bò gần như không bị gián đoạn.
Đừng nói chứ, Đại Oa đang trong độ tuổi phát triển vượt bậc uống sữa này hiệu quả rất rõ rệt.