Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 1577: Một Tấm Ảnh Gia Đình

Cập nhật lúc: 21/09/2025 03:46

Hạ Hiểu Lan không nhịn được liếc mắt nhìn nhau với Danny.

Danny ra vẻ thản nhiên:

– Sao thế, tên Fayne kia đang thử thách xem cậu có đủ tư cách làm bạn trai của em gái hắn không à? Tôi chưa từng thấy ai lo cho em gái mình như hắn. Có Fayne ở đó, bữa tiệc tối qua coi như công cốc, Tina không thể nào tìm được bạn trai.

Matthew kêu lên quái đản:

– Làm gì có! Tina là khách hàng của tôi, tôi có đạo đức nghề nghiệp cơ bản, biết giữ chừng mực quan hệ với khách! Hắn không hỏi tôi, mà lại hỏi Hạ, thế nên tôi mới thấy lạ!

– Ồ, anh ta hỏi tôi gì thế?

Hạ Hiểu Lan đan hai tay vào nhau, quay đầu nhìn Matthew, dường như cũng rất hứng thú với Fayne.

– Thì là chuyện của cậu ở Cornell, đang ở đâu, hoàn cảnh gia đình ở Hoa Quốc… Này cậu em, đừng nhìn tôi như vậy, mấy chuyện đó của cậu tôi cũng đâu có biết? Mà kể cả có biết, tôi cũng sẽ không nói cho Fayne.

Matthew chỉ cảm thấy thật kỳ quặc.

Hạ Hiểu Lan gật đầu:

– Thôi kệ anh ta đi, chẳng qua là anh ta quá bao bọc Tina, sợ tôi cố tình tiếp cận con bé để lừa gạt tình bạn, hoặc tiền bạc gì đó thôi.

Matthew bĩu môi.

Hạ Hiểu Lan và Tina quen nhau như thế nào, không ai rõ hơn anh. Tại nhà bà Wilson, chính bà là người chủ động giới thiệu Tina cho Hạ Hiểu Lan.

Tina rất nhiệt tình với Hạ Hiểu Lan, muốn nhờ cô làm phương án thiết kế nhưng đã bị từ chối… Mấy người nhà giàu thật là kỳ cục, đúng là mắc chứng hoang tưởng bị hại!

Tối qua trước khi đến bữa tiệc, Matthew đã rất phấn khích, tưởng rằng mình có thể mở rộng vòng tròn khách hàng. Sau khi dự tiệc xong, anh lại bị Fayne dội cho một gáo nước lạnh.

Những lời đó có thật là chỉ để hỏi thăm tin tức của Hạ Hiểu Lan không? Matthew luôn cảm thấy từng câu hỏi như đang chất vấn chính mình.

Anh ngả lưng ra sau ghế:

– Đợi làm xong dự án này của Tina, tôi cũng muốn chuyên tâm học cho xong số tín chỉ còn lại, chuyện tìm việc để sang năm tính.

Hạ Hiểu Lan liếc anh một cái:

– Anh không vội à?

Matthew hừ một tiếng:

– Vội cũng vô ích.

Chàng trai nhiều toan tính này cũng có lòng tự trọng. Hạ Hiểu Lan không chế nhạo anh mà ngược lại rất tán thành:

– Cuối cùng anh cũng nghĩ thông suốt rồi đấy. Thật ra bây giờ anh muốn vào GMP cũng không khó, không cần phải vội vàng như vậy. Chỉ cần đợi thêm nửa năm, anh có thể danh chính ngôn thuận nhận dự án của khách hàng.

Ở GMP, lúc đầu có thể không được tiếp xúc với các dự án lớn, nhưng chẳng lẽ các dự án nhỏ cũng không có cơ hội sao?

Matthew muốn đi đường tắt, nhưng Tina thì đơn thuần, chứ Fayne thì không hề đơn giản.

Một sinh viên kiến trúc hệ chính quy chưa tốt nghiệp, dù có tiếp xúc được với khách hàng ở khu Thượng Đông thì đã sao, những người đó sẽ chẳng coi Matthew ra gì.

Trước đây Matthew đã không nghĩ thông suốt, có lẽ những lời của Fayne tối qua đã tác động đến anh?

Haiz, lòng tự trọng của người trẻ tuổi thật đáng yêu.

Nếu là Hạ Hiểu Lan, một khi cô đã muốn kiếm tiền thì người khác có nói vài câu cũng chẳng làm cô lùi bước được — sự tức giận phải giải tỏa thế nào? Ngoài việc kiếm nhiều tiền hơn, có lẽ cũng chẳng còn cách nào khác.

Nhưng con người Fayne này… thật sự rất thú vị.

Hạ Hiểu Lan trở về trường, không bận tâm đến chuyện ở New York nữa.

Ngoại trừ việc Jim vẫn bặt vô âm tín, cuộc sống của cô dường như đã trở lại bình lặng.

Ở trường không có ai khiêu khích.

Chu Di ngốc nghếch lại có người trông chừng giúp cô.

Cùng Chu Thành thủ thỉ qua điện thoại, ngày tháng trôi qua nhẹ nhàng không sao tả xiết.

Nhưng dưới sự yên tĩnh hiếm có này, dường như đang có một chuyện lớn sắp xảy ra.

Hạ Hiểu Lan nói với Chu Thành qua điện thoại:

– Em cảm thấy chuyện của ông Từ Trọng Dịch sắp có kết quả rồi.

Chu Thành nhíu mày:

– Vợ yêu, em tránh xa họ ra một chút. Anh không muốn ân oán của người khác lôi em vào.

Đồng ý giúp bà Vu tìm con trai, Hiểu Lan làm đến thế là quá đủ rồi.

Chu Thành không phải thánh nhân, vì chuyện của người khác mà để vợ mình dính vào, anh một trăm lần không đồng ý.

Hạ Hiểu Lan cười khổ:

– Em cũng muốn tránh xa lắm chứ, nhưng anh xem, những người này cứ tự đ.â.m đầu vào em, em trốn sao được?

Cô đã từ bỏ việc tìm kiếm cả nhà Từ Trọng Dịch, vậy mà bà Wilson lại giới thiệu Tina cho cô, Tina lại dắt theo Fayne. Một mình Tina trông quen mắt, Hạ Hiểu Lan còn có thể bỏ qua, nhưng lại thêm cả Fayne nữa… Hạ Hiểu Lan thật sự đã cố nhịn, nhưng khuôn mặt của hai anh em họ cứ lởn vởn trước mắt, bắt cô phải làm như không thấy, thật có thể khiến cô tức chết.

Chu Thành nghĩ ngợi, vẫn không yên tâm:

– Gần đây em cứ ở yên trong trường, đừng đến New York. Anh sẽ hỏi anh Ba xem anh ấy có thể thay anh sang Mỹ một chuyến không.

Hạ Hiểu Lan cảm thấy Chu Thành đang làm quá lên.

Nhưng lời cảnh báo của Danny vẫn khiến lòng cô bất an, nên cô cũng không phản đối lắm:

– Nếu anh Ba có thể đến, em sẽ mời anh ấy đi chơi một vòng nước Mỹ cho đã!

Chu Thành đành chịu thua cô, cúp máy liền liên lạc với Phan Bảo Hoa.

Nhưng phải đến hôm sau Phan Bảo Hoa mới liên lạc lại với Chu Thành.

Chu Thành hỏi anh có thể sang Mỹ một chuyến không, Phan Bảo Hoa ngạc nhiên nói:

– Sao chú biết anh sắp sang Mỹ thế?

Chu Thành còn ngạc nhiên hơn cả Phan Bảo Hoa:

– Anh Ba, anh sang Mỹ…

– Thì sang thăm cô em Khương Nghiên chứ sao. Anh nói thật đấy, nếu Khương Nghiên không tìm được đối tượng, anh cũng không cưới vợ, anh sẽ đợi cô ấy! Nhân tiện có chuyến hàng cần vận chuyển sang Mỹ, anh liền qua xem vợ tương lai của mình thế nào, xem cô ấy chữa trị ở Mỹ ra sao, bác sĩ bên đó đắt như vậy, không biết có ổn không?

Phan Bảo Hoa nói nghe như đùa, nhưng Chu Thành biết anh là người nói được làm được, có lẽ anh thật sự xem Khương Nghiên là trách nhiệm của mình.

– Anh Ba, nếu anh sắp sang Mỹ, em nhờ anh một việc.

Chu Thành kể sơ qua chuyện của Từ Trọng Dịch.

Nghe nói có liên quan đến xã hội đen người Hoa ở địa phương, Phan Bảo Hoa cười lạnh:

– Lũ khốn đó đúng là mất mặt. Dấn thân vào hắc đạo, có bao nhiêu cách kiếm tiền, vậy mà lại đi nhắm vào đồng bào mình thì có cái tương lai quái gì.

Có bản lĩnh thì đi gây họa cho người Mỹ bản xứ đi, Phan Bảo Hoa còn nể họ mấy phần.

Những người di dân sang Mỹ năm đó, phần lớn đều là những người cùng đường ở trong nước, địa vị của mọi người ở Mỹ đều thấp.

Không giúp đỡ nhau thì thôi, kẻ yếu lại đi bắt nạt kẻ yếu hơn… Phan Bảo Hoa khinh thường loại người đó:

– Chú yên tâm, anh chắc chắn sẽ bảo vệ em dâu bình an vô sự.

Một con cừu cũng là lùa, hai con cũng chẳng sao, chỉ là thêm một việc phải làm thôi, Phan Bảo Hoa cảm thấy rất nhẹ nhàng.

Cỗ máy g.i.ế.c người hình người sắp sang Mỹ, không chỉ Chu Thành thấy yên tâm, mà Hạ Hiểu Lan sau khi nghe tin, tối ngủ cũng thấy an lòng hơn.

Sáng thứ sáu, bà Hồ Anh như thường lệ xem hộp thư, lấy báo đặt định kỳ và một chồng hóa đơn vào nhà.

– Ủa, có một lá thư không có tem bưu điện.

Hạ Hiểu Lan đặt ly sữa trong tay xuống:

– Dì Hồ, để con xem nào.

Bà Hồ Anh thuận tay đưa lá thư cho cô.

Hạ Hiểu Lan mở ra, một tấm ảnh rơi xuống, cô nhanh tay lẹ mắt chụp lấy.

Lật lại xem, Hạ Hiểu Lan ngây cả người.

Đây là một tấm ảnh gia đình.

Cô gái trong ảnh là Tina, trông nhỏ hơn bây giờ vài tuổi. Chàng trai là Fayne, cũng ngây ngô hơn hiện tại, nhưng vẻ dịu dàng thì không đổi. Họ đang đứng, phía trước là một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi.

Người phụ nữ rất trẻ, cũng rất xinh đẹp và có khí chất, đó chính là con dâu của bà Vu, Thôi Ý Như.

Thôi Ý Như trong tấm ảnh này trông sang trọng hơn nhiều so với trong tấm ảnh mà bà Vu giữ.

Mà người đàn ông bên cạnh Thôi Ý Như… lại không phải là Từ Trọng Dịch!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.