Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 113
Cập nhật lúc: 24/12/2025 05:09
Tôn Thu Phương nghe em trai muốn đi làm thuê thì phản đối: "Đi làm thuê kiếm được bao nhiêu đâu. Đang buôn bán ngon lành sao lại bỏ. Nếu lẩu xiên que khó làm thì đổi món khác."
Bà không ngờ cậu em vừa bước một chân vào con đường kinh doanh lại định rút lui.
Tôn Hải giải thích: "Chị à, em cũng muốn làm chủ, nhưng em muốn học hỏi thêm đã. Buôn bán cần thời cơ, nhưng cũng cần bản lĩnh. Nếu không, dù có phất lên em cũng chẳng biết quản lý thế nào. Chi bằng đi học hỏi kinh nghiệm ở chỗ người ta làm tốt xem sao. Đầu óc em không nhanh nhạy bằng người khác nên phải học."
Tôn Thu Phương ngạc nhiên: "Ý cậu là đi học nghề á?"
Tôn Hải gật đầu: "Chờ học thành nghề, em sẽ ra làm riêng."
"Nếu cậu đã nghĩ kỹ và có tính toán rồi thì chị không cản nữa. Được rồi, cậu cứ đi học cho tốt. Chịu khó chịu khổ, chịu học hỏi thì chắc chắn sẽ thành công."
Chiều Tôn Thu Phương bàn chuyện này với chồng. Tô Trường Vinh suy nghĩ một lúc rồi cũng ủng hộ Tôn Hải.
Dù sao Tôn Hải còn trẻ, cứ thử xem sao. Nếu thành công thì cũng có cái nghề trong tay. Lúc nào cũng kiếm được cơm ăn.
Nhà hàng Tôn Hải xin vào là nhà hàng tư nhân đầu tiên ở huyện, cũng chính là nơi gia đình Tôn Thu Phương từng đến ăn mừng. Từ khi mở đến giờ, việc làm ăn rất tốt.
Tôn Hải chân cẳng không tiện, ảnh hưởng đến hình ảnh nên không được làm chạy bàn, nhưng cậu không đòi hỏi lương cao, chủ quán thấy cậu thật thà chịu khó nên nhận vào làm phụ bếp, không cần ra ngoài sảnh.
Tôn Hải cầu còn không được. Vào bếp, cậu mời mọi người t.h.u.ố.c lá làm quen ngay.
Mọi người thấy cậu biết điều, lại thật thà nên cũng không bài xích.
Ngày đầu đi làm về, cậu hào hứng kể chuyện: "Nhà hàng lớn đúng là khác hẳn, đầu bếp nấu nướng cầu kỳ lắm. Tên món ăn nghe cũng kêu. Em thấy muốn học hết được chắc tốn không ít thời gian đâu."
Thấy em trai vui vẻ, Tôn Thu Phương xót xa: "Tiểu Hải, cậu cũng phải giữ gìn sức khỏe. Ngày nào cũng về muộn thế này sao chịu nổi."
"Không sao đâu chị, sau này tự làm chủ cũng phải thức khuya dậy sớm thôi. Giờ còn trẻ, em chịu được."
Tôn Hải rạng rỡ hẳn lên, như thể đã tìm được mục tiêu đời mình.
Tôn Thu Phương vẫn hơi lấn cấn chuyện em trai đi làm thuê. Hồi Tết đã hứa với mẹ là sẽ giúp đỡ em, giờ lại để em đi làm công ăn lương thấp, việc thì nhiều.
Lúc rửa bát bà cứ thở ngắn than dài.
Tô Mẫn cười tủm tỉm: "Mẹ ơi, cậu đi làm ở đó là chuyện tốt đấy ạ. Lần trước con đến thấy ở đó có nhiều cô gái trẻ lắm, biết đâu cậu làm ở đó một thời gian lại kiếm được mợ cho con thì sao."
Tôn Thu Phương nghe vậy mắt sáng lên: "Thật hả con?" Bà nhớ lại đúng là nhân viên phục vụ ở đó toàn người trẻ.
"Thật mà mẹ, mẹ phải động viên cậu chứ, cậu có tính toán cả rồi. Đến lúc cậu học được nghề, lại kiếm được vợ, bà ngoại chắc mừng lắm."
Nghe con gái nói, lòng Tôn Thu Phương nhẹ nhõm hẳn.
Buôn bán làm giàu cứ từ từ, lấy vợ mới là chuyện lớn. Thành gia lập thất rồi, hai vợ chồng cùng phấn đấu, có người bầu bạn đỡ đần.
Được Tô Mẫn đả thông tư tưởng, Tôn Thu Phương quay sang ủng hộ nhiệt liệt chuyện Tôn Hải đi làm, thi thoảng còn dắt Tô Mẫn ra quán gọi vài món để thám thính tình hình.
Tô Mẫn vốn chỉ định nói đùa cho mẹ vui.
Không ngờ một tháng sau, cậu nhỏ có biến chuyển thật.
Một lần cô và mẹ đến ăn, thấy Tôn Hải đứng ở cửa nói chuyện với một cô gái xinh xắn. Hai mẹ con đứng từ xa quan sát, thấy vẻ mặt ngượng ngùng hiếm thấy của Tôn Hải là biết ngay cậu đã động lòng phàm.
Chỉ không biết ý tứ đằng gái thế nào.
Lúc ăn cơm, cô gái đó bưng đồ ăn ra, Tôn Thu Phương giả vờ bắt chuyện làm quen.
Được biết cô tên Lưu Lệ, năm nay 20 tuổi, là chị cả trong nhà, dưới còn đàn em nheo nhóc nên phải ra ngoài làm thuê kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Tối Tôn Hải về, Tôn Thu Phương hỏi ngay chuyện này.
"Chị thấy cô bé đó được đấy, xinh xắn, tính tình có vẻ tốt, lại chịu khó."
Mặt Tôn Hải đỏ bừng: "Chị này, em với cô ấy chỉ là đồng nghiệp bình thường thôi, chị đừng đoán già đoán non. Em có thích người ta thì điều kiện của em cũng không với tới được."
Cậu tự biết thân biết phận, chân cẳng thế này, con gái nhà bình thường còn chê, huống chi Lưu Lệ lại xinh đẹp như vậy.
