Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 205
Cập nhật lúc: 24/12/2025 19:04
Cậu rõ ràng là lo lắng Tô Mẫn bị người ta lừa gạt mà.
Ông cụ Tiết nói: "Có thích hay không, trong lòng cháu tự rõ. Dù sao ông cũng nói cho cháu biết, nếu cháu không thi đậu trường quân đội thì đừng hòng yêu đương gì sất. Lão t.ử thà để cháu ế vợ cả đời, cũng không cho cháu đi làm hại con gái nhà người ta. Cháu cứ nhìn cái bộ dạng tương tư cả ngày của cháu xem, còn mặt mũi nào bảo không thích người ta, định lừa ai hả." Ông cụ Tiết kích động gõ gậy xuống sàn côm cốp.
Tiết Miễn nghe xong, mặt càng đỏ hơn. Cậu ngượng ngùng xoắn xuýt nói: "Chỉ là... chỉ là cảm thấy rất muốn ở bên cạnh cậu ấy thôi."
Nói xong, chính cậu cũng kinh ngạc ngã vật ra sô pha.
Nhớ lại những suy nghĩ của mình về Tô Mẫn trước đây, cảnh tượng cùng cô ở chung, lại kết hợp với lời ông cụ vừa nói, Tiết Miễn đột nhiên cảm thấy, trong lòng mình thật sự thích người này.
Cậu thích cô bé ít nói, hay làm ra vẻ "bà cụ non" ấy.
Ông cụ Tiết thấy cậu như vậy, biết cháu mình đúng là tình đầu chớm nở rồi.
Ông cũng không nghĩ phức tạp như đám con dâu, cái gì mà môn đăng hộ đối, tương xứng hay không. Ông cũng từ bùn đất mà đi lên, nếu thật sự cần môn đăng hộ đối thì con dâu ông cũng chẳng bước chân vào cửa được.
Miễn Miễn đứa nhỏ này từ nhỏ tính tình đã quá mức ngông cuồng, bề ngoài nhìn thì có vẻ nghe lời người lớn, nhưng khi bắt tay vào làm việc thì quá mức tùy hứng. Trước đây chính vì không quản nổi nữa mới mắt nhắm mắt mở ném cho con gái giúp quản giáo. Vốn tưởng chỉ cho nó ra ngoài chịu chút khổ, về nhà mới ngoan ngoãn được. Không ngờ cháu trai lại vì một cô bé mà thay đổi nhiều như vậy.
Có người quản được cũng tốt, cũng không biết sau này cô bé kia có coi trọng cháu mình không nữa.
Theo lời Tiết Niệm nói, cô bé này là người rất có chủ kiến.
Ngay lúc Tiết Miễn đang oán thán mấy ngày trời, không tình nguyện đến trường, thì cuối cùng cậu cũng nhận được thư Tô Mẫn gửi đến phòng bảo vệ trường học.
Cậu lập tức kích động cầm thư chạy về ký túc xá trộm xem.
Thư Tô Mẫn viết rất dài, kể lại lời thầy Ngô nói, rồi kể về tình hình học tập của mình.
Tiết Miễn híp mắt đọc, lăn một vòng trên giường, tiếp tục đọc xuống dưới. Khi thấy Tô Mẫn viết: "Lúc cậu không ở đây, tớ học tập thiếu mất một đối thủ, cảm thấy rất không quen", trong lòng cậu tức khắc thấy ngọt ngào.
Hóa ra sức ảnh hưởng của mình lớn như vậy sao.
Lại thấy Tô Mẫn viết, hiện giờ cô đang làm kinh doanh trang phục, may nhờ cậu trước kia dạy cô vẽ tranh, đợi kiếm được tiền, có cơ hội sẽ mời cậu ăn tiệc lớn.
"Coi như cậu có lương tâm." Tiết Miễn vô cùng hài lòng gấp tờ giấy viết thư lại cẩn thận, bỏ vào trong phong bì.
Cậu nằm trên giường dư vị một chút, cảm thấy mình vẫn nên hồi âm cho người ta thì mới lịch sự, cho nên lập tức bật dậy khỏi giường, ghé vào bàn viết viết vẽ vẽ, lại cho ra mấy trang chữ viết như rồng bay phượng múa.
Khi Tiết Miễn viết xong thư gửi đi, thì Tô Mẫn đã ngồi trong lớp học mới.
Lớp học mới này hầu như đều là những học sinh có thành tích khá giỏi trong trường. Dù sao trường trung học huyện tuy là trường tốt nhất huyện, nhưng so với các trường trung học huyện khác cũng chẳng có gì xuất sắc, trường cũng muốn bồi dưỡng thêm vài hạt giống tốt, đến lúc đó thi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm thành phố, đối với nhà trường cũng là một loại vinh quang.
Ngô Dụng được xem là giáo viên thâm niên trong trường, hơn nữa lớp ông chủ nhiệm vẫn luôn có thành tích thi cử rất tốt. Mấy học sinh mũi nhọn trong lớp cũng đứng đầu toàn trường. Cho nên lần này ông cũng được phân công chủ nhiệm lớp chọn này.
Được học trong lớp này, Tô Mẫn vẫn cảm thấy rất vui. Tuy nhiên, khi nhìn thấy Tô Văn Văn bước vào, tâm trạng Tô Mẫn có chút phức tạp.
Tô Văn Văn thi cũng không tốt, hình như lần này thi xếp hạng ngoài 40, thế mà cũng có thể vào được lớp chọn này. Chỉ có thể giải thích một điều, ông ngoại làm bên ngành giáo d.ụ.c của Tô Văn Văn chắc chắn đã nhúng tay vào.
Vốn tưởng phân lớp xong sẽ không phải học cùng Tô Văn Văn nữa, không ngờ vẫn oan gia ngõ hẹp chung một lớp, Tô Mẫn thầm thở dài.
Cô và Tô Văn Văn đúng là nghiệt duyên.
