Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 222
Cập nhật lúc: 25/12/2025 07:27
Cửa hàng của Tôn Hải cách trung tâm thương mại không xa, hiện đang trong giai đoạn hoàn thiện cuối cùng. Vì bên này sắp sửa xong nên cửa hàng nhỏ cũ Tôn Hải cũng đóng cửa. Mấy hôm nay hắn để Lý Mông và bà ngoại Tôn ở nhà nghỉ ngơi, tự mình ngày nào cũng qua giám sát.
Tô Trường Vinh đi xem cửa hàng xong liền ghé qua chỗ Tôn Hải ngồi chơi.
Tôn Hải thấy ông anh rể trước kia bận tối mắt tối mũi giờ lại rảnh rỗi đi chơi thì thấy lạ, làm xong việc liền ra ngồi tán gẫu.
Nghe ông bảo đã thuê mặt bằng đối diện trung tâm thương mại để mở cửa hàng lớn, Tôn Hải kinh ngạc: "Anh rể, có ổn không đấy, anh quản lý kiểu gì?"
Tô Trường Vinh liền kể lại phương pháp Tô Mẫn bày cho. Rồi cười nói: "Mấy hôm nay anh làm theo cách của Mẫn Tử, cho nhân viên trông cửa hàng, anh chỉ đi thu sổ sách. Tình hình cũng khá lắm, mấy hôm trước anh bắt quả tang một lần, cảnh cáo một trận, giờ chúng nó ngoan rồi. Anh tính sau này cửa hàng lớn cũng quản lý theo cách đó, to đến mấy cũng không thành vấn đề."
Tôn Hải ngẫm nghĩ kỹ, thấy phương thức quản lý của Tô Mẫn quả thực rất hay. Mỗi người phụ trách một mảng, chỗ nào có vấn đề thì tìm người đó. Ở giữa có tổ trưởng, bên trên có cửa hàng trưởng.
"Cách của Mẫn T.ử hay thật, sau này cửa hàng của em cũng có thể làm theo."
"Hay thật hả?" Tô Trường Vinh biết rõ còn cố hỏi.
Tôn Hải gật đầu: "Hay thật mà. Anh rể à, con bé Mẫn T.ử nhà mình đúng là hết chỗ chê."
Tô Trường Vinh trong lòng tự hào lắm nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ khiêm tốn, gãi đầu chuyển chủ đề: "Đúng rồi, cửa hàng này của cậu thế nào, bao giờ khai trương? Dạo này anh cũng không qua xem. Mà sao phòng khách lại nhìn thấy cả phòng bếp thế này?"
"Ha hả, làm theo ý của Mẫn T.ử đấy, phòng bếp và phòng khách thông nhau, dùng kính ngăn cách, khách hàng nhìn thấy bên trong xào nấu cũng yên tâm hơn. Hơn nữa cửa hàng này tuy rộng nhưng nếu xây tường ngăn phòng bếp thì tốn diện tích."
"Chỗ này của cậu được đấy, nếu làm ăn tốt thì mở rộng thêm, tự mở một cái t.ửu lầu. Cậu xem mấy năm nay hình thức này đang lên. Lương công nhân tăng mấy lần, việc buôn bán của anh cũng dễ thở hơn."
"Đúng vậy, cũng may lúc trước em ra ngoài sớm nên mới có vốn. Chứ giờ dù có ý tưởng cũng chẳng có tiền mà làm."
Nghe Tôn Hải nói đến chuyện ra ngoài, Tô Trường Vinh chợt nhớ đến Tôn Binh cũng đã lên thành phố: "Bên phía anh cả thế nào rồi, cậu còn liên lạc không?"
"Lần trước mẹ có qua thăm một lần, vẫn thế thôi. Có điều thằng Cường giờ cũng chẳng chịu đi học, suốt ngày lêu lổng với đám bạn xấu. Anh chị cả bận đi làm nên cũng mặc kệ."
Nhắc đến đứa cháu trai này, Tôn Hải thấy buồn lòng. Tôn Cường vốn dĩ chỉ nghịch ngợm chút thôi, học hành cũng không đến nỗi nào, giờ lên thành phố lại đàn đúm với đám trẻ hư bỏ học, anh chị cả thì bận tối mắt tối mũi, chẳng còn tâm trí đâu mà quản. Sau này không biết sẽ ra sao.
Tô Trường Vinh nghe tình hình của Tôn Cường cũng nói: "Thằng Cường mới mười bốn tuổi, vẫn còn dạy được. Chứ như đứa con nhà hàng xóm cũ của anh thì chịu c.h.ế.t. Mới mười sáu mười bảy tuổi đầu đã học đòi hút t.h.u.ố.c trêu ghẹo con gái nhà lành."
Tôn Hải lắc đầu: "Chờ qua năm nếu về quê, em sẽ tìm cơ hội nói chuyện với anh cả. Anh cả thì còn nói được, chứ chị dâu thì không nghe lọt tai đâu."
Tô Trường Vinh nghe hắn định khuyên Tôn Binh, trong lòng thấy chẳng có hy vọng gì. Dù có thuyết phục được Tôn Binh thì Trương Quế Hoa nói ra nói vào vài câu là Tôn Binh lại đổi ý ngay.
Cái nhà này nếu nghe lọt lời khuyên thì đã chẳng lên thành phố lâu như vậy mà đời sống vẫn chẳng ra đâu vào đâu.
Nhưng chuyện này Thu Phương không quản thì ông cũng chẳng rỗi hơi lo chuyện bao đồng, cứ lo cho cái nhà mình tốt đẹp đã rồi tính.
Thuê xong cửa hàng, Tô Trường Vinh bắt đầu tìm người sửa sang.
Tô Mẫn cũng tranh thủ thời gian giúp làm phương án quản lý.
Phương án quản lý này nói là không chính quy, thực ra là cô viết lại những gì mình quan sát được ở siêu thị kiếp trước, tự phân loại, sắp xếp, cân nhắc kỹ lưỡng cho mạch lạc. Hình thành nên một quy trình cụ thể.
Vì có mẫu sẵn để tham khảo nên làm cũng không khó, chỉ hai ngày Tô Mẫn đã viết xong mấy trang giấy.
