Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 49
Cập nhật lúc: 24/12/2025 01:06
"Cái con ranh con này." Bà nội Tô thẹn quá hóa giận, vứt luôn cái chậu đang cầm xuống bàn, vớ lấy cái chổi định đ.á.n.h người.
Tô Mẫn thấy thế vội cầm sách chạy tót ra sân.
"Con ranh c.h.ế.t tiệt kia, còn dám chạy à, xem hôm nay tao có trị mày không."
Bà nội Tô giơ chổi đuổi theo.
Tô Mẫn liếc nhìn rồi chạy thẳng ra ngoài cổng. Cô định để người trong thôn nhìn xem, cái bà già này Tết nhất đuổi đ.á.n.h cháu gái là cái loại người gì. Bà ta đã không biết xấu hổ thì cô cũng chẳng cần giữ thể diện cho bà ta.
Mới chạy ra khỏi sân một đoạn thì thấy vợ chồng Tô Trường Quý dắt theo Tô Văn Văn về đến nơi.
Tô Mẫn chớp mắt, lao về phía chú Ba: "Chú ơi cứu cháu với, bà nội đ.á.n.h cháu."
Tô Trường Quý đang nói chuyện với Cao Hồng về việc mai về thành phố sang nhà ngoại chơi, nghe tiếng kêu ngẩng lên thì biến sắc. Mẹ hắn đang cầm chổi đuổi đ.á.n.h cháu gái lớn. Bên cạnh còn có người trong thôn đứng xem náo nhiệt.
"Chú Ba." Tô Mẫn chạy ra nấp sau lưng Tô Trường Quý. "Chú Ba, bà nội bảo cháu là con gái, là thứ lỗ vốn, muốn đ.á.n.h cháu."
Cô cố tình nhấn mạnh mấy chữ "thứ con gái lỗ vốn". Rồi lén nhìn Cao Hồng, quả nhiên thấy sắc mặt thím Ba rất khó coi, có vẻ đang nén giận. Tô Văn Văn bên cạnh kéo tay mẹ hỏi: "Mẹ ơi, lỗ vốn là gì ạ?"
Cao Hồng chưa kịp trả lời thì bà nội Tô đã lao đến: "Con ranh c.h.ế.t tiệt, lăn ra đây cho tao."
Phía sau, vợ chồng Tô Trường Vinh và Lý Ngọc Lan cũng đuổi theo.
Tô Trường Quý thấy cảnh tượng này cảm thấy vô cùng mất mặt. Không chỉ mất mặt trước dân làng mà còn mất mặt trước vợ. Hắn cau mày: "Mẹ, Tết nhất mẹ làm cái gì thế?"
Bà nội Tô nghe tiếng con trai, lúc này mới hoàn hồn: "Trường Quý, các con về rồi à."
Bà lại nhìn sang Cao Hồng: "Cao Hồng với Văn Văn cũng về rồi đấy à, mau vào nhà nghỉ ngơi đi." Giọng điệu này so với lúc nãy quát Tô Mẫn quả là một trời một vực.
Vợ chồng Tô Trường Vinh vừa đuổi tới nơi thấy thái độ phân biệt đối xử này, trong lòng càng thêm bất mãn. Tôn Thu Phương đi tới kéo Tô Mẫn: "Làm sao thế? Sao suốt ngày đ.á.n.h mắng con Mẫn nhà tôi vậy?"
Con gái mình, mình thương còn không hết, suốt ngày bị bà nội coi như gia súc mà đuổi đánh, bà nội kiểu gì thế này, đúng là tâm địa đen tối.
Tô Mẫn ấm ức kể: "Bà nội bảo con là thứ lỗ vốn, con cãi lại hai câu thì bà đuổi đ.á.n.h con." Nói xong cô lại nhìn Tô Văn Văn: "Vẫn là chị Văn Văn sướng, ở thành phố, bà nội không nhìn thấy nên không đ.á.n.h được."
Tô Văn Văn nghe vậy phồng má bất mãn: "Mẹ em còn chẳng nỡ đ.á.n.h em, ai dám đ.á.n.h em, em đ.á.n.h lại ngay."
Bà nội Tô định giải thích thì bị Tô Mẫn cướp lời: "Bà nội bảo con gái đều là đồ hèn hạ, đều đáng bị đ.á.n.h đòn. Cháu với chị đều là con gái, chỉ có anh Xán Xán là con trai thôi."
Mặt Cao Hồng xám ngoét. Cô ta không nghĩ Tô Mẫn nói dối. Tô Mẫn dù mười mấy tuổi cũng không thể bịa chuyện như thế. Ngược lại tố chất của bà mẹ chồng này đúng là thấp kém, bản thân cũng là đàn bà mà dám coi thường cháu gái mình. "Nếu ai dám coi thường con gái tôi, sang năm khỏi về nữa là xong."
Cô ta hừ lạnh một tiếng, chẳng thèm để ý đến bà nội Tô, dắt Tô Văn Văn đi thẳng vào nhà.
Tô Trường Quý thấy vậy cũng mất kiên nhẫn: "Mẹ, con quanh năm suốt tháng mới về được một ngày, mẹ không thể để yên cửa yên nhà được à?"
"Thằng Ba, mẹ không có ý đó." Bà nội Tô vội vàng giải thích, "Mẹ bị con ranh kia chọc tức đến hồ đồ thôi, lời đó là nó bịa ra đấy, mẹ thật lòng quý cái Văn Văn mà. Con phải giải thích rõ với Cao Hồng nhé."
Người ta ghim trong lòng rồi còn nói năng gì nữa.
Tô Trường Quý xua tay, cũng đi vào nhà.
"Thằng Ba." Bà nội Tô gọi với theo nhưng chẳng ai thèm đáp lại.
Vợ chồng Tô Trường Vinh cũng dắt Tô Mẫn vào phòng. Những lời vừa rồi họ đều nghe cả, bà ta coi Văn Văn như bảo bối, lại coi con gái họ như súc vật đuổi đánh. Lòng dạ thiên vị đến mức vô lý.
Gia đình Tô Trường Quý lần này về cũng chỉ ăn bữa cơm tất niên, nên không mang hành lý gì, chỉ xách cho Tô Tam Căn hai chai rượu và ít hoa quả. Mấy thứ này ở thành phố chỉ được coi là quà biếu họ hàng bình thường ngày Tết.
Tô Mẫn nhìn mấy món quà đó, thầm cười nhạo bà nội Tô. Bà già này cung phụng con trai thứ ba như ông hoàng, đâu biết người ta chỉ coi bà như họ hàng bình thường thôi.
