Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 270: Sự Tính Toán Của Thịnh Thừa An

Cập nhật lúc: 27/12/2025 16:06

Thịnh Thừa An hai ngày nay quả thật khá bận rộn. Thấy Thịnh An Ninh và ba đứa nhóc đều được chăm sóc rất tốt, anh ấy bắt đầu suy tính cách đối phó Trình Minh Nguyệt.

Anh ấy là người không thích dây dưa rườm rà, cũng không thích để thù hận đến sau này mới báo.

Vì vậy, anh ấy phải lập tức xử lý Trình Minh Nguyệt, hy vọng sau khi Thịnh An Ninh hết cữ, ở Kinh thị sẽ không còn phải nhìn thấy người một nhà này nữa.

Chỉ chờ Trình Minh Nguyệt c.ắ.n câu tìm đến anh ấy.

Sau khi Trình Minh Nguyệt trở về, cũng đoán già đoán non đủ kiểu, suy nghĩ rốt cuộc Thịnh Thừa An có ý gì, và chuyện mình làm đã bị phát hiện hay chưa. Mặc dù cô ta không có bất kỳ tác dụng gì ở giữa, chỉ là giúp châm một mồi lửa, sau đó sợ hãi bị phát hiện, lại nhát gan vội vàng bảo con trai trở về, cô ta và Thịnh Hồng Anh canh giữ ở bệnh viện.

Mãi cho đến ban ngày thấy không có động tĩnh gì, cô ta mới dẫn theo Thịnh Hồng Anh muốn đi xem Thịnh An Ninh, kết quả ngay cả người cũng không gặp, đã bị Thịnh Thừa An đuổi trở về.

Hai ngày Tết này, nhà Trình Minh Trung khách nhân cũng không ngừng, ai đến cũng phải hỏi một câu Trình Minh Nguyệt sao lại có thời gian qua đây ăn Tết, làm cho sắc mặt Vương Đạt ngày càng khó coi.

Trình Minh Nguyệt cũng không muốn nhìn sắc mặt cô ta mà ăn cơm nữa, quyết định vẫn phải đi tìm Thịnh Thừa An một chuyến. Cô ta nghe nói Thịnh Thừa An làm giáo viên ở Học viện Y khoa Kinh Đại, sẽ ngụ ở ký túc xá giáo viên bên đó.

Tối mùng năm, cô ta thương lượng với Thịnh Đại Long và Thịnh Hồng Anh, muốn đi tìm Thịnh Thừa An một chuyến.

Thịnh Đại Long hơi có chút đầu óc, cảm thấy Thịnh Thừa An chắc chắn sẽ không thèm để ý đến bọn hắn: “Bọn tôi đi tìm cũng vô dụng thôi. Thịnh Thừa An thân với Thịnh An Ninh, nếu Thịnh An Ninh nói xấu bọn tôi trước mặt anh ấy, anh ấy nhất định sẽ không giúp tôi đâu.”

Thịnh Hồng Anh cũng cảm thấy điều này rất có khả năng: “Mẹ, bọn mình nhất định phải cầu xin Thịnh An Ninh và Thịnh Thừa An sao? Không được thì anh con tham gia thêm một lần thi đại học nữa đi.”

Thịnh Đại Long không vui: “Không được! Cô nghĩ thi đại học dễ dàng lắm sao? Hay cô đi thi thử xem.”

Thịnh Hồng Anh không phục, hừ lạnh một tiếng: “Vậy Thịnh An Ninh làm sao có thể thi được hạng nhất? Đầu óc cô ta không phải đầu óc người sao? Chẳng lẽ cô ta có khả năng nhìn qua là nhớ mãi không quên? Thành tích học tập trước kia của cô ta còn không bằng anh nữa cơ.”

Trình Minh Nguyệt bị hai anh em làm cho đau đầu, cô ta ấn thái dương: “Được rồi, các con tựu ít đi nói hai câu đi. Mặc kệ thế nào, Đại Long cũng phải đi học, nhà chúng ta phải có một sinh viên đại học. Hồng Anh, con cũng từ từ học tập. Con ở Kinh thị cũng nhìn thấy rồi đấy, nơi này có thể sánh bằng quê nhà chúng ta tốt hơn nhiều. Con chỉ có nghiêm túc học tập, thi đậu đại học Kinh thị, mới có thể đến Kinh thị làm việc.”

Thịnh Hồng Anh lập tức im bặt, chủ yếu là vì thành tích học tập của cô ta thật sự không quá tốt.

Trình Minh Nguyệt lại nhìn Thịnh Đại Long: “Mẹ biết Thịnh Thừa An không nhất định sẽ giúp chúng ta, nhưng ngoài Thịnh Thừa An ra, chúng ta cũng không tìm được quan hệ nào khác. Cậu con bên này giúp mấy việc khác có lẽ còn được, nhưng chuyện đi học này, cậu ấy thật sự không có cách nào.”

Thịnh Đại Long nhíu mày: “Vậy mẹ định tìm anh ấy bằng cách nào?”

Trình Minh Nguyệt c.ắ.n c.h.ặ.t răng: “Dùng tiền. Chỉ cần dùng tiền, chắc chắn có thể xong việc.”

Mùng bảy, cô ta đi tìm Thịnh Thừa An một chuyến, đối phương còn khá khách khí, còn bảo Trình Minh Nguyệt vào ký túc xá ngồi xuống.

Điều này làm Trình Minh Nguyệt nhìn thấy hy vọng. Khi trò chuyện, Thịnh Thừa An tiếc nuối một câu, rằng trong nước cái gì cũng tốt, chỉ là không có phiếu thì không mua được TV và máy ghi âm.

Nghe lời đoán ý, Trình Minh Nguyệt cảm thấy Thịnh Thừa An đang uyển chuyển đòi đồ từ cô ta. Cô ta trở về suy nghĩ một chút, quyết định đi chợ đen mua phiếu TV giá cao.

Buổi tối, cô ta hỏi thăm Vương Đạt, Kinh thị ở đâu có chợ đen bán đồ.

Vương Đạt còn khá ngạc nhiên: “Cô đi chợ đen làm gì? Tôi biết gần Phan Gia Viên có một chợ ma, bởi vì đều là giao dịch nửa đêm, lại không có đèn quá sáng, cho nên gọi là chợ ma. Trước kia đều là nơi lén lút bán lương thực và phiếu lương thực, cô muốn mua gì?”

Trình Minh Nguyệt không muốn để Vương Đạt biết, vội vàng xua tay: “Không có, không có. Tôi chỉ tò mò hỏi thôi. Nghe nói bên trong bán cái gì cũng có, nên tôi muốn đi xem thử.”

Vương Đạt gật đầu: “Đúng vậy, đồ đạc đầy đủ hết, hơn nữa giá tiền còn không tệ. Những thứ cô không mua được ở bên ngoài thì ở đó đều có thể mua được. Tôi vẫn luôn muốn mua một chiếc đồng hồ Mai Hoa. Nghe nói chợ đen rẻ hơn trong thương trường mười đồng. Đại ca cô sống c.h.ế.t không chịu, nói bên đó toàn là người làm ăn bất chính.”

Nói rồi, anh ta nhíu c.h.ặ.t mày, nhưng trong mắt lại mang theo khao khát.

Trình Minh Nguyệt chỉ giả vờ không hiểu. Mấy ngày cô ở đây, cô đã mua không ít đồ cho Vương Đạt và hai đứa nhỏ rồi, còn muốn cô mua thêm đồng hồ nữa, sợ là nằm mơ.

Cô cười qua loa: “Tôi chỉ qua đó nhìn xem thôi, cũng chẳng có gì muốn mua. Lần này ra ngoài mang theo tiền cũng không nhiều, e là có muốn mua gì cũng không có tiền mua đâu.”

Vương Đạt bĩu khóe miệng, vẫn cảnh cáo Trình Minh Nguyệt một câu: “Cô đi dạo phải cẩn thận một chút, bên trong đó người nào cũng có. Nếu để người ta thấy cô có tiền, cướp trắng trộm lén đều có khả năng.”

Trình Minh Nguyệt liên tục gật đầu: “Không sao, tôi cũng không có tiền trong người, tôi lại không mua gì, qua đó nhìn xem chắc chắn sẽ không bị người ta để mắt.”

Buổi tối, vì lo lắng, cô vẫn dẫn theo Thịnh Đại Long đi cùng. Vạn nhất có chuyện gì, vóc dáng của Thịnh Đại Long đứng sừng sững ở đó, vẫn khiến người ta phải kiêng dè vài phần.

Chợ ma nằm dưới một gầm cầu, bên trong ánh đèn lờ mờ, trước mỗi quầy hàng đều thắp một chiếc đèn bão. Những người đi lại bên trong không đặc biệt nói chuyện, bầu không khí yên tĩnh và thần bí, thật sự giống như bước vào chợ ma.

Trình Minh Nguyệt trước kia ở Long Bắc Thị, cũng từng đi chợ đen mua khẩu phần. Chợ đó chỉ là một chợ trời nhỏ ẩn mình, tuy rằng đều là giao dịch lén lút, nhưng không giống nơi này, nhìn có chút rợn người.

Cô vô thức kéo cánh tay Thịnh Đại Long, có chút nhát gan: “Đại Long, chúng ta hỏi thôi, đừng nói lung tung, không được thì nhanh ch.óng trở về.”

Thịnh Đại Long lại thấy rất thú vị: “Yên tâm đi, cháu không ngốc đến thế.”

Hai người đang đi thì có người tiến lại gần, thần bí hỏi có cần giấy chứng nhận Hoa kiều không? Có cần phiếu mua TV không? Lại có người hỏi có cần đô la Mỹ không?

Khiến Trình Minh Nguyệt không dám lên tiếng, nhưng lại muốn nhanh ch.óng ổn định Thịnh Thừa An để anh ta giúp cô làm việc. Cuối cùng, khi có người lại đến hỏi mua phiếu TV, cô lấy hết dũng khí hỏi một câu: “Phiếu mua TV bao nhiêu tiền một tờ?”

Đối phương từ trên xuống dưới đ.á.n.h giá Trình Minh Nguyệt một phen, như là đang cân nhắc rốt cuộc cô có mua nổi hay không, cuối cùng nói nhỏ một con số tiền.

Trình Minh Nguyệt vừa nghe, hít vào một hơi khí lạnh: “Một cái TV có bao nhiêu tiền? Một tờ phiếu đã hai trăm sáu mươi đồng, các người là cướp tiền sao?”

Đối phương rõ ràng rất bất mãn, trợn mắt nhìn Trình Minh Nguyệt, ánh mắt mang theo vài phần âm u: “Vị đại tỷ này, cô có tiền có thể mua được TV, nhưng không nhất định mua được phiếu mua TV. Cô mà mua không nổi thì đừng đến loại địa phương này.”

Trình Minh Nguyệt không nỡ, kéo Thịnh Đại Long bước đi. Nhưng cô hỏi một vòng, phiếu mua TV, phiếu tủ lạnh đều rất đắt, có loại còn phải đợi tới tháng sau mới có.

Số lượng có hạn, nếu không mua, tiếp theo sẽ không biết khi nào mới có.

Trình Minh Nguyệt đứng bên đường suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định c.ắ.n răng mua một tờ.

Cô dẫn Thịnh Đại Long lại lần nữa đi vào chợ ma, không chú ý tới đối diện đường cái, Thịnh Thừa An ngậm một điếu t.h.u.ố.c lá, hai tay đút túi, cười chế nhạo nhìn hai người họ...

--------------------

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.