Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 79: Thịnh An Ninh Thật Đúng Là Một Con Ma Lanh Lợi
Cập nhật lúc: 27/12/2025 14:19
Tần Hồng Hà trông đặc biệt vui vẻ, ra sức vẫy tay: “Cảm ơn gì mà cảm ơn chứ, hai đứa mau về nghỉ ngơi một chút đi, một hồi nữa thì qua ăn cơm nha.”
Vừa nói vừa đi trở về, đi hai bước lại gọi Trương Nhất Mai: “Nhất Mai, dẫn Sơn T.ử qua giúp tôi một tay, buổi trưa cũng cùng nhau ăn cơm ở nhà tôi luôn.”
Thịnh An Ninh nhìn Tần Hồng Hà kéo Trương Nhất Mai hăm hở rời đi, lúc này mới cùng Chu Thời Huân về nhà.
Đây là nơi cô xuyên không tới, vừa bước vào cửa đã cảm thấy vô cùng thân thiết, cô chạy vào phòng trong dọn dẹp giường của mình, vừa dọn dẹp thì bỗng chốc nảy ra một chủ ý.
Bước đầu tiên là hôn đã hoàn thành, bước tiếp theo chính là phải lừa người lên chiếc giường này.
Cho dù không xảy ra chuyện gì, thì ngủ chung giường cũng là bước đầu tiên.
Thịnh An Ninh đứng trước giường, nhìn chiếc chăn đỏ lớn trên giường trầm tư, bỗng nhiên liền có chủ ý, cô đi ra ngoài thấy Chu Thời Huân và Tống Tu Ngôn đều đã đi ra ngoài, không cần nghĩ ngợi, cô bưng chậu nước không biết đã để trên giá rửa mặt mấy ngày, đi qua tưới toàn bộ lên chiếc giường đơn của Chu Thời Huân.
Chăn cũng không buông tha, xem xem tối nay anh ta ngủ thế nào!
Cô vỗ vỗ tay, hài lòng thưởng thức kiệt tác của mình, sau đó lại chạy về phòng trong, coi như hết thảy đều chưa xảy ra.
Dù sao chỉ cần tôi không thừa nhận, sự tình này sẽ không phải do tôi làm.
Đang chờ Chu Thời Huân trở về phát hiện, nhưng thật ra Tần Hồng Hà lại qua trước, gõ cửa gọi: “Em gái An Ninh, dọn dẹp xong chưa, tôi vừa đến nửa đường, vừa hay gặp Tiểu Chu và Tiểu Tống, liền bảo hai người họ qua trước, tôi lúc này mới qua gọi em.”
Thịnh An Ninh vội vàng đi ra ngoài, còn khá kinh ngạc vì Tần Hồng Hà làm cơm nhanh: “Chị dâu, chị cũng quá lưu loát rồi, mới một hồi mà cơm đều đã làm tốt.”
Tần Hồng Hà ha hả đưa tay khoác cánh tay Thịnh An Ninh: “Đều là làm đại thôi, tùy tiện làm hai món, nấu mì ăn, buổi trưa bọn hắn lại không thể uống rượu, chúng ta cứ tạm bợ ăn chút, buổi tối tôi lại làm đồ ăn ngon cho các em.”
Thịnh An Ninh đi theo qua vừa thấy, trên bàn bát tiên bày sáu món ăn, ba món nguội ba món nóng, trung gian còn đặt một chậu thịt băm trộn lẫn củ cải thái hạt lựu, đậu phụ thái hạt lựu và củ cải vàng thái hạt lựu, điều khó có được là mặt trên còn nổi lá rau chân vịt.
Trong nhà Chu Thời Huân và Tống Tu Ngôn đã ở đó, Lý Quốc Hào cũng có nhà, còn có Trương Nhất Mai dẫn con.
Tần Hồng Hà đẩy Thịnh An Ninh qua ngồi xuống: “Mọi người mau ngồi xuống đi, cũng đều không phải người ngoài, mì sắp ra lò rồi.”
Lại nhiệt tình giới thiệu cho Thịnh An Ninh: “Ngươi xem rau chân vịt này là tôi trồng trước khi tuyết rơi, lớn đến lúc choai choai, đại tuyết che phủ, bây giờ tuyết vừa tan, ấm áp vài ngày toàn bộ đều xanh trở lại, ăn ngon lắm đó.”
Thịnh An Ninh thầm học được nhất chiêu, không ngờ rau chân vịt còn có thể trồng như thế.
Bao gồm cả giá đỗ trong món ăn, cũng đều là Tần Hồng Hà tự mình làm ở nhà.
Thịnh An Ninh lúc ăn cơm còn đang suy nghĩ, thái độ yêu thích cuộc sống như Tần Hồng Hà, tôi vẫn phải từ từ học tập.
Ngay lúc cô đang suy nghĩ miên man, thì nghe Lý Quốc Hào vừa húp mì, vừa cảm thán: “Tôi cũng biết lần sự tình này khẳng định không có quan hệ với cậu, nhưng là có người tố cáo cậu, cho nên cậu vẫn là phối hợp viết một bản tài liệu, đến lúc đó tôi cũng giúp cậu nói tốt.”
Chu Thời Huân lắc đầu: “Không cần, tôi sẽ nói rõ ràng hết thảy.”
Lý Quốc Hào đặt bát đũa xuống nhìn Chu Thời Huân: “Không sao, tôi tin tưởng cậu, hơn nữa cậu lại có Lão Chung che chở, khẳng định không thành vấn đề.”
Tống Tu Ngôn cảm thấy lời này nói bất đúng: “Cái gì gọi là có Lão Chung che chở? Lý Xử trưởng, ông nói như vậy giống như Chu Thời Huân thật sự phạm sai lầm một chút.”
Lý Quốc Hào cười ha ha: “Tôi là một người thô lỗ, nói chuyện không có nhiều câu nệ như vậy, dù sao tôi tin Chu Thời Huân sẽ không xuất hiện sai sót trong công tác.”
Thịnh An Ninh nghe một hồi, tuy rằng không nghe hiểu rốt cuộc công việc đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại biết đây là có người vu oan hãm hại Chu Thời Huân, tố cáo anh ấy công tác sai sót, gây ra một nhóm số liệu tầng ngoài bị tiết lộ.
Chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, lớn thì có thể gán cho anh tội danh thông đồng bán nước, nhỏ thì chỉ là thông báo phê bình nội bộ.
Thịnh An Ninh tuy không hiểu quy trình và nội dung công việc của bọn họ.
Nhưng cô luôn cảm thấy, theo lời Lý Quốc Hào nói, việc hắn đi nói đỡ cho Chu Thời Huân chẳng khác nào gián tiếp thừa nhận Chu Thời Huân sai rồi, đây là giúp anh ấy hay hại anh ấy đây?
Thịnh An Ninh liếc mắt một cái nhìn Lý Quốc Hào, nếu không phải Tần Hồng Hà quá nhiệt tình, cô đã thấy Lý Quốc Hào này không ổn rồi.
Nhưng những cuộc tranh đấu trên quan trường thì ai mà biết được?
Lỡ như Lý Quốc Hào và Chu Thời Huân đứng ở những phe phái khác nhau thì sao?
Tần Hồng Hà thấy Lý Quốc Hào vẫn luôn nói chuyện công việc, vội vàng chuyển chủ đề: “Ai nha, các anh ngày nào ở đơn vị cũng nói mấy chuyện này, về nhà rồi vẫn nói, không thấy chán à? Thôi đi, Tiểu Chu và An Ninh vừa mới về, chỉ muốn ăn một bữa cơm yên ổn thôi, anh xem anh kìa, nói mãi sao vẫn chưa xong thế?”
Lý Quốc Hào vội cười ha ha: “Không phải là tôi quá quan tâm Thời Huân sao, được rồi được rồi, chúng tôi không nói nữa. Thấy hai đứa bây giờ đều tốt, tôi và chị nhà cũng mừng.”
Thịnh An Ninh lập tức mỉm cười ngọt ngào tiếp lời: “Trước kia là tôi không hiểu chuyện, may mà chị đã dạy tôi rất nhiều điều. Sau này nếu tôi có gì không biết, tôi sẽ lại tìm chị.”
Lý Quốc Hào sững sờ một chút, nhưng thật ra không ngờ Thịnh An Ninh lại nói như vậy, hắn cười hô hố: “Không tệ không tệ, thấy hai vợ chồng trẻ các cô sống tốt, chúng tôi cũng vui lây.”
Tần Hồng Hà vui vẻ từ tận đáy lòng: “Thật tốt quá, sau này nếu cô có chỗ nào không hiểu thì cứ tìm tôi, tôi chắc chắn có gì sẽ không giấu giếm.”
Thịnh An Ninh cong mắt cười, một khuôn mặt ranh mãnh: “Vậy thì phải thường xuyên làm phiền chị rồi.”
Cô rất hiểu về ngoại giao phu nhân, đàn ông không tiện thân cận quá, nhưng vợ có thể qua lại với nhau, gia tăng tình cảm giữa đôi bên.
Nếu Lý Quốc Hào không tốt với Chu Thời Huân, thì đương nhiên sẽ không hy vọng Tần Hồng Hà và cô đi lại quá thân cận.
Việc giúp đỡ hòa giải trước kia, đó là làm cho mọi người xem, có thể tồn tại.
Nhưng hai người đột nhiên trở nên hết sức thân thiết, thường xuyên đi lại, thì lại không phải là điều hắn muốn thấy.
Vì vậy, Thịnh An Ninh rất hài lòng khi thấy sắc mặt Lý Quốc Hào thay đổi một chút, nụ cười không còn thân thiết như trước, hắn bắt đầu ăn mì, thầm nghĩ muốn lén lút bắt nạt Chu Thời Huân không giỏi ăn nói.
Điều đó còn phải xem tôi có vui lòng hay không đã.
Tuy tôi không hiểu công việc của Chu Thời Huân, nhưng tôi lại là chuyên gia đào hố đấy.
Ăn xong, Thịnh An Ninh, Chu Thời Huân và Tống Tu Ngôn cùng nhau rời đi. Sau khi Trương Nhất Mai cũng dẫn con về nhà, Lý Quốc Hào nhíu mày nhìn Tần Hồng Hà: “Sau này, em đừng đi lại quá thân cận với nhà Chu Thời Huân.”
Tần Hồng Hà vẫn có chút khó hiểu: “Sao thế? Em thấy An Ninh bây giờ thay đổi rất nhiều, chắc chắn là đã ưng ý Chu Thời Huân rồi.”
Lý Quốc Hào còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng ngẫm lại Tần Hồng Hà thích nói chuyện, nếu không nhịn được mà truyền ra ngoài thì không tốt, hắn chỉ có thể nhíu mày: “Dù sao người ta cũng là Đại tiểu thư thành phố, vẫn nên chú ý giữ khoảng cách một chút thì hơn.”
Tần Hồng Hà không cho là đúng, Đại tiểu thư thành phố thì sao chứ, chẳng phải vẫn gả cho Chu Thời Huân chân đất, lăn lộn trên một cái giường, sau này còn phải sinh con sao.
Lý Quốc Hào thấy Tần Hồng Hà căn bản không để tâm, chỉ có thể hé lộ một chút: “Lần này có người cản trở, không muốn Chu Thời Huân thăng chức.”
--------------------
