Trọng Sinh Về Thập Niên 70: Được Chiến Thần Sủng Tận Trời - 80

Cập nhật lúc: 02/12/2025 09:02

Lưỡi d.a.o tỏa ra hơi lạnh buốt, chỉ cần đưa tay đến gần cũng có thể cảm nhận được độ sắc bén của nó. Cán d.a.o làm bằng bạch ngọc nạm đá quý, tinh xảo đến mức khó tin.

Cô ngắm nghía con d.a.o một lúc lâu, sau đó chọn một khối gỗ tốt, cắt một miếng hoàn hảo rồi bắt đầu điêu khắc khuôn làm bánh trung thu.

Không bao lâu sau, cô đã khắc xong năm loại khuôn với hoa văn khác nhau.

Nhìn thành quả của mình, cô khá hài lòng.

Con d.a.o găm này dùng để khắc cũng rất thuận tay!

Rảnh rỗi không có việc gì làm, cô lại tiếp tục khắc thêm mấy mẫu khuôn bánh trung thu và bánh ngọt, sau này nếu lương thực trong nhà dư dả thì có thể làm để ăn.

Đúng lúc cô dọn dẹp xong đồ đạc, chọn một tấm vải chuẩn bị may quần áo cho Lục Kiến Sâm, thì Lục Kiến Lâm đi vào.

"Chị dâu, chị ăn cơm chưa?" Lục Kiến Lâm đặt túi lương thực trong tay xuống, hỏi một cách tự nhiên.

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ăn rồi, trong nồi có để phần cho em, một bát cháo, hai miếng bánh gạo, trên bàn còn có dưa muối ăn kèm cháo. Em ăn chút đi!"

Lục Kiến Lâm chưa ăn gì, nhìn thấy cháo và bánh gạo vẫn còn nóng trong nồi, trong lòng bỗng thấy ấm áp khó tả.

Cảm giác được người khác quan tâm như thế này, thật sự rất ấm lòng!

Trước đây ở nhà, chị dâu hai chưa bao giờ để ý đến chuyện cậu ấy đã ăn hay chưa, dù cậu ấy có về muộn thế nào, cũng chẳng bao giờ hỏi han lấy một câu.

Cứ như thể người nhà họ Lục đều là kẻ thù của chị ta vậy!

Chẳng trách ba mẹ và ông bà nội dù chưa gặp chị dâu mà đã rất quý mến chị ấy!

Cố Tiểu Khê cúi đầu cắt vải, bỗng nhiên nhớ ra một chuyện.

"Kiến Lâm, trưa nay chị quên nói với em, tối qua anh cả có đến đây, còn mặc bộ quần áo của em đi luôn."

Lục Kiến Lâm ánh mắt lộ ra ý cười: "Em biết rồi. Anh ấy đến bệnh viện tìm em, địa chỉ ở đây là do em nói cho anh ấy."

Cố Tiểu Khê chợt hiểu ra: "Thì ra là vậy! Tối nay chị có thời gian, định may quần áo cho anh cả. Em thích mặc kiểu nào?"

Cô dự định làm luôn cho Lục Kiến Lâm một bộ!

Lục Kiến Lâm suy nghĩ một chút: "Hay là chị dâu làm cho em một cái áo gile bông đi! Vừa giữ ấm khi mặc bên trong, lại không ảnh hưởng đến cử động khi làm phẫu thuật."

Nghe cậu ấy nói vậy, Cố Tiểu Khê liền gật đầu: "Vậy làm cho em một cái mỏng và một cái dày nhé."

"Cảm ơn chị dâu!" Lục Kiến Lâm cười nói lời cảm ơn.

"Khách sáo gì chứ! Sau này em không cần mang bữa sáng cho chị nữa, chị làm cho em. Đúng lúc mấy ngày này buổi sáng chị đều đến bệnh viện quân y."

"Được ạ!" Lục Kiến Lâm vui vẻ gật đầu.

Chị dâu nấu ăn rất ngon, ngay cả cháo cũng nấu ngon hơn người khác nhiều.

Cậu ấy bắt đầu mong chờ bữa sáng ngày mai rồi!

Uống hết cháo, ăn xong hai miếng bánh gạo dẻo mềm, Lục Kiến Lâm rửa bát xong liền quay lại bệnh viện.

Cố Tiểu Khê may cho Lục Kiến Sâm hai cái áo gile bông, sau đó cũng may cho Lục Kiến Lâm hai cái.

Sau đó cô nghĩ ngợi một lúc, lại làm thêm một chiếc sơ mi xanh nhạt, một chiếc áo bông mỏng và một chiếc quần bông mỏng cùng màu cho Lục Kiến Sâm.

Làm xong quần áo, thấy vẫn còn sớm, cô lại lấy mấy tấm gỗ trong phòng trưng bày đồ mới, làm cho Lục Kiến Lâm một dãy kệ sách và kệ để đồ đặt sát tường trong ký túc xá.

Sau khi làm xong, cô sắp xếp gọn gàng lại tất cả dụng cụ nhà bếp và những đồ linh tinh khác trong phòng, điều chỉnh lại vị trí bàn ghế và tủ quần áo để không gian trông ngăn nắp, gọn gàng hơn.

Đống than đặt ngoài cửa cũng được cô làm một cái thùng gỗ để đựng, tiện tay quét dọn sạch sẽ cả căn phòng.

Xong xuôi mọi việc, cô đun nước tắm rồi đi ngủ.

Đêm đó, cô ngủ rất ngon!

Chỉ là, trong giấc mơ, cô mơ hồ nghe thấy từng trận sấm rền vang.

Hôm sau, Cố Tiểu Khê thức dậy, phát hiện bên cạnh khu trưng bày sản phẩm mới bỗng dưng xuất hiện một khoảng đất trống nhỏ.

Khoảng đất này không lớn, chỉ tầm một đến hai mét vuông, phủ đầy cỏ xanh tươi mơn mởn, trông vô cùng bắt mắt.

Nhưng... khoảng đất này từ đâu mà có?

Đang thắc mắc thì một luồng ý thức truyền vào đầu cô:

[Tranh đoạt lãnh địa hệ thống không gian đồng hành thành công, cắt lấy hai mét vuông lãnh địa!]

Cố Tiểu Khê bừng tỉnh, thì ra là vậy!

Vậy hai mét vuông này có thể đựng đồ không?

[Có. Lãnh địa hệ thống không gian đồng hành có thể chứa mọi vật, bao gồm cả sinh vật. ]

Tim Cố Tiểu Khê đập mạnh một nhịp, cô phấn khích hẳn lên!

Kho chứa đồ cũ và khu trưng bày sản phẩm của cô trước nay đều không thể đặt sinh vật sống, nhưng khoảng lãnh địa này thì có thể... vậy chẳng phải cô có thể nuôi gà rồi sao?

Đúng vậy, suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu cô chính là, mua một đàn gà! Mùa đông có thịt ăn, có trứng để dùng!

Nghĩ là làm!

Cô vội vã làm hai chiếc bánh trứng, hấp một nồi bánh bao rồi rời nhà từ sớm.

Cô ăn vội hai cái bánh bao, phần còn lại đều đưa cho Lục Kiến Lâm.

Buổi sáng, Viện trưởng Trần có việc bận, Cố Tiểu Khê dành một tiếng đọc sách, sau đó hào hứng chạy đến cửa hàng hợp tác xã bán nông sản.

Nhưng sau khi lượn một vòng, cô chẳng thấy ai bán gà mái hay gà con cả.

Ban đầu, cô tính đi tìm chợ đen ở Thành phố Thanh Bắc, nhưng lại lo bị người khác bắt gặp, gây ra ảnh hưởng không hay.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô mua hai mươi quả trứng gà, cẩn thận chọn lựa rồi tìm một cái thùng, dùng Thuật Điều Nhiệt để giữ ấm, sau đó đặt vào không gian đồng hành để ấp trứng.

Sau đó, cô mua thêm một ít rau và hạt giống rau, tiện thể dùng hết toàn bộ tem đường và tem thịt.

Vừa xách đồ chuẩn bị về ký túc xá, cô bất ngờ nhìn thấy anh trai mình đang băng qua đường phía đối diện.

Cô định gọi một tiếng, nhưng lại thấy một người phụ nữ nhanh chóng bước đến bên cạnh anh mình.

Cố Tiểu Khê nhìn kỹ, trong mắt càng thêm kinh ngạc.

Người phụ nữ đó lại là Đinh Lan Di?

Anh trai cô và Đinh Lan Di đã có quan hệ với nhau từ thời điểm này rồi sao?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.