Trùng Sinh, Chỉ Làm Một Tra Nam Đại Mỹ Nhân Tại Trường Học Thật Không Đủ A - Chương 109
Cập nhật lúc: 07/09/2025 05:05
"Những công việc làm ăn của mẹ Lưu Khải đều là để bố anh ta rửa tiền, nghe nói cấp trên đang chuẩn bị điều tra bố anh ta!"
"Hơn nữa bên ngoài đâu đâu cũng đồn, bố của Lưu Khải thích đến chỗ kia đánh bạc!"
"Cậu có biết chuyện buồn cười nhất là gì không?"
Từ Dương rất phối hợp: "Là gì ạ?"
Hạ Tiểu Ba lắc đầu, nhấp một ngụm rượu, ra vẻ người lớn:
"Bố của Lưu Khải có bồ nhí bên ngoài, người phụ nữ đó bị mẹ của Lưu Khải ép phá thai, nghe nói đã tố cáo đích danh bố anh ta rồi!"
Tiêu Dương và Chu Dĩnh nhìn nhau, Lưu Khải này đúng là số phận hẩm hiu.
Chung Mạn Ngọc thì treo ngược anh ta, coi anh ta như thằng ngốc để lợi dụng.
Bản thân thì ở Bằng Thành bị Thi Gia Mộc làm cho suýt nữa thì tàn phế.
Giờ mẹ ruột lại dính dáng đến án mạng.
Điều quan trọng nhất là bố anh ta và mẹ anh ta còn vướng vào nhiều chuyện như vậy!
Tiêu Dương khó hiểu: "Không phải, cậu nói nhiều như vậy, có liên quan gì đến vụ án say rượu lái xe đâu? Hai người đó đã c.h.ế.t tại chỗ rồi mà!"
Anh tận mắt chứng kiến, chiếc xe Mitsubishi đó vỡ tan như bị pháo bắn, làm sao có người sống sót được?
Hạ Tiểu Ba "hừ" một tiếng: "Họ nói là mẹ của Lưu Khải lo sợ chuyện xấu bại lộ, đã dùng thủ đoạn để hai người kia....."
Nói rồi Hạ Tiểu Ba ra dấu...
Từ Dương kinh ngạc kêu lên: "Giết người?! Làm sao có thể g.i.ế.c người bằng cách say rượu lái xe?!"
Tiêu Dương cũng không hiểu, cố tình làm cho một người say rượu, sau đó lái xe, cuối cùng mất kiểm soát gây tai nạn?
Giết người gián tiếp?
Quá vô lý!
Làm sao có thể chứ, đâu phải thám tử Conan!
Thật sự không thể tin nổi.
Những chuyện sau đó Hạ Tiểu Ba cũng không giải thích rõ được, chuyện như vậy mà để cho mọi người trong dân gian đều biết thì chắc chắn không phải là sự thật.
Ba người uống đến gần sáng, thấy Chu Dĩnh cứ ngáp liên tục, Tiêu Dương chủ động đề nghị giải tán cuộc nhậu.
Không ngờ tài xế vẫn còn đợi Chu Dĩnh ở dưới lầu.
Tiêu Dương tò mò: "Sao muộn thế này rồi, bố cậu, ông cậu không bắt cậu về sớm hơn à?"
Chu Dĩnh buồn ngủ, đôi mắt có chút mơ màng: "Tôi đã nói với họ rồi mà, là đi ăn cơm cùng cậu."
Lòng Tiêu Dương trùng xuống.
Chu Dĩnh là hòn ngọc trong mắt họ, khuya như vậy mà lại đồng ý cho cô ấy ra ngoài với mình, rõ ràng là rất tin tưởng anh.
Tiêu Dương lo lắng lỡ như sau này.....
Chu Dĩnh chợt nhớ ra một chuyện: "Ngày mai cậu nhớ dậy sớm đó, ông tôi bảo trưa mai cậu qua nhà tôi ăn cơm."
Tiêu Dương có chút rối rắm: "Hả?! Đến nhà cậu á? Không hay lắm đâu!"
Chu Dĩnh lấy lại chút tỉnh táo: "Cậu nói vậy là sao? Không muốn đến à?"
Tiêu Dương lắc đầu: "Sao lại thế được, tôi chỉ là đang nghĩ có phải quá đột ngột không thôi."
Chu Dĩnh chợt như nghĩ ra điều gì, mặt ửng hồng: "Chúng ta đã như vậy rồi, còn gì là đột ngột nữa? Sớm muộn gì cũng phải gặp thôi mà."
Tiêu Dương giật mình, chuyện này xem ra càng lúc càng khó kiểm soát.
"Được, trưa mai tôi sẽ đến đúng giờ, cậu về nghỉ sớm đi."
Chu Dĩnh vòng tay ôm cổ Tiêu Dương, chu môi nhỏ, nhắm mắt lại.
Tiêu Dương khẽ hôn lên môi cô một cái: "Về ngủ sớm đi, tôi thấy mắt cậu đỏ rồi kìa."
Chu Dĩnh lắc đầu: "Hay là cậu đi cùng xe với tôi, đưa cậu về nhà trước."
Tiêu Dương đẩy Chu Dĩnh lên xe: "Tôi đi vài bước là về đến nhà rồi, vừa hay có thể giải rượu. Cậu về sớm đi."
Nhìn chiếc xe đi xa, Tiêu Dương mới quay người đi bộ về nhà.
Lúc nãy ăn cơm, điện thoại trong túi cứ rung liên tục, Tiêu Dương không dám lấy ra xem.
Lấy điện thoại ra, nhìn một cái, quả nhiên là tin nhắn của Hoàng Hi Dung.
Tiêu Dương không muốn mở ra, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm đen kịt, không một vì sao.
Bầu trời đen kịt giống như nội tâm của anh lúc này.
--- Chương 64 Vào phòng cậu, tôi muốn ngủ với cậu ---
Tiêu Dương ngủ một giấc đến khi Hoàng Hi Dung gọi điện thoại cho mình, anh nhắm mắt bắt máy.
Giọng Hoàng Hi Dung vẫn mềm mại: "Sao hôm qua không trả lời tin nhắn vậy?"
Tiêu Dương mơ màng: "Hôm qua tôi đi uống rượu với Hạ Tiểu Ba và Từ Dương, đợi đến khi thấy tin nhắn thì sợ cậu ngủ rồi, làm ồn đến cậu."
Hoàng Hi Dung quan tâm nói: "Vậy cậu không sao chứ, có phải không khỏe không?"
Tiêu Dương ngồi dậy: "Không uống nhiều lắm. Mấy hôm trước cứ bận mãi, họ hẹn tôi nhưng tôi không có thời gian."
Hoàng Hi Dung biết mấy hôm trước Tiêu Dương bận chuyện công ty thiết kế Thủy Tinh, dặn dò thêm vài câu rồi mới cúp điện thoại.
Tiêu Dương nhìn đồng hồ. Chết tiệt!
Đã mười một rưỡi rồi, nhanh chóng đứng dậy đánh răng rửa mặt, thay quần áo.
Vội vàng xuống lầu lên xe, ngay cả thời gian mua trái cây cũng không có.
Lái chiếc Mercedes đến nhà Chu Dĩnh.
Chu Dĩnh đứng ở cửa ngóng trông, cuối cùng cũng thấy chiếc Mercedes xuất hiện.
Tiêu Dương vội vàng xuống xe, Chu Dĩnh trách móc: "Đã quá mười hai giờ rồi, sao giờ cậu mới đến."
Tiêu Dương bực mình nói: "Cậu còn nói à, cậu đâu phải không biết hôm qua tôi uống rượu. Sao không gọi điện thoại đánh thức tôi."