Trùng Sinh, Chỉ Làm Một Tra Nam Đại Mỹ Nhân Tại Trường Học Thật Không Đủ A - Chương 449

Cập nhật lúc: 07/09/2025 05:48

Tiêu Dương nhìn Trịnh Hạo, giận dữ nói: "Lão Nhị, lần sau mày làm rõ tình hình rồi hẵng nói với tao được không, mày đúng là báo cáo sai quân tình!"

Trịnh Hạo mặt mày vô tội: "Tao cũng không biết mà, hôm qua tao thấy Lão Đại mang đi giặt, làm sao tao biết là Chung Mạn Ngọc mua cho mày."

Tiêu Dương thở dài: "Chưa bóc tem chứ? Chưa bóc tem thì trả lại cho cô ấy đi."

Đoạn Hoành Bác nhún vai: "Bóc rồi, Lão Đại trải cho mày tươm tất lắm rồi..."

Tiền Chính thực sự không nhịn nổi, ho khan hai tiếng, ngữ khí không tốt: "Mấy đứa này, có nghe thầy nói chuyện không? Thầy điểm danh, gọi tới mà đứa nào cũng không phản ứng."

"Đang nói chuyện gì thế? Kể cho thầy nghe với, có phải đang nói chuyện năm mới nhận được bao nhiêu tiền lì xì không?"

Cả lớp cười ồ lên.

Tiêu Dương mặt dày mày dạn cười theo, Trịnh Hạo mặt mày vô tư, Đoạn Hoành Bác tâm lý vững vàng, chỉ có Lão Đại Lôi Ân là còn chút xấu hổ, cúi đầu không nói gì.

Khoảng thời gian này ở chung, Tiền Chính đã hiểu rõ từng đứa học trò trong lớp là kiểu gì, cũng lười không muốn dạy dỗ Tiêu Dương và mấy đứa kia nữa.

Anh tiếp tục nói về kế hoạch và những điều cần lưu ý trong học kỳ này.

Khoa Tài chính sau này phải thi rất nhiều chứng chỉ, thầy Tiền không ngừng dặn dò cả lớp học kỳ này phải nghiêm túc nghe giảng, đặc biệt nhấn mạnh:

"Học kỳ trước vẫn có mấy bạn trượt môn, mấy bạn này phải tự biết mình, học kỳ này phải nghiêm túc học tập."

Tuy không gọi đích danh, nhưng ý tứ rất rõ ràng, là nhằm vào Tiêu Dương và Trịnh Hạo.

Cả lớp chỉ có hai người này trượt môn.

Tan học.

Tiêu Dương đi đến bàn Chung Mạn Ngọc, dùng ngón trỏ gõ gõ mặt bàn của cô: "Chăn ga gối đệm đó bao nhiêu tiền, tôi đưa cô."

Chung Mạn Ngọc lắc đầu: "Thôi đi, không đáng bao nhiêu tiền, tôi không cần."

Tiêu Dương rút từ ví ra khoảng hơn chục tờ tiền lớn màu đỏ, đây vẫn là Hạ Thụ nhét cho Tiêu Dương, anh vốn quen không mang tiền mặt.

Tiêu Dương trực tiếp quăng tiền lên bàn Chung Mạn Ngọc, không nói một lời nào, quay người đi về chỗ ngồi của mình.

Cảnh này bị không ít bạn học trong lớp nhìn thấy, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Chung Mạn Ngọc.

Hành động này của Tiêu Dương có chút xúc phạm, làm gì có ai trực tiếp vứt tiền lên bàn như vậy, cảm giác này chỉ khá hơn một chút so với việc vứt xuống đất.

Chung Mạn Ngọc nắm chặt điện thoại, muốn nổi giận, nhưng lại kìm nén.

Cô âm thầm nhặt tiền trên bàn, gấp gọn gàng, rồi cất vào ngăn kéo.

Lâm Thiên Thiên khinh bỉ nói: "Cái thá gì vậy! Chảnh choẹ cái gì mà chảnh choẹ! Mạn Ngọc, tớ không hiểu cậu thích anh ta cái gì? Cứ vênh váo như thể mình ghê gớm lắm!"

Chung Mạn Ngọc cười khổ một tiếng, không nói gì.

Nhìn dáng vẻ của anh ta, rồi nhìn video và ảnh trong điện thoại, chắc là bình thường anh ta không ít lần dùng kiểu hành động này để đưa tiền cho các cô gái khác.

Chắc là đã thành thói quen rồi.

Mấy ngày nay Tiêu Dương thực sự quá buồn ngủ, mấy tiết sau căn bản không nghe, gục xuống bàn ngủ.

Mãi đến khi chuông tan học buổi trưa vang lên, Trịnh Hạo lay Tiêu Dương dậy: "Dậy đi, ăn cơm."

Tiêu Dương ngái ngủ bò dậy, kéo Đoạn Hoành Bác đang chuẩn bị đi tìm Lâm Thiên Thiên lại.

"Lão Tam, đừng vội đi, có chuyện cần mày giúp đỡ."

Đoạn Hoành Bác nháy mắt ra hiệu cho Lâm Thiên Thiên: "Được, vừa đi vừa nói."

Bốn người trong ký túc xá cùng nhau đến nhà ăn của trường, Trịnh Hạo và Lôi Ân đi phía trước, Tiêu Dương ở phía sau kể lại đại khái nguyên nhân và diễn biến sự việc cho Đoạn Hoành Bác.

"Lão Tam, chuyện này mày phải ra tay, nếu không tao thật sự không nuốt trôi cục tức này!"

Tiêu Dương thái độ cực kỳ phẫn nộ, Đoạn Hoành Bác cũng cảm thấy như vậy, cảm giác bị lột sạch quần áo chắc chắn rất tệ.

Cảm giác này giống như thế nào nhỉ, bản thân tự ngoáy mũi thì rất thoải mái, nhưng người khác giúp mày ngoáy, lại còn bị ép buộc ngoáy, cái cảm giác đó chắc chắn rất khó chịu.

Thế nào là cưỡng ép, cảm giác này giống như bị cưỡng ép.

Thế nào là "tắm m.á.u chiến đấu", chính là mày chảy m.á.u mũi, người ta vẫn còn muốn ngoáy mũi mày.

Thế nào là biện pháp phòng ngừa rủi ro, chính là mày chảy m.á.u mũi, người ta đeo găng tay ngoáy mũi mày.

"Không thành vấn đề, Lão Tứ, chuyện này cứ giao cho tao."

"Đám người này đúng là vô pháp vô thiên, không dạy dỗ một trận, thật sự tưởng rằng xã hội này mang họ 'đen' sao."

--- Chương 269: Lời đe dọa của Chung Mạn Ngọc ---

Kể từ sau khi khai giảng, các môn thi của chuyên ngành Tài chính bắt đầu nhiều lên, đều là những chứng chỉ hành nghề, loại chứng chỉ này có độ khó thấp hơn so với các chứng chỉ chuyên môn phải thi sau này, hơn nữa ngưỡng đăng ký cũng tương đối thấp.

Nhưng dù đơn giản, cũng không chịu nổi số lượng môn phải thi quá nhiều.

Các chứng chỉ hành nghề phổ biến mà chuyên ngành Tài chính phải thi bao gồm: chứng chỉ hành nghề chứng khoán, chứng chỉ hành nghề quỹ, chứng chỉ hành nghề hợp đồng tương lai, chứng chỉ hành nghề ngân hàng.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.