Trước Khi Lưu Đày : Ta Dùng Không Gian Càn Quét Hoàng Cung - Chương 581: Phân Phối Nhân Sự ---

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:09

Chương Ngọc Bạch vốn là thuộc hạ của Tiêu Vũ.

Lúc này, Chương Ngọc Bạch đã tập hợp ba vạn đại quân. Đối với một quận nhỏ bé, nghèo khổ như Dự quận, số quân này đã không phải là ít.

Chương Ngọc Bạch mang theo ba vạn đại quân sáp nhập vào đội quân của Tiêu Vũ.

Bởi Thương Ngô tựa lưng Ninh Nam, lại sát bên Dự quận, chẳng cần lo quân địch từ các quận khác xâm phạm, thế nên Tiêu Vũ không điều động quá nhiều binh lính trấn giữ.

Sau khi nàng để lại một phần hộ thành quân và bổ nhiệm tân Thái thú, liền chuẩn bị tiếp tục tiến quân.

Vị Thái thú mới này do Lại bộ tiến cử, là một chàng trai trẻ tên Yến Thưởng. Tiêu Vũ cũng đã đích thân xem xét, nghiêm cẩn đánh giá hắn, thấy hắn quả thực là kẻ có tài hoa, học thức uyên thâm.

Còn về những thuộc hạ trung thành của nàng? Tiêu Vũ không muốn để bất cứ ai trong số họ ở lại, tất thảy đều phải theo nàng lên Bắc phạt!

Tựa như tám hảo hán Hắc Phong trại năm xưa, hay Tiền Xuyên, Liễu Sơn, Quỷ Mặt Đen, Mạnh Thường, những kẻ này Tiêu Vũ vốn đã quen thuộc. Có thể nói, chỉ cần nàng liếc mắt một cái, bọn họ liền thấu hiểu ý định của chủ tử.

Dung Phi nương nương lưu lại, cùng Lý Uyển giữ gìn tổng đà. Còn Tô Lệ Nương và Ngọc Tần cũng quyết định theo nàng.

Tô Lệ Nương tự tiến cử đi dò la tin tức. Còn Ngọc Tần thì sao? Nàng ấy nói mình có thể đảm nhiệm chức vụ quân y cho Tiêu Vũ.

Đương nhiên, phụ tử Tiêu Dục cũng theo chân nàng. Tiêu Dục lo lắng cho hiền muội, vả lại hắn cho rằng phục hưng quốc gia cũng là trách nhiệm của bản thân.

Huynh muội Tiêu Vũ và Tiêu Dục cũng nhất trí cho rằng nên tôi luyện Tiêu Nguyên Cảnh cho thật cứng cáp. Tiêu Nguyên Cảnh là một bậc nam nhi, không thể mãi là đóa hoa trong lồng kính được.

Sau khi nghỉ ngơi và chỉnh đốn binh mã trong một thời gian ngắn, trong ánh mắt lưu luyến của dân chúng Thương Ngô, Tiêu Vũ đã mang theo đại quân hùng hậu của mình khởi hành.

Ngoại trừ những kẻ lưu lại trấn thủ và đảm nhiệm hậu cần, lần này Tiêu Vũ đã dẫn theo mười vạn đại quân.

Bọn họ dự định vượt qua Thương Ngô sơn, tiến thẳng tới Hành Sơn quận nằm ở hậu phương Thương Ngô.

Đường núi trên Thương Ngô sơn này đã được người của Tiêu Vũ sửa sang kỹ lưỡng từ lâu, bởi vậy việc hành quân qua đây cũng chẳng mấy khó khăn.

Ngay khi đại quân tới Hành Sơn quận, Tiêu Vũ chợt nhận ra nơi đây thậm chí còn chẳng bằng Thương Ngô. Nơi này từng trải qua trận động đất kinh hoàng, từ lâu đã cảnh tượng tiêu điều, tan hoang khắp chốn. Sau này vẫn là nhờ Tiêu Vũ cho người tới phát cháo bố thí, mới không khiến nơi đây thành cảnh tượng xác c.h.ế.t la liệt khắp chốn.

Hiện tại Hành Sơn quận không có Thái thú trấn giữ, vị Thái thú tiền nhiệm đã bỏ mạng, Thái thú mới vẫn chưa nhận được thánh chỉ nhậm chức. Bởi vậy, toàn bộ Hành Sơn quận đều đang phát triển một cách kiên cường đến lạ kỳ.

Tại đây, cho dù là Truyền Tiêu giáo hay là mô hình lan tỏa của Tiêu Vũ đều phát triển rực rỡ, hừng hực khí thế.

Đặc biệt là Ninh Nam vốn dĩ đã có không ít kẻ xuất thân từ Hành Sơn quận, tựa như đám người Tần Tề Sơn, họ chính là từ Hành Sơn quận di cư tới.

Lần này, khi những người đó trở lại Hành Sơn quận, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác trở về cố hương.

Quân hộ thành biết đám người Tiêu Vũ sắp sửa tới nơi, chớ nói chi đến việc chống cự, bọn họ vốn dĩ không hề có ý niệm phản kháng, trong lòng chỉ còn bốn chữ khắc sâu: "Trông ngóng chờ mong!"

Lúc này, vị quản sự và Thống lĩnh quân hộ thành còn sót lại đang mở rộng thành môn, đứng bên ngoài trò chuyện.

"Này, lão Trương, ngươi thử đoán xem liệu bọn họ có tới chăng?" Người đang cất lời chính là Chủ bộ Vương Phong, còn kẻ được gọi là lão Trương chính là thủ vệ của quân hộ thành.

Lão Trương khẳng khái đáp: "Tới! Nhất định sẽ tới!"

"Này, ngươi mau trông kìa, chẳng phải có người từ phía kia đang tiến đến ư?" Lão Trương ngẩng đầu nhìn, trên gương mặt lão tức thì ánh lên vẻ hưng phấn tột độ.

Khi Tiêu Vũ dẫn đầu đại quân tới, đã thấy bên ngoài Hành Sơn quận có một đám binh sĩ đang đứng, thế trận chỉnh tề.

Hắc Phong cưỡi ngựa tới trước mặt Tiêu Vũ, khẽ nói: "Công chúa, bọn họ lại dám xuất thành nghênh đón, chẳng lẽ muốn giao chiến ư?"

Tiểu Lâm Tử cười lạnh một tiếng: "Quả thật là không biết tự lượng sức mình!"

"Đi xem thử có chuyện gì xảy ra." Tiêu Vũ dặn dò.

Hắc Phong cưỡi ngựa đi trước, xông lên đi đầu, học theo dáng vẻ thách thức của Tiêu Vũ khi ở Thương Ngô năm xưa, cất giọng sang sảng nói: "Người đối diện nghe cho rõ đây, Hắc Phong gia gia nhà các ngươi đã tới, có gan thì tiến lên giao chiến!"

Trương Thống lĩnh kia vội vàng tự cưỡi ngựa tiến tới phía trước.

Sau khi nhìn thấy Hắc Phong, hai mắt hắn ta tức thì đỏ hoe: "Vị này chính là Hắc Phong Thống lĩnh phải chăng?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.