Truyện Tn 70: Vợ Chồng Vạn Người Ghét, Đại Viện Nổi Điên - Chương 897
Cập nhật lúc: 03/09/2025 06:32
Lưu Thế Kiệt cứ ngỡ mình nghe nhầm, cậu ta đưa ngón tay chỉ vào mình: “Cô nói cô chọn tôi?”
Lý do chọn cậu ta lại là vì cậu ta chịu đòn tốt?
Lưu Thế Kiệt bị làm cho tức cười.
Vốn dĩ mục tiêu của cậu ta là Cố Chiến, bây giờ cậu ta đã thay đổi ý định.
Cô gái nhỏ không biết trời cao đất rộng này lại vội vàng tìm chết, vậy đừng trách cậu ta không khách sáo.
Lát nữa sẽ cho cô ta xem rốt cuộc là ai không chịu đòn.
Diệp Tam Thu giây trước còn đang cười khen cậu ta là người galăng, giây sau đã như một kẻ điên nổi khùng, quát lớn vào mặt Lưu Thế Kiệt: “Mẹ nó, miệng mày thối thì thôi đi, sao tai cũng điếc thế hả?”
Dứt lời, cô lờ đi Lưu Thế Kiệt đang trợn tròn mắt, quay đầu nhìn về phía Phó đoàn trưởng Khương, chân thành đặt câu hỏi: “Phó đoàn trưởng Khương, tiêu chuẩn tuyển người của bộ đội thấp vậy sao? Miệng thối, tai điếc, da mặt dày lại còn không biết tự lượng sức mình như rác rưởi cũng vào được à?”
Phó đoàn trưởng Khương: “…”
Cố Chiến: “…”
Mọi người vây xem: “…”
Lưu Thế Kiệt bị mắng cho ngây người.
Ai có thể ngờ được người giây trước còn cười khen cậu ta là người galăng, giây sau lại như một bà điên đột nhiên nổi khùng.
Hoàn hồn lại, Lưu Thế Kiệt vẻ mặt u ám trừng mắt nhìn Diệp Tam Thu.
Cậu ta lớn từng này tuổi, lần đầu tiên bị một cô gái nhỏ mắng xối xả trước mặt mọi người.
Hôm nay nếu cậu ta không dạy dỗ cô ta một bài học, sau này cậu ta không thể nào đứng vững trong bộ đội được nữa.
“Được, tôi so tài với cô. Nhưng tôi phải nhắc nhở cô, trên sàn đấu không có nhẹ tay, lỡ như tôi không cẩn thận làm cô bị thương, mong đồng chí Diệp đến lúc đó đừng trách tôi là đàn ông to xác bắt nạt một người phụ nữ.”
Lúc trước còn nói sẽ nương tay, bây giờ lại thành trên sàn đấu không có nhẹ tay.
Diệp Tam Thu lườm nguýt Lưu Thế Kiệt một cái thật dài: “Bà đây ghét nhất mấy thằng giả tạo. Mày yên tâm, lát nữa tao nhất định sẽ không nương tay.”
Phó đoàn trưởng Khương vừa định mở lời hòa giải.
Đồng chí Diệp Tam Thu đã kiêu ngạo như vậy, lời ông nói chắc cô ấy cũng sẽ không nghe…
Phó đoàn trưởng Khương nhìn về phía Cố Chiến: “Đại đội trưởng Cố, anh xem…”
Cố Chiến rất tin tưởng vào thực lực của Diệp Tam Thu, anh ta đồng cảm nhìn Lưu Thế Kiệt: “Xin lỗi Phó đại đội trưởng Lưu, tôi chỉ có thể lần sau so tài với cậu, hy vọng cậu còn có cơ hội.”
Lưu Thế Kiệt tức đến hai má phồng lên như bụng cóc.
Cậu ta không thể chờ đợi thêm một khắc nào nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Phó đoàn trưởng Khương, cuộc thi có thể bắt đầu được chưa?”
Phó đoàn trưởng Khương định nói những người khác còn chưa chọn xong, thì thấy ba người Lục Tư Niên rất ăn ý cùng đưa ngón tay chỉ vào một người.
Phó đoàn trưởng Khương: “…”
“Bắt đầu đi!”
Vừa dứt lời, Lưu Thế Kiệt sắc mặt dữ tợn, vung nắm đ.ấ.m về phía Diệp Tam Thu.
Phó đoàn trưởng Khương nhíu mày, cảm thấy hành động của Lưu Thế Kiệt lúc này có chút làm mất mặt quân nhân.
Đồng chí Diệp Tam Thu nói chuyện có hơi khó nghe, nhưng là Lưu Thế Kiệt khiêu khích trước. Cậu ta đến cả thời gian chuẩn bị cũng không cho đồng chí Diệp Tam Thu, đã vội vàng vung nắm đ.ấ.m về phía cô, không phải là hành động của một đấng trượng phu.
Phó đoàn trưởng Khương biết rõ bản lĩnh của Lưu Thế Kiệt, người Lưu Thế Kiệt tuy có hơi đáng ghét, nhưng thực lực của cậu ta không thể xem thường.
Đồng chí Diệp Tam Thu đối đầu với Lưu Thế Kiệt, e là lành ít dữ nhiều.
Phó đoàn trưởng Khương lo lắng thay cho Diệp Tam Thu.
Mọi người vây xem theo bản năng nín thở, tầm mắt đồng loạt tập trung vào Diệp Tam Thu, chờ xem cô bị Lưu Thế Kiệt một quyền hạ gục.
Ngay lúc mọi người nghĩ rằng nắm đ.ấ.m của Lưu Thế Kiệt sẽ rơi xuống mặt Diệp Tam Thu, thì đột nhiên thấy cô cười.
Ngay sau đó là một cảnh tượng khiến người ta trợn tròn mắt.
Chỉ thấy Diệp Tam Thu giơ tay lên, bắt lấy nắm đ.ấ.m của Lưu Thế Kiệt.
Tay cô không lớn bằng nắm đ.ấ.m của Lưu Thế Kiệt, nhưng cô lại vững vàng bắt được nó.
Mấu chốt là cô có vẻ rất lười biếng, trông không hề dùng sức.