[vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 111: Khởi Hành (2)
Cập nhật lúc: 04/09/2025 18:53
Cố Hề Lịch yêu cầu Cửu Cửu cho cô xem thông tin của mình. Quả nhiên, trong hồ sơ chỉ hiển thị số tiền cô đã chi tiêu ở hai khách sạn tại những khu dịch vụ trước đó, ngay cả giới tính là nam hay nữ cũng không hề được ghi chú. Cửu Cửu cũng thành thật thừa nhận vì có mối quan hệ tốt với người phụ trách khách sạn, nên mới có thể xem được ảnh khách quý từng lưu trú ở đó.
Thực ra, khách sạn vốn dĩ dễ dàng phân biệt được ai là khách quý. Bởi trên cổ tay mỗi du khách đều có một máy phát trực tiếp – cũng là thiết bị đầu cuối cá nhân, nghe nói đối với người Liên bang Vũ trụ thì đó là vật bất ly thân. Khi vào khách sạn, chỉ cần quẹt thiết bị đầu cuối để thanh toán, hệ thống sẽ lập tức nhận diện được danh tính và phân loại khách hàng.
Hóa ra là một sự hiểu lầm! Cửu Cửu không hề nhìn thấu cô thực ra là phụ nữ.
Cố Hề Lịch lúc này mới thả lỏng, trong lòng yên tâm hơn nhiều. Khi đang sử dụng thiết bị văn phòng của Cửu Cửu, đúng lúc có một thông tin mới bật lên trên màn hình: có người treo tiền thưởng hậu hĩnh, muốn thuê một vệ sĩ cùng mình bước vào lĩnh vực vong linh.
Cố Hề Lịch: "Như vậy cũng được sao?"
“Đương nhiên là được,” Cửu Cửu đáp, giọng điệu nghiêm túc:
“Hợp đồng do hai bên tự nguyện ký kết đều có hiệu lực. Tiền thuê vệ sĩ mà bên A chi trả sẽ được Trung tâm thông tin tạm giữ. Theo thỏa thuận, chỉ cần xác nhận bên A sống sót rời khỏi lĩnh vực vong linh, toàn bộ số tiền sẽ lập tức chuyển vào tài khoản của bên B. Toàn bộ quá trình đều do Trung tâm thông tin giám sát.”
Cố Hề Lịch chợt lóe lên một ý tưởng. Đối diện với Cửu Cửu, cô khẽ cong môi nở một nụ cười. Lấy ra năm tinh tệ từ trong túi, đẩy về phía ông ta:
“Cảm ơn quản lý Cửu đã giải đáp thắc mắc cho tôi. Phiền ông giúp tôi tổng hợp thêm những loại thông tin như thế này. Tôi thực sự rất cần.”
Thực ra, Trung tâm thông tin không thu phí cho những việc như thế này. Cách làm của họ cũng giống như môi giới bất động sản: trước khi bên A và bên B ký hợp đồng thuê nhà, phí môi giới sẽ không được tính. Việc sàng lọc và đưa ra lựa chọn phù hợp vốn đã là một phần trong công việc của họ.
Chính vì vậy, số tinh tệ mà Cố Hề Lịch đưa ra chỉ là tiền boa.
Vạn sự lưu một đường, sau này dễ gặp mặt.
Sau một hồi đấu trí, tiền vào túi, Cửu Cửu đã tâm phục khẩu phục.
Khi Cố Hề Lịch bước ra khỏi phòng VIP, Đỗ Nhược và nhóm người vừa hoàn tất công việc của mình.
Theo lời Đỗ Nhược, hắn đến đây chỉ để kiếm chút tiền lẻ, trong khi ba tân binh hoàn toàn tới để mở mang tầm mắt. Thời gian có thể trải nghiệm trong khu dịch vụ không dài, nhưng cũng không quá ngắn. Điều quan trọng nhất ở đây là thư giãn và điều chỉnh bản thân, để chuẩn bị bước vào lĩnh vực vong linh tiếp theo với trạng thái tốt nhất.
Đôi khi, thời gian không phải lúc nào cũng quý báu; nó có thể được dùng để “lãng phí” một cách hữu ích. Cố Hề Lịch cũng thỉnh thoảng cần điều chỉnh trạng thái của mình.
Sau khi chia tay bọn họ, cô bắt đầu tìm hiểu thông tin về trạm tiếp theo. Quyết định đi đến lĩnh vực nào càng sớm, cô càng có thể sớm quyết định sẽ dùng nhân vật giả định nào ở lĩnh vực đó, đồng thời cũng có thêm thời gian chuẩn bị kỹ càng.
Từ thái độ của Cố Hề Lịch, Đỗ Nhược đã hiểu rõ - Cố ca sẽ không đi cùng họ nữa.
Không chỉ có Đỗ Nhược, ngay cả ba tân binh cũng nhận ra điều đó, khiến không khí trở nên thoáng buồn bã.
Phương Lôi Lôi là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng: "Tôi định đi dạo một chút, không đi cùng mọi người nữa."
Đào Niệm Chân: "Chị Lôi Lôi..."
Ý tứ đã rất rõ ràng.
Phương Lôi Lôi ôm lấy cô ấy, nói lời tạm biệt: "Hữu duyên tái kiến!"
...
Việc những đồng đội tạm thời cuối cùng có trở thành đồng đội cố định hay không, Cố Hề Lịch chẳng mấy quan tâm. Trong cuộc đời này, điều cô trải qua nhiều nhất là ly biệt.
Lời ông lão nói với cô rất đúng - "Mỗi người có một số mệnh, tụ tán tùy duyên".
Chính vì vậy, cô không thích thiết lập mối quan hệ quá sâu sắc với người khác. Một khi đã dính líu tình nghĩa, rất khó để thốt ra những lời ấy một cách bình thản.
Ví dụ như ông lão — người đã cứu mạng cô và nuôi cô lớn lên. Không tránh khỏi việc giữa họ nảy sinh tình cảm ông cháu.
Vì vậy, cô phải sống, không được chết. Đó là lý do cô nói với Từ Hanh rằng mình phải sống sót rời khỏi lĩnh vực vong linh. Quạ còn biết đáp lại công ơn cha mẹ, cô phải tìm được ông lão, để ông có thể an hưởng tuổi già.
Cố Hề Lịch nghĩ với tâm trạng nặng nề... Không thể để ông ấy c.h.ế.t trong cô độc đến mức ngay cả người nhặt xác cũng không có.