Vợ Kế Niên Đại 70: Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ - Chương 38: Cảm Động
Cập nhật lúc: 03/09/2025 09:18
Tần Trí Viễn không phải người m.á.u lạnh, chỉ là anh đã quen với chiến tranh. Chiến trường còn tàn khốc hơn phim ảnh nhiều, đó là m.á.u thật, thịt thật. Anh không cần suy nghĩ mà trả lời ngay: "Rồi, rất nhiều lần."
Ôn Như Ý quan sát anh: "Thế anh có bị thương không?"
Tần Trí Viễn không ngờ lúc này cô lại quan tâm đến anh. "Cũng không phải bị thương nặng, phẫu thuật một chút là khỏe."
Ôn Như Ý nghe anh nói nhẹ như lông hồng, nhưng nhớ lại sự tàn khốc trong phim, cô không kìm được nói: "Những người từng lên chiến trường đều là anh hùng."
Tần Trí Viễn sững người một lát. Anh nhìn đôi mắt đỏ hoe, đẫm nước của cô, chiếc mũi nhỏ cũng đỏ bừng, trông hệt như đang tủi thân, thật đáng thương. Anh đột nhiên cảm thấy bồn chồn, cúi đầu nhìn cô: "Thế em có muốn làm người yêu của anh hùng không?"
Đang uống nước ngọt, Ôn Như Ý bất ngờ nghe mấy lời đó, ho sặc sụa.
Tần Trí Viễn thấy cô ho đến đỏ bừng mặt, trong lòng lo lắng, vội tiến lại gần, bối rối hỏi: "Em không sao chứ? Tôi nói gì sai à?"
Ôn Như Ý nuốt khan mấy cái, đè nén cơn ho. Cô nhìn người đàn ông, khóe mắt cong lên: "Vừa nãy anh nói gì cơ?"
Đôi mắt hơi đỏ, ngấn nước đó nhìn chằm chằm, đột nhiên Tần Trí Viễn cảm thấy căng thẳng. Yết hầu anh khẽ chuyển động, một lát sau, anh lại hỏi: "Em có đồng ý làm người yêu của anh hùng là tôi không?"
Vẻ mặt người đàn ông rất nghiêm túc, đôi mắt đen sâu thẳm luôn nhìn thẳng vào Ôn Như Ý, thái độ rất chân thành.
Họ mới quen nhau chưa đầy hai mươi bốn tiếng, Ôn Như Ý không ngờ anh lại thẳng thắn như vậy. Tất nhiên, thời đại này không giống bây giờ. Trước khi chính thức hẹn hò, người ta cần phải tiếp xúc dần dần rồi mới xác định mối quan hệ nam nữ. Tình yêu ở thời đại này đều hướng đến hôn nhân. Việc xác nhận danh phận trước, sau đó mới tiếp xúc là điều hợp lý, nếu không trong mắt người khác, đó chính là "giở trò lưu manh".
Cách hành xử của anh rất hợp lý và có trách nhiệm. Hơn nữa, anh mày kiếm mắt sáng, eo thon, chân dài, mặc quân phục tạo cảm giác cấm dục mà cao ngạo. Ôn Như Ý là người hiện đại, không hề bảo thủ, hơn nữa cô cũng có thiện cảm với anh, đương nhiên không có gì mà không thể đồng ý.
Chỉ là đàn ông mà, có vài chuyện không cần phải đồng ý ngay. Cô quay người đi về phía trước, vừa cười vừa nói: "Muốn làm người yêu của tôi không đơn giản thế đâu. Tôi có yêu cầu rất cao đối với người yêu của mình."
Người đàn ông lập tức đi theo: "Thế em nói thử xem?"
Ôn Như Ý cong khóe môi: "Người yêu của tôi phải biết giặt đồ nấu cơm, anh biết làm không?"
Tần Trí Viễn cười: "Cái này không phải đơn giản sao? Đương nhiên là biết."
Dù làm cũng bình thường thôi, nhưng anh quả thực là biết làm.
Ôn Như Ý lại hỏi: "Làm người yêu của tôi, anh ấy không được đánh tôi mắng tôi lừa tôi, lương phải đưa cho tôi, anh có thể làm được không?"
Sắc mặt Tần Trí Viễn sầm xuống: "Em nhìn tôi giống người sẽ đánh người lắm sao?"