Vợ Tôi Là Tin Tặc - Chương 153
Cập nhật lúc: 12/11/2025 09:40
Ông Ellison đang ở trong văn phòng, vì vậy cô không muốn gây sự với anh ta ở đây.
Harvey nhìn Nicole, người đang nhìn anh với ánh mắt rực lửa. Cô nhẹ nhàng mím môi lại với đôi môi hơi nhếch lên. Có vẻ như cô vừa khóc vừa cười cùng một lúc.
- Không. Không phải như vậy. - Anh nói như thể đang lẩm bẩm với chính mình.
Nicole nhìn anh khi anh đột nhiên nhìn lên cô. Không có cảm xúc nào trong mắt cô khi cô nhìn chằm chằm vào người trông hoàn hảo từ trong ra ngoài trước mặt cô.
Nhưng không ai thực sự hoàn hảo.
- Không đúng khi nói rằng anh không có tình cảm với em. - Harvey nhìn vào mắt cô.
Anh có vẻ đã phải rất nỗ lực để nói điều đó.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô, anh cảm thấy tim mình đập không đều, nhưng anh đã nhầm tưởng đó là dấu hiệu của sự ghê tởm. Vì vậy, anh đã tự thôi miên mình và từ chối cảm nhận những suy nghĩ bên trong của mình.
Nicole nhìn anh như thể không mong đợi anh sẽ nói điều này. Cô nhìn khuôn mặt Harvey dần bình tĩnh lại, rồi anh nhìn cô và nở một nụ cười dịu dàng.
- Anh sẽ giả vờ như chưa từng nghe thấy những gì em vừa nói. Được chứ?
Nicole cau mày khi nhìn khuôn mặt tươi cười của Harvey và nói.
- Dừng nụ cười đó lại.
Anh muốn tự lừa mình, nhưng cô không có hứng thú tham gia. Cô quay lại và đi xuống cầu thang mà không ngoảnh lại. Không chút do dự.
Harvey biết cô đang cảnh giác, và anh không thể nào bắt được cô. Khi anh nghĩ về những lời cuối cùng Nicole đã nói với anh, nụ cười của anh dần phai nhạt, và giờ anh trông giống như một con rối vô cảm.
Ngay lúc đó, giọng nói của ông Ellison vang lên từ bên trong văn phòng.
- Harvey, cháu đã về chưa?
Harvey không điều chỉnh biểu cảm khi sải bước vào phòng hiệu trưởng.
Ông Ellison cau mày khi nhìn thấy khuôn mặt của Harvey.
- Có chuyện gì với cháu vậy? Sao trông cháu luộm thuộm thế?
Harvey chỉ có một nếp nhăn nhỏ ở góc quần áo, nhưng nó đã trở thành biểu tượng cho sự luộm thuộm trong mắt ông nội anh.
Harvey nhắm mắt lại tự giễu.
Khi ông Ellison nhìn thấy biểu cảm của anh, ông biết Harvey hẳn đã rất buồn. Vì vậy, ông hạ giọng và hỏi.
- Harvey, cháu đã nghe hết rồi à?
Harvey gật đầu, lặng lẽ nhìn bữa ăn chưa động đến trên bàn, những ngón tay vô thức vuốt ve chiếc còng tay phải.
Nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Harvey, ông Ellison không nỡ làm anh bực mình. Ông thở dài và nói.
- Nicole là một cô gái ngoan, nhưng cô ấy không thích cháu. Ông sẽ không ép buộc đâu. Cháu có thích Snow không? Bảo cô ấy đến đây để ông xem thử.
Harvey nhìn ông Ellison, anh không ngờ ông lại dễ dàng từ bỏ như vậy. Chính ông Ellison muốn anh tiếp cận Nicole, nhưng khi anh bị kẹt trong bùn và không thể thoát ra được nữa, ông Ellison thản nhiên nói với anh rằng ông sẽ không ép buộc anh nữa.
Harvey không phản bác mà nhìn ông nội mình với một nụ cười dịu dàng.
- Được thôi.
Thấy Harvey dễ mến như vậy, ông Ellison gật đầu hài lòng.
- Ngồi đi. Đồ ăn nguội hết rồi.
Hai người ngồi xuống ăn, nhưng bữa ăn có vẻ vô vị.
