Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 70
Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:44
“Hạ Mẫn Duyệt? Không phải cô ấy đến nhà mình ăn trưa sao?” Mẫn Tiền Trình hỏi, mặt đầy thắc mắc sau khi nghe cuộc trò chuyện của ông và anh hai.
“Hạ Mẫn Duyệt? Ở nhà mình sao?” Mẫn Dương Phàm cũng bối rối không kém.
Cả hai anh em chỉ nhớ Hạ Mẫn Duyệt từng gây rối, khóc lóc đòi hủy hôn với Khải Hàng, và cuối cùng cũng được như ý khi hôn ước bị hủy.
Nhưng giờ nghe ông và Khải Hàng nói, chẳng lẽ cô gái rắc rối ấy lại quay về? Không phải cô ta như hồn ma dai dẳng không chịu rời sao?
Ông Mẫn không có thời gian để giải thích cho hai đứa cháu. Nhìn vẻ mặt của Mẫn Tự Cẩm, ông biết chắc chắn có chuyện gì đó mà cô giấu ông: “Mẫn Duyệt đi đâu rồi?”
“Cô ấy... có lẽ đã đến khu mỏ hùng hoàng. Sáng nay, khi cháu mua nấm rồi băng qua đường về, cháu thấy cô ấy trên xe buýt. Cháu định nói với ông nhưng vì gấp rút tìm ông nên quên mất. Lúc về nhà thấy mắt anh hai khá lên, lại thấy anh ba mang về xe đạp, cháu mừng quá mà quên luôn chuyện đó.”
“Mỏ hùng hoàng? Con bé đến đó làm gì?” Ông Mẫn không khỏi thắc mắc.
Mẫn Khải Hàng cũng cau mày: “Sao em biết cô ấy đi mỏ hùng hoàng?”
Mẫn Tự Cẩm đành phải kể lại chuyện hôm qua hai người đã đi tới khu mỏ hùng hoàng.
Ông Mẫn chỉ biết hôm qua Mẫn Duyệt lại đi học hái thuốc, đâu ngờ rằng hai cô gái lại chạy đến khu mỏ hùng hoàng.
Hôm qua ông không kịp xem kỹ đám thảo dược Mẫn Duyệt mang về, giờ ông vội vào phòng thuốc kiểm tra: toàn là những loại thảo dược chỉ mọc ở khu vực đó. Ôi trời ơi, mấy thứ thảo dược quý ông đã nuôi trồng hơn nửa năm nay!
Nhưng cũng may, số lượng cô lấy về chỉ có chút ít, trên ngọn núi kia vẫn còn nhiều.
Nguyễn Tố Thu nghe xong, lo lắng nói: “Ôi trời, sao con bé đó lại đi một mình đến chỗ đó chứ, nơi đó không phải chỗ tốt lành gì đâu!”
“Còn Tự Cẩm, sao cháu lại dẫn cô ấy đến đó?” Phùng Thục Doanh cũng tỏ vẻ trách móc.
Cả huyện Tân Giang này, hơn nửa người ở thị trấn Hồng Đức đều biết rằng khu vực đó u ám, bất thường và chẳng may mắn chút nào.
Mẫn Tự Cẩm không dám nói rằng cô chỉ muốn dọa Hạ Mẫn Duyệt nên mới đồng ý dẫn cô ấy đến đó: “Hạ Mẫn Duyệt thấy trong kho của mình có đá hùng hoàng, rồi hỏi cháu. Cô ấy nhờ cháu dẫn đi, cháu nghĩ giữa ban ngày ban mặt thì chắc không sao nên đồng ý dẫn đi. Ai mà ngờ cô ấy lại tự ý chạy đến đó nữa chứ! Chắc cô ấy cảm thấy áy náy vì đã phá hỏng nhiều thuốc của ông nội nên muốn bù đắp.”
Nói xong, Mẫn Tự Cẩm cắn môi: “Mọi người cứ ăn trước đi, để cháu đi tìm cô ấy.”
Cái Hạ hồ ly này có bị hỏng đầu không? Ra ngoài mà chẳng nói một tiếng. Không nói thì thôi, đằng nào cũng không về nhà ăn trưa sao?
“Cháu là con gái, đừng đi đến những nơi đó!” Nguyễn Tố Thu tin vào những truyền thuyết về thần thánh, ma quỷ, cho rằng những nơi âm u thì con gái không nên đến vì âm khí mạnh.
“Cứ ăn đi, để tôi đi tìm nó!” Ông Mẫn nói, chuẩn bị thay giày rồi ra cửa.
Ra tới cửa, ông quay lại nói: “Khải Hàng, đi cùng với ông!”
Đây chẳng phải là cơ hội để Khải Hàng thể hiện sự quan tâm sao?
“Ông nội, để con đi với ông là được rồi, anh hai cứ ở nhà.” Mẫn Tiền Trình đề nghị.
Trên đường, anh cũng có thể hỏi thêm ông nội xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào.