Xuyên Không Thành Con Gái Chết Yểu Của Tiểu Thư Nhà Quyền Quý - Chương 5
Cập nhật lúc: 17/09/2025 03:20
Bên này, Thẩm Ngưng Sơ và Lâm Cẩm Tú xách chiếc thùng thiếc đi về phía bờ sông. Đi được một đoạn đường, Lâm Cẩm Tú đột nhiên lên tiếng: "Chị Tiểu Sơ, em thấy chị thay đổi rồi đấy nhé?"
Câu nói này khiến Thẩm Ngưng Sơ khựng lại, rồi hỏi: "Thay đổi thế nào hả em?"
Lâm Cẩm Tú nói: "Nếu là trước đây thì chị sẽ chẳng chịu ra ngoài bắt cá đâu."
Theo trí nhớ của con bé, chị Tiểu Sơ ngoài sách vở ra thì hiếm khi ló mặt ra khỏi nhà, rụt rè ít nói. Kết quả là sau khi học hết cấp ba về làng, tính cách của chị Tiểu Sơ bắt đầu thay đổi, trở nên hoạt bát, cởi mở hơn nhiều phần.
Thẩm Ngưng Sơ cười nói: "Ai rồi cũng phải lớn chứ em!"
Thực ra cô muốn nói không phải là "lớn lên", mà đúng hơn là "đổi ruột".
Đúng vậy, Thẩm Ngưng Sơ đã xuyên không. Thật tình mà nói, cô chẳng có lấy một chút chuẩn bị nào cho chuyện này. Một tháng trước, cô vẫn là Thẩm Ngưng Sơ của thời đại hai mươi mốt, sự nghiệp hanh thông, tiền bạc rủng rỉnh.
Cô cứ ngỡ đã đạt được tự do tiền bạc thì sẽ tha hồ hưởng thụ cuộc sống. Vì có một tình cảm sâu đậm với vùng Tây Nam, sau khi thôi việc rồi, cô sửa soạn một chuyến du lịch tới Tây Nam.
Cô đến Thành Đô, rồi lại bắt thêm một chuyến xe đò liên tỉnh tới một thị trấn nhỏ. Chọn một nhà trọ được đánh giá cao ngất ngưởng. Kết quả là vừa đến nơi đã thấy sảnh chính treo la liệt những bức ảnh chân dung. Trong ảnh là một người phụ nữ với vẻ đẹp mê hồn. Nhìn kỹ, hàng mày lá liễu và đôi mắt phảng phất nét quen thuộc với chính cô.
Sự trùng hợp ngẫu nhiên này đã bị một vị khách trọ khác phát hiện ra, mọi người xì xào bàn tán một lúc lâu. Sau đó có mấy vị khách đến trước kể rằng người phụ nữ trong ảnh kia vốn là mối tình sâu nặng của ông chủ nhà trọ bao nhiêu năm nay.
Chỉ tiếc, người phụ nữ hồng nhan bạc phận ấy còn trẻ đã phải chịu cảnh góa bụa, vì con thơ mà bà không chịu tái giá, một mình bươn chải nuôi con khôn lớn. Nào ngờ, khi con gái vừa tròn mười tám, lại gặp tai ương mà bỏ mạng.
Từ đó, bà lâm bệnh nặng, cuối cùng cứ thế mà u uất qua đời.
Còn ông chủ kia, khi hay tin dữ, đã chẳng màng tiền đồ tươi sáng, dứt khoát giải ngũ khỏi quân đội, ở lại bên người phụ nữ ấy chăm sóc. Dù bà đã khuất, ông cũng chẳng rời thị trấn này nửa bước. Sau này ông mới mở cái nhà trọ này.
Thẩm Ngưng Sơ nghe mà không khỏi cảm thấy lòng mình se lại vì xót xa. Cô vốn định tìm gặp ông chủ để hỏi han, nhưng nghe đâu ông ấy lâm bệnh phải vào bệnh viện, nhà trọ đành nhờ con trai người bạn thân trông nom giúp.
Nào ngờ, Thẩm Ngưng Sơ vừa đặt lưng xuống giường trọ đánh một giấc, khi mở mắt ra đã hóa thành đứa con gái bạc mệnh của người mẹ xinh đẹp kia.