[xuyên Không Trọng Sinh Tn70] Mỹ Nhân Cá Muối Gả Cho Giám Đốc Cuồng Công Việc - Chương 491

Cập nhật lúc: 25/12/2025 04:19

Vẫn còn thích dùng tâm cơ.

Cũng đúng, nếu Tiểu Từ không có mưu mẹo thì đã chẳng thể ở nhờ nhà người thân lâu đến thế, lại còn bảo vệ được em gái trưởng thành.

Giang Mỹ Thư nhìn cô ta hồi lâu, lúc này mới chậm rãi nói: "Tiểu Từ, em không thật thà."

Tất nhiên, nếu Tiểu Từ là người thật thà thì đã không thể tranh giành hết khách khứa của các sạp xung quanh về tay mình. Bình thường cô ta dùng tâm cơ với người ngoài, Giang Mỹ Thư nhắm mắt làm ngơ, nhưng dùng tâm cơ lên chính người nhà mình thì Giang Mỹ Thư không chấp nhận được.

Tiểu Từ nghe xong lời này, cả người lập tức cứng đờ: "Chị Giang..." Giọng cô ta mang theo vài phần cầu xin.

Giang Mỹ Thư quay sang nói với Vương Lệ Mai: "Mẹ, mẹ đưa Thúy Cầm đi nghỉ ngơi một lát đi, con với Tiểu Từ ra ngoài nói chuyện một chút."

Vương Lệ Mai "ừ" một tiếng, nhìn bóng lưng Giang Mỹ Thư và Tiểu Từ rời đi với vẻ lo lắng.

Ngược lại, Giang Mỹ Lan an ủi bà: "Mẹ yên tâm đi, Mỹ Thư nó có tính toán cả rồi." Chữ "nó" này, cả hai đều tự hiểu là đang nói về ai. "Hơn nữa," Giang Mỹ Lan bình thản nói thêm, "những ngày Mỹ Thư vắng mặt, Tiểu Từ đúng là có hơi 'nhảy nhót' quá đà."

Biết Vương Lệ Mai và Giang Mỹ Lan là người thân của Giang Mỹ Thư nên Tiểu Từ còn nịnh bợ, chiều chuộng. Nhưng với Hứa Ái Hương thì cô ta chẳng nể nang gì: tranh nước, tranh chổi, tranh nhà vệ sinh... Những việc này Tiểu Từ toàn làm một cách ngấm ngầm.

Suy cho cùng, bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, thích ganh đua và thể hiện là khuyết điểm của Tiểu Từ. Nhưng ưu điểm của cô ta cũng chính là từ đó: mồm mép lanh lợi, biết nhìn sắc mặt, khéo léo đưa đẩy, nhờ vậy cô ta mới như cá gặp nước ngoài thị trường. Tiểu Từ là một "con ngựa bất kham", có dùng tiếp được hay không là phải xem Giang Mỹ Thư có chế ngự được cô ta hay không.

Bên ngoài.

Giang Mỹ Thư và Tiểu Từ đi dưới gốc cây đa cổ thụ. Nắng trưa có chút chói mắt, duy chỉ có tán cây đa lớn che khuất phần lớn cái nắng gắt. Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá, để lại những đốm sáng lốm đốm trên mặt đất.

Giang Mỹ Thư không nói lời nào, khiến Tiểu Từ càng thêm thấp thỏm. Không biết qua bao lâu, cuối cùng Tiểu Từ không nhịn được nữa, cô ta c.ắ.n môi: "Chị Giang." Cô ta lên tiếng trước.

Giang Mỹ Thư giữ vẻ mặt nghiêm nghị, dáng vẻ này có vài phần uy nghiêm của Lương Thuần Nhuận, đó là cái uy được học hỏi một cách vô thức sau thời gian dài bên cạnh anh.

"Bao lâu rồi?"

"Cái gì cơ ạ?" Tiểu Từ ngẩn ra.

Giang Mỹ Thư: "Em thích ganh đua, gây sóng gió trong cái sân này bao lâu rồi?"

Hồi đầu cô gọi Tiểu Từ đến, cô ta không như thế này. Lúc đó cô ta dè dặt, nịnh bợ, cầu xin sự che chở nên rất khách sáo với mọi người. Nhưng mới trôi qua bao lâu chứ? Nhiều nhất chưa đầy nửa năm. Tiểu Từ cứ như biến thành một người khác, không, có lẽ đây mới chính là bản chất của cô ta.

Tiểu Từ c.ắ.n môi: "Chị Giang." Cô ta không biết trả lời thế nào.

Giang Mỹ Thư nhìn chằm chằm vào cô ta, gọi thẳng cả họ lẫn tên: "Từ Kiều Kiều, cái sân nhỏ này không phải nhà người thân của em. Ở đây em không cần dùng thủ đoạn cũng có thể sống rất tốt. Em không cần thiết phải đem những chiêu trò đó dùng lên người nhà mình."

"Chị biết, đối với em thì chỉ có em gái và Trần Thanh mới là người nhà, nhưng đó là chuyện trước kia. Hiện tại mọi người ở cùng một sân, làm cùng một nghề kinh doanh, em hãy tự hỏi lòng mình xem, những lúc em cần giúp đỡ, có ai trong cái sân này từng từ chối em chưa?"

Tiểu Từ cúi đầu, vò gấu áo không nói lời nào.

"Họ chân thành đãi em, chị cũng hy vọng em có thể chân thành lại với họ. Nếu em không làm được điều đó, Tiểu Từ à, dù em có năng lực bán hàng đến đâu chị cũng không thể giữ em lại được nữa. Bởi vì so với việc bán được hàng, ở đây chị coi trọng tư cách con người hơn."

Tiểu Từ lập tức hoảng loạn: "Chị Giang, xin chị đừng đuổi em đi."

Tiểu Từ năm nay mười chín tuổi, còn dắt theo một đứa em gái. Những người như chị em cô ta mà rời khỏi cái sân này, ra ngoài kia chắc chắn sẽ bị người ta nuốt tươi nuốt sống. Ở mảnh đất Quảng Châu này, người ta trọng nam khinh nữ, trọng gia đình, trọng tông tộc. Tiểu Từ lớn lên trong môi trường đó, cô ta hiểu rõ hơn ai hết, nếu rời khỏi đây, chị em cô ta tối đến chắc chẳng dám ngủ một giấc ngon lành.

Hai cô gái, một người đang tuổi xuân thì, một người không tấc sắt trong tay, rời khỏi cái sân này họ chẳng khác nào cừu non chờ bị xẻ thịt. Mà cái sân nhỏ này là bến đỗ bình yên duy nhất của họ, những người ở đây chưa bao giờ vì họ không cha không mẹ mà bắt nạt, cũng không có ai thèm khát thân xác của họ.

Giang Mỹ Thư: "Chị chưa bao giờ có ý định đuổi em đi. Tiểu Từ, muốn đứng vững ở cái sân này, em phải lấy chân tâm đổi lấy chân tâm. Những người ở đây, dù là mẹ chị, chị gái chị, hay anh Tiêu và chị Ái Hương, ai nấy đều là người phúc hậu. Em không chọc vào họ, họ cũng chẳng bao giờ bắt nạt em."

"Chị nói thật lòng, nếu em thực sự chung sống tốt với họ, đối với em và em gái em chỉ có lợi chứ không có hại. Em nghĩ xem năm nay em bao nhiêu tuổi? Mười chín? Em gái em mười một tuổi. Hai chị em cần người làm chỗ dựa nhất. Lúc này họ coi em như người thân, lâu dần về sau, nếu em xuất giá từ cái sân này mà bị nhà chồng bắt nạt, em nghĩ những người này sẽ đứng nhìn mà không quản sao?"

Tiểu Từ nghe xong thì ngẩn người hồi lâu. Do điều kiện sống và tầm nhìn hạn hẹp, cô ta nhìn vấn đề chỉ thấy cái lợi trước mắt. Tranh thắng được một chậu nước, tranh đi vệ sinh trước, cô ta đạt được mục đích hiện tại mà chưa bao giờ lo nghĩ đến tương lai. Những lời Giang Mỹ Thư nói đã mở ra một thế giới mới cho cô ta.

"Nhưng... họ không phải người thân của em." Tiểu Từ lý nhí. Những điều chị Giang nói chỉ có người thân mới làm được cho nhau.

Giang Mỹ Thư: "Họ không phải người thân, nhưng lúc em bị người ngoài bắt nạt, họ có giúp em không?"

Tiểu Từ lẩm bẩm: "Có ạ."

Lúc cô ta đi bán hàng về bị người ta theo dõi, chính anh Tiêu đã giúp cô ta đuổi người đó đi, còn hộ tống cô ta về tận nhà. Lúc cô ta bận bán hàng không xuể, cũng là thím Vương và chị Mỹ Lan qua phụ giúp. Em gái cô ta đột nhiên đến tháng, quần đỏ lòm khóc mếu máo chạy về, cũng là chị Ái Hương dạy nó cách thay băng vệ sinh, giặt quần cho nó và ở bên cạnh chăm sóc. Tất cả những điều đó đều là những thứ Tiểu Từ đã vô tình lờ đi.

Giang Mỹ Thư: "Vậy là đúng rồi, họ đã giúp em, Tiểu Từ ạ." Cô nhìn cô ta đầy nghiêm túc: "Đừng để họ phải lạnh lòng. Đến mức đó, khi em đi rồi, họ thậm chí sẽ không buồn nhìn em lấy một cái, lúc đó mới thực sự là kết thúc."

Tiểu Từ sợ hãi đến mức toát mồ hôi lạnh, cô ta lầm bầm: "Em được hưởng ngày lành lâu quá nên quên cả gốc rễ rồi."

Giang Mỹ Thư không nói gì thêm: "Vào đi. Thúy Cầm và Bảo Căn không ở phòng em lâu đâu, sau này chị sẽ có sắp xếp khác."

Tiểu Từ bấy giờ mới ngoan ngoãn "vâng" một tiếng.

Nhìn bóng lưng Tiểu Từ rời đi, Giang Mỹ Thư quan sát hồi lâu. Người đông thì tranh chấp sẽ nhiều. Ngay lúc này, cô bỗng nhiên thấu hiểu được nỗi vất vả của Lương Thuần Nhuận. Giang Mỹ Thư nghĩ, mình chỉ có thể đi bước nào hay bước đó thôi.

Giải quyết xong chuyện Tiểu Từ, cô vào nói chuyện với Vương Lệ Mai và Giang Mỹ Lan về tình hình ở nhà, trao đổi thông tin xong xuôi mới rời khỏi sân nhỏ.

Trở về tòa lầu trắng.

Giang Mỹ Thư còn chưa vào nhà, Kiều Gia Huy đã chạy xồng xộc ra như một con ch.ó Husky: "Chị dâu nhỏ, cuối cùng chị cũng về rồi!"

"Chị còn nhớ chị có một người em trai cùng cha khác mẹ ở Hương Cảng không?"

Giang Mỹ Thư: "..."

"Chị còn nhớ chị phải đi cùng đứa em trai cùng cha khác mẹ này về Hương Cảng ra mắt gia đình không?" Cậu ta làm bộ che mặt lau nước mắt, rồi lao tới đòi ôm gấu: "Em nhớ chị c.h.ế.t đi được, chị dâu nhỏ ơi!"

Chương 205: Hai hợp một, cầu đặt mua...

Tiếc là cái "ôm gấu" của Kiều Gia Huy mới thực hiện được một nửa đã bị tay của Lương Thuần Nhuận chặn lại: "Gia Huy, ngứa da rồi à?"

Lời nói nhẹ tênh nhưng khiến Kiều Gia Huy lập tức im bặt như thóc, đứng đơ ra không dám nhúc nhích. Lương Thuần Nhuận liếc nhìn cậu ta một cái: "Để chị dâu cậu đi nghỉ ngơi đã, nghỉ khỏe rồi hãy bàn chuyện tiếp theo."

Từ lúc Giang Mỹ Thư đi đến nay gần hai mươi ngày rồi chưa được nghỉ ngơi lúc nào. Vừa mới về đến nhà, tắm còn chưa kịp tắm đã bị Kiều Gia Huy đòi lôi đi Hương Cảng, chưa nói đến Giang Mỹ Thư có muốn hay không, riêng Lương Thuần Nhuận là không đồng ý rồi.

Quả nhiên, nghe anh nói thế, Giang Mỹ Thư cảm kích mỉm cười với anh: "Em đúng là phải tắm một cái, xuống tàu đến giờ mồ hôi đầm đìa, nóng không chịu nổi." Thủ đô lạnh bao nhiêu thì Quảng Châu nóng bấy nhiêu, đúng là hai thái cực.

"Thế thì được rồi, chị dâu đi tắm trước đi, em ở ngoài chờ chị nha."

Câu này nghe thật dễ gây hiểu lầm. Kiều Gia Huy vừa dứt lời đã bị Lương Thuần Nhuận ký cho một phát vào đầu, kèm theo một cái lườm sắc lẹm. Chẳng cần nói gì nhưng khiến Kiều Gia Huy lập tức đưa tay làm động tác khóa miệng: "Từ giờ phút này em là người câm." Nói thêm câu nào nữa cậu ta là con lợn.

Lương Thuần Nhuận chẳng thèm để ý.

Giang Mỹ Thư tắm xong, cảm thấy cả người nhẹ bẫm. Cô lau tóc định bụng tìm Kiều Gia Huy bàn bạc, kết quả lúc ra ngoài thì cậu ta đã biến mất rồi. Cô thắc mắc: "Kiều Gia Huy đâu rồi anh?"

Lương Thuần Nhuận tiến tới, từ phía sau ôm lấy eo cô. Cô rất gầy, tấm lưng mỏng manh, vòng eo thon nhỏ nằm gọn trong vòng tay anh. "Giang Giang, em vừa tắm xong ra đã hỏi thăm đồng chí nam khác, hình như không tốt lắm nhỉ?"

Người ta nói "tiểu biệt thắng tân hôn", chính là nói về Lương Thuần Nhuận và Giang Mỹ Thư lúc này. Chỉ một cái ôm nhẹ cũng đủ khiến m.á.u huyết lưu thông hỗn loạn đến mức mất kiểm soát.

Giang Mỹ Thư nghe thấy tiếng thở nặng nề bên tai, cô không dám cử động, đôi tay cứng đờ ngay cả tóc cũng không dám lau tiếp, chỉ sợ sơ sẩy một chút là "cướp cò" ngay. Nhưng cô vẫn không quên giải thích: "Lão Lương, anh đừng có ghen bậy mà, rõ ràng là Kiều Gia Huy tìm em có việc chính sự, sao tự nhiên anh lại ăn giấm chua thế kia."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.