Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 555
Cập nhật lúc: 06/09/2025 23:56
Chẳng thể như ước nguyện của Giang Oản Oản
Sau hai miếng bánh ngọt thơm lừng, Tiểu Bao Tử l.i.ế.m môi nhưng rồi lại thôi, không muốn ăn thêm nữa: "Không ăn nữa, không ăn nữa! Nhị Oa ca, Cẩu Đản ca, cả Đoàn Đoàn ca nữa, các huynh ăn đi. Đệ đã ăn ở nhà rồi, các huynh thì chưa từng, vậy nên hãy ăn nhiều chút."
Đoàn Đoàn và Cẩu Đản thấy Nhị Oa cũng rất thích bánh ngọt, nhưng sau khi ăn được hai miếng, cũng tự giác dừng lại.
"Nhị Oa ca, phần còn lại huynh cứ giữ mà ăn. Đoàn Đoàn ăn đủ rồi, nếu ăn thêm nữa sẽ hóa ra ngấy lắm."
Cẩu Đản lau miệng, cũng gật đầu đồng tình: "Ta cũng không tài nào ăn nổi nữa."
Kim Thị bưng thức ăn đặt lên bàn, cười hiền: "Đúng vậy, đừng ăn vặt nữa, giờ dùng cơm mới là việc chính."
Cẩu Đản bưng chén nhỏ: "Nương, món ăn hôm nay thơm ngon quá đỗi!"
Kim Thị cười nói: "Vậy thì các con ăn nhiều một chút. Đoàn Đoàn, Nhị Oa và Tiểu Bao Tử cũng vậy nhé. À đúng rồi, sao hôm nay Tiểu Tử Hành lại không thấy tới?"
Tiểu Bao Tử vừa ăn một con tôm, vội vàng nhả vỏ, đoạn nói: "Hôm nay huynh ấy đã xin phép phu tử nghỉ học. Chúng ta cũng chẳng rõ lý do, nhưng chắc chắn ngày mai huynh ấy sẽ quay lại."
Kim Thị gật đầu: "Vậy là tốt rồi. Hôm nay thím còn cố ý làm món thịt kho tàu mà thằng bé yêu thích nữa chứ."
Đoàn Đoàn gắp một miếng thịt kho tàu nhét vào miệng: "Thím ơi, bọn cháu cũng rất thích thịt kho tàu đó! Nhất định sẽ ăn hết sạch!"
Kim Thị mỉm cười gắp thức ăn cho mấy tiểu tử: "Nhớ lấy lời mình vừa nói đấy nhé!"
Ngoài miệng nàng không ngừng trò chuyện, song đôi tay vẫn thoăn thoắt gắp thức ăn. Nương theo khẩu vị của từng tiểu tử, mỗi người một con tôm, mỗi người một muỗng trứng hấp, nàng cứ thế mà làm, chẳng hề biết mệt mỏi.
Mà ba người Giang Oản Oản, Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn chỉ dùng bữa thanh đạm, lúc này đang trên đường đi xem xét các cửa tiệm. Ba người họ dự định sẽ mua lại dăm ba cửa tiệm gần võ quán của Trương Đại Trụ, sau đó phá bỏ để sửa sang thành một kịch viện khổng lồ, có thể chứa được hàng trăm người.
Dựa theo sự nổi tiếng bùng nổ của buổi diễn tối qua, sân khấu kịch ở tiệm sách quả thực đã quá đỗi chật hẹp.
Song, dù muốn xây dựng một kịch viện quy mô, cũng có thể chia thành hai hoặc ba sân khấu kịch nhỏ, để đồng thời trình diễn nhiều vở kịch khác nhau.
Thế nhưng, nếu một sân khấu mà có quá nhiều khán giả, những người ngồi xa sẽ chẳng thể nhìn rõ động tác hay biểu cảm của diễn viên, như vậy hiệu quả của buổi diễn sẽ giảm đi trông thấy. Dẫu sao đây là màn biểu diễn của người thật, nào đâu như rạp chiếu bóng ở thế gian hậu thế, có thể dùng màn hình lớn phóng to cảnh và nhân vật lên để người xem chiêm ngưỡng rõ ràng từng chi tiết.
May mắn thay, vận may của họ cũng không tồi, ngẫu nhiên lại có hai gian cửa tiệm liền kề đang muốn rao bán.
Nhưng diện tích hai gian tiệm ấy vẫn chưa đủ tầm như Giang Oản Oản mong muốn, nàng bèn dò hỏi thêm xem các chủ cửa tiệm lân cận có ý định nhượng lại không.
Vị trí của những cửa tiệm này vốn không mấy đắc địa, hơn nữa các gian tiệm ở đây lại chẳng buôn bán thực phẩm hay y phục, bởi vậy việc kinh doanh cũng chẳng mấy khấm khá. Nếu chi thêm chút bạc, để họ dời tiệm sang một vị trí đắc địa hơn cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn.
Sau cùng, mỗi cửa tiệm đều được trả thêm năm mươi lượng bạc, và họ đã mua thêm được hai gian cửa tiệm liền kề nữa.
"Tĩnh Trì, A Nghiễn, cửa tiệm này chúng ta đã mua về, nhất định không thể giữ nguyên. Trong mấy ngày tới, phải cấp tốc tìm thợ xây, phá dỡ toàn bộ gian hàng cũ, nhanh chóng dựng nên một hí viện tráng lệ."
Tần Tĩnh Trì khẽ gật đầu, đáp: "Lát nữa ta sẽ đi tìm người ngay."
Giang Oản Oản trầm ngâm giây lát, lại tiếp lời: "Theo bản vẽ thiếp đã phác họa, chỗ ngồi cho khách quan sẽ được sắp đặt thoai thoải từ trước ra sau, ghế ngồi cũng cần được chế tác lại, ước chừng ít nhất phải đến ba ngàn chiếc. Việc này cũng phải được tiến hành gấp rút."
Tần Tĩnh Trì lại gật đầu: "À phải rồi, còn gương đồng, lần này e là phải làm lớn hơn nữa chứ?"
Giang Oản Oản khẽ ừm một tiếng, đáp: "Đúng vậy, sân khấu hí viện mới xây sẽ rộng lớn hơn bội phần, gương đồng đương nhiên cũng phải được chế tác lớn hơn cho tương xứng."
Tần Tĩnh Nghiễn bèn lên tiếng: "Hay là đệ sẽ tìm thợ xây, ca hãy lo liệu việc chế tác ghế ngồi và gương đồng. Đệ thấy Diêu sư phụ từng xây phủ đệ cho chúng ta trước đây cũng khá ổn, tẩu tử thấy sao?"