Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 32
Cập nhật lúc: 23/12/2025 18:05
Hai ngày liên tiếp sau đó, Huyền Âm cứ rảnh rỗi là lại đi đến phòng bệnh của Bạch Tử Ly để thăm khám và chăm sóc cho cô. Nhờ vậy mà mối quan hệ của hai người ngày càng có tiến triển tốt hơn. Những người khác cũng thường xuyên đến thăm nhưng thường bị Huyền Âm lấy lí do Bạch Tử Ly chưa hồi phục nên không cho phép gặp mặt trực tiếp. Anh sợ cô nói hố điều gì đó thì toang cả hai.
Tình trạng bệnh tình của Bạch Tử Ly cũng ngày càng tốt hơn. Cô đã nhớ được nơi mình đang ở là đâu rồi. Mặc dù hiện tại kí ức còn nhớ nhớ quên quên nhưng dù sao cũng không còn mơ hồ như trước nữa. Nghĩ đến mấy ngày nay mình liên tục kể lại những chuyện còn ở Trái Đất với Huyền Âm khiến Bạch Tử Ly rơi vào trầm cảm. Cô phải làm sao để giải thích với Huyền Âm đây...
Đang ngồi thẫn thờ tìm cách giải quyết hậu quả thì Huyền Âm gõ cửa bước vào. Vừa thấy anh, Bạch Tử Ly có chút chột dạ né tránh. Huyền Âm lại không hề biết gì mà vui vẻ xách giỏ bánh hồng quế đến cho cô.
" Bạn học Bạch, tôi mang bánh hồng quế cho em nè. Bánh này là do đầu bếp nhà tôi làm đó, từ hoa hồng Versela và quế thơm Naiga. Đảm bảo thơm ngon, rất tốt cho da dẻ. "
" Cảm ơn anh, bác sĩ Huyền. "
Bạch Tử Ly lấy một miếng bánh hồng quế lên, bánh có hình dáng một bông hoa hồng điểm xuyết nụ từ bột quế. Cô cắn thử một miếng, quả thật rất thơm ngọt. Hoàn toàn không có vị hăng đắng đắng của quế mà lại thơm thơm của mùi hoa hồng. Nhưng cô không thưởng thức nổi. Nhìn vẻ mặt của Huyền Âm, cô không biết phải mở miệng như nào.
Cô đặt miếng bánh lên lại đĩa. Huyền Âm thấy thế thì ngạc nhiên:
" Bánh không ngon sao? "
" Không... Không có. Tôi có chuyện muốn nói với anh. "
" Chuyện gì vậy? "
Bạch Tử Ly mím môi, cố gắng lựa lời mà nói:
" Chuyện mấy hôm nay tôi nói, anh cứ xem như tôi bị ảo tưởng đi. Đừng để trong lòng và cũng đừng nói với ai hết, được không? "
Huyền Âm nghe đến đó liền biết kí ức của cô hồi phục trở lại. Anh rất mừng vì cuối cùng cô cũng đã hết bệnh, cũng đỡ anh phải vắt óc suy nghĩ cớ lừa gạt cô và những người xung quanh.
Nhưng anh lại không vui vì cô lại muốn tiếp tục giả vờ với anh. Anh xấu xa đến nỗi không đáng để cô tin tưởng hay sao?
"Em là muốn lừa dối bác sĩ giỏi nhất đế đô? Em nghĩ tôi ngốc đến nỗi không biết những gì em nói mấy ngày qua là sự thật hay tự suy diễn sao?"
"... " - Bạch Tử Ly hoàn toàn không ngờ Huyền Âm lại nói như vậy. Sắc mặt của cô cực kì khó coi. Cái tên này muốn làm gì đây?
Huyền Âm thấy vẻ mặt cảnh giác đó của cô liền bất lực thở dài. Anh ngồi xuống bên cạnh giường bệnh nhìn cô đầy tình cảm. Cái cô ngốc này cứ nhất quyết không nhận ra tấm chân tình này của anh. Nếu hôm nay anh không nói rõ ràng thì cả hai mãi mãi không thể chung đường.
" Em ghét tôi sao? "
" Không, tôi không có ghét anh. "
" Vậy tại sao lại không muốn thân thiết hơn với tôi? "
" Chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện vừa nãy tôi đề cập với anh? "
" Có chứ. Tôi biết em không phải là 'Bạch Tử Ly' kia lâu rồi. Tôi biết em cũng không thích tôi như 'Bạch Tử Ly' kia, em rất tránh né tôi. Nhưng tôi lại thích em, rất rất thích em. Em nói đi, tôi phải làm sao em mới không đề phòng tôi nữa? "
Bạch Tử Ly hoàn toàn sững sờ nhìn Huyền Âm. Lời nói này của anh như phát s.ú.n.g khiến cô vô cùng hoảng loạn. Hoảng loạn đầu tiên là anh cũng đã phát hiện ra cô không phải là nguyên chủ luôn rồi sao? Vậy là bí mật này của cô đã bị hai người phát hiện. Mà cả hai đều là thú phu trong nguyên tác của nguyên chủ nữa chứ.
Hoảng loạn thứ hai là anh ấy vừa nói thích cô sao? Cô hoàn toàn không ngờ được chuyện sẽ phát sinh tới mức này. Thật ra từ trước những người xung quanh cô đã có những dấu hiệu rất kì lạ rồi. Thanh Thanh Tử vốn lạnh lùng vô cảm lại cực kì nhiệt tình bám cô. Phượng Linh kiêu ngạo không để ai vào mắt thì giờ thì cứ thích trêu ghẹo cô. Đến cả Tưởng Kinh Dục vốn hận cô thấu xương vì em trai cũng dịu dàng đến khó nói. Huyền Âm cũng cực kì ân cần chăm sóc cô hơn cả người thân trong gia đình nữa. Họ... Là đang có ý với cô thật sao?
Huyền Âm ánh mắt ủy khuất nhìn cô như thể người vợ đáng thương đang nhìn anh chồng bạc tình bạc nghĩa. Anh giọng nói nhỏ nhẹ như thể đang sợ cô không chấp nhận mình:
" Tôi biết em trốn tránh tôi vì nghĩ rằng tôi sẽ đối xử với em như đối xử với 'Bạch Tử Ly' kia. Em là em, em không phải 'Bạch Tử Ly' kia. Tôi không thích là không thích con người kia, chứ không phải là không thích em. Nhưng em lại cứ trốn tránh tôi như vậy... Em biết tôi bất lực lắm không? "
" Tôi... "
Bạch Tử Ly thở dài, cô biết Huyền Âm là một người cố chấp. Không chỉ riêng gì Huyền Âm mà tất cả các thú nhân đực ở thế giới này đều cố chấp. Một khi họ đã nhận định một thứ gì rồi thì rất khó để khuyên bảo họ.
" Khoan hãy nói đến chuyện này. Chuyện tôi không còn là người kia nữa, anh đừng nói ra bên ngoài được không? "
" Tất nhiên. Nhưng em hãy cho tôi một cơ hội để làm quen lại với em từ đầu nhé. "
" Chẳng phải chúng ta đã quen biết nhau rồi sao? "
Huyền Âm cười dịu dàng, anh nhìn cô bằng ánh mắt cực kì chân thành mà bày tỏ:
" Không. Trước đây chúng ta quen biết với tư cách là bác sĩ Huyền Âm và điện hạ 'Bạch Tử Ly' kia. Bây giờ chúng ta làm quen lại với tư cách người theo đuổi Huyền Âm và chính em. "
Thái độ chân thành cùng lời nói vô cùng tình cảm như vậy khiến Bạch Tử Ly không chống đỡ nổi. Cô thừa nhận, suốt khoảng thời gian cô mất trí nhớ, Huyền Âm đối xử với cô rất tốt. Trong vô thức, cô đã dựa dẫm vào anh. Bây giờ khi nhớ lại mọi chuyện, cô sợ hãi phải rơi vào kết cục như nguyên chủ nên muốn tìm cách trốn tránh.
Nhưng Huyền Âm đã biết được sự thật. Anh còn nói thích cô, muốn theo đuổi cô. Điều này khiến Bạch Tử Ly không biết phải làm như nào. Cô quả thật có tình cảm với anh. Nhưng với một người trong quân đội đã lâu, sự đề phòng cùng trốn tránh không phải chỉ trong một hai câu nói là có thể buông bỏ ngay được.
" Vậy tạm thời chúng ta cứ thử tìm hiểu nhau nhé. Nếu hợp thì có thể tính đến chuyện lâu dài."
Huyền Âm nghe lời này của cô liền vui mừng ra mặt. Anh kích động đến nỗi hai tai cũng đỏ ửng lên vì phấn khích. Anh có chút lúng túng, giọng nói hơi lắp bắp vì hồi hộp:
" Vậy, anh... Anh xin tự giới thiệu... Anh tên Huyền Âm - là thiếu gia chủ tộc Huyền Vũ. Sức mạnh cấp SS với dị năng băng hệ. Hiện tại anh đang làm bác sĩ ở bệnh viện đế quốc. Tài sản cá nhân của anh bao gồm một trang viên Huyền Vũ Cảnh gần hoàng cung. Một phòng thí nghiệm thuốc cung cấp cho hoàng gia và quý tộc. Ba công ty bán thuốc và dược phẩm. Ngoài ra còn những tài sản và công ty nhỏ lẻ khác. Nếu.... Nếu chúng ta kết hôn thì anh sẽ chuyển hết tài sản cho em. Còn tài sản của gia tộc thì sau này anh mới thừa kế, cũng cho em luôn. "
Bạch Tử Ly:"... " - bán gia tộc cầu vợ luôn rồi à?
Bạch Tử Ly bật cười, cô nắm tay Huyền Âm dịu giọng an ủi:
" Em có làm gì đâu mà anh run thế? "
" Anh... Anh sợ em thấy anh không đủ ưu tú... Sợ em rút lại lời nói ban nãy... "
" Không có đâu. Anh rất ưu tú mà. Thế bây giờ em tự giới thiệu lại bản thân em nhé. "
Bạch Tử Ly hắng giọng, tự thuật lại hồ sơ cá nhân của mình ở kiếp trước. Cô có nằm mơ cũng không ngờ rằng có ngày mình sẽ tự khai thông tin của mình ra ở thế giới này.
" Em tên Bạch Tử Ly, hiện đã 28 tuổi. Em đến từ hành tinh gọi là Trái Đất. Anh cũng biết, ba mẹ em đều đã mất rồi. Ba em mất trong lần làm nhiệm vụ. Mẹ em mất vì bị bệnh. Ở hành tinh đó, em làm nghề đặc vụ. "
" Em... Em đã 28 tuổi rồi ư? Em lớn hơn anh 3 tuổi... "
Bạch Tử Ly bật cười, xoa xoa gương mặt điển trai đang há hốc mồm ngạc nhiên của Huyền Âm:
" Phải đó. Nên bây giờ phải gọi là em Huyền Âm nhỉ? "
Huyền Âm phồng má, tức giận nói:
" Không đâu. Có đổi cách xưng hô thì cũng phải đổi thành 'bạn đời Huyền Âm'. Không cho đổi thành cái khác. "
" Hahaha, anh trẻ con quá đi mất. "
Hai người đang cười nói vui vẻ thì âm báo quang não vang đến. Lần này cả hai đều đã hiểu ý nên liền im lặng. Bạch Tử Ly mở quang não ra, là Bạc Cận Thâm gọi đến:
" Em ổn chưa? " - Bạc Cận Thâm vẫn mặc quân phục thống soái, ngồi trên ghế nhìn về phía cô.
" Không sao, tôi ổn rồi. "
" Uhm, vậy thì tốt. Chiều nay tôi về đến đế quốc. Tôi có mang theo chút đặc sản tinh cầu biên phòng cho em. Nếu em thích món nào thì có thể note lại tôi sẽ mua thêm. "
" Uhm, cảm ơn. "
Kết thúc cuộc gọi một cách vô vị, Huyền Âm ngồi kế bên cũng thả lỏng người. Anh nhìn Bạch Tử Ly kể lể lại hai ngày qua đã nơm nớp lo sợ như thế nào:
" Em không biết đâu, hai ngày trước chú nhỏ này của em gọi điện tới muốn gặp em. Nếu không phải em đã hồi phục được kí ức thì anh sợ chú nhỏ em sẽ thịt anh mất. "
Bạch Tử Ly thắc mắc, nghiêng đầu nhìn anh:
" Hả? Tại sao? "
" Thì tại vì em mất trí nhớ nên anh sợ chú nhỏ em sẽ phát hiện chuyện em... Khoan đã, đừng nói với anh là... "
" Đúng rồi đấy. Bạc Cận Thâm biết em không phải là cháu của anh ta lâu rồi. " - Bạch Tử Ly cười khúc khích nói ra sự thật.
Huyền Âm bị chấn động không hề nhẹ. Vậy mà còn có người biết cô không phải là 'Bạch Tử Ly' kia nữa. Người đó còn là chú nhỏ của ác nữ đó nữa chứ.
" Anh ta phát hiện từ khi nào? Anh ta không làm gì em chứ? "
" Anh ta phát hiện ngay từ lần đầu em và anh ta gặp nhau rồi. Nhưng anh ta không làm gì em cả. Anh ta nói anh ta nuôi 'Bạch Tử Ly' trước kia vì trách nhiệm thôi. "
Huyền Âm cũng không ngờ rằng Bạc Cận Thâm lại có thể phát hiện ra cô ngay từ lần đầu gặp mặt. Anh cũng phát hiện ra ngay từ lần đầu nhưng anh là nhờ có thể nghe được tiếng lòng của cô. Còn Bạc Cận Thâm thì đúng là nhạy bén thiệt sự.
Nhìn thấy vẻ mặt của Huyền Âm, Bạch Tử Ly cười cười vỗ vai anh an ủi:
" Không sao. Em với anh ta nước sông không phạm nước giếng. Hai người chẳng ai quan tâm đến cuộc sống của người còn lại đâu. "
" Vậy sao... " - Huyền Âm nhìn vẻ mặt hoàn toàn ngây thơ không biết gì của cô mà chỉ đành im lặng bất lực.
Nhìn cái nét mặt lo lắng đó của Bạc Cận Thâm khi cô hôn mê vào phòng cấp cứu hay khi nghe tin kí ức cô không được ổn định liền muốn về đế đô thì anh không chắc là vị thống soái đại nhân kia không quan tâm gì đến cô. Thống soái quân viễn chinh mà cứ dăm ba bữa lại về đế đô, nhìn thế nào cũng thấy có vấn đề. Với mắt nhìn của một thú nhân giống đực và là một người theo đuổi bạn đời tương lai thì anh tin chắc 100% vị thống soái đại nhân kia sẽ là một trong những tình địch của anh.
Nhưng bây giờ cô ấy không biết, anh cũng không nói ra. Hừ hừ, ai rảnh mà bắt cầu Ô Thước cho tình địch đâu chứ. Vị kia đủ bản lĩnh thì hãy tự theo đuổi bạn đời như anh đi. Nghĩ đến đây, Huyền Âm thấy mình thật là dũng cảm. Vậy mà đã dám bày tỏ tình cảm với cô luôn rồi. Nhờ vậy mới có cơ hội làm người theo đuổi cô. Nhưng cũng không thể phủ nhận việc mấy ngày nay mối quan hệ của hai người trở nên tốt hơn nên mới dễ dàng như vậy. Nếu không thì chắc cô còn đề phòng anh dài dài.
PS: cầu Ô Thước là cầu do đàn chim Ô Thước tạo thành, giúp Ngưu Lang gặp được Chức Nữ ngày Thất Tịch á mn.
.....
Chiều hôm đó, Bạc Cận Thâm đã về đến tinh cầu đế đô. Vừa về đến đế đô, anh đã phóng phi cơ riêng đến thẳng bệnh viện khiến cấp dưới hoang mang nhìn nhau. Từ bao giờ mà Bạc thống soái lại hấp tấp như vậy.
Vừa đến phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, anh đã thấy cô đang ngồi ngắm cảnh ở ngoài ban công. Anh nhẹ nhàng cởi áo khoác quân phục ra đi tới sau lưng cô rồi khoác lên cho cô, giọng nói đầy vẻ lo lắng:
" Mới khoẻ lại, đừng ngồi ở ngoài nhiều để bị gió thổi lạnh không tốt. "
Bạch Tử Ly giật mình quay lại thì thấy gương mặt đẹp trai mang nét cương nghị nhìn mình đầy dịu dàng. Trong phút chốc, cô cảm thấy vị thống soái đại nhân này như một người bạn trai đang lo lắng cho sức khỏe của bạn gái mình. Cô lắc đầu tỏ vẻ mình không sao rồi hỏi:
" Anh mới về à? Đã ăn uống gì chưa? "
" Vẫn chưa. " - mấy hôm nay anh liên tục xử lý công việc ở tinh cầu biên phòng nên không có thời gian nghỉ ngơi. Đến ăn uống cũng chỉ dùng vài ba ống dịch dinh dưỡng bổ sung đủ năng lượng. Không biết vì sao, anh lại nhớ đến những ngày được cô nấu cho ăn.
Bạch Tử Ly thấy vẻ mặt có phần mệt mỏi của anh cũng biết dạo thời gian này anh rất bận rộn. Cũng phải, tinh cầu đế đô bị trùng tộc đột kích. Xuất hiện một loại trùng tộc mới chưa từng thấy thì áp lực lên phía quân đội ngày càng tăng. Cô mở quang não ra dứt khoát gọi điện cho Huyền Âm:
" A Âm, anh đặt dùm em hai phần súp vi cá, một phần tôm Lya hấp nước dừa, một phần trứng gà Sia chiên bột và hai phần bánh hồng quế nhé. "
" Được thôi, Tiểu Ly. "
Bạc Cận Thâm thấy cách hai người xưng hô có phần thân mật như thế thì bất giác khó chịu trong lòng. Anh không biết vì sao nữa nhưng anh cảm thấy rất bực bội:
" Em thân với thiếu gia chủ tộc Huyền Vũ lắm sao? "
.....
PS: Thống soái ghen rồi~
