Xuyên Làm Ác Nữ, Tôi Bị Các Thú Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng - Chương 51
Cập nhật lúc: 23/12/2025 19:03
Bạch Tình vốn là thần tộc không giỏi chiến đấu nên khó để chống lại bốn vị hung thần chuyên đ.á.n.h nhau. Anh đạp mây cưỡi gió, dùng dị năng của mình để thổi ra dây leo quấn lấy mấy người bọn họ.
Phượng Linh khẽ kêu lên, lửa thiêng cháy phừng phực như muốn thiêu đốt dây leo của Bạch Tình. Đáng tiếc là cấp bậc của Bạch Tình cao hơn anh, Bạch Tình cũng là thần thú nên không thể thiêu cháy như những vật khác được.
Bạch Tử Ly nắm bắt lấy cơ hội, dùng tinh thần kéo thành sợi quấn chặt lấy Phượng Linh. Phượng Linh giãy dụa muốn thoát ra ngoài nhưng càng giãy thì dây leo càng siết chặt hơn. Cuối cùng đành phải bất lực bị tinh thần lực của Bạch Tử Ly quấn chặt thành đòn bánh.
Sau khoảng hai phút chờ đợi, ánh mắt đỏ cuồng hoá của Phượng Linh từ từ tan biến. Vẻ mặt anh ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Bạch Tình thấy anh có vẻ như đã có lại được ý thức liền cho dây leo từ từ thả lỏng.
Anh bay xuống, hoá thành hình người đứng trước mặt Bạch Tử Ly. Giọng anh có chút nhỏ như không dám tin được vào bản thân:
" Hình như vừa nãy... tôi đã bị cuồng hoá đúng không? " - Anh không dám chắc lắm vì kí ức bây giờ của anh đang rất mơ hồ. Chỉ là chiến trường khói lửa mịt mù như đang tố cáo chính anh vậy.
Bạch Tử Ly im lặng không biết nên bắt đầu kể lại sự việc như nào. Không lẽ cô lại nói thẳng thừng ra rằng anh không thấy anh phát cuồng lên và thiêu rụi hết mọi thứ sao? Nghĩ lại thì vẫn nên giữ lại chút mặt mũi cho thiếu gia chủ tộc Chu Tước đầy kiêu ngạo này:
" À thì... Đúng là anh đã bị cuồng hoá nhưng mà tôi đã thanh tẩy cho anh rồi. Anh mau đi dập lửa và viện trợ cho chúng tôi khống chế ba người còn lại đi. "
Phượng Linh quay đầu lại nhìn cảnh tượng sau lưng mình. Ba người còn lại trong vẫn còn đang trong tình trạng cuồng hoá mà đ.á.n.h nhau rất kịch liệt. Nhìn cảnh này và lời trong lòng của Bạch Tử Ly, anh đột nhiên rất muốn biến thành thú nhân chuột chũi chui xuống đất. Bị người mình thích nhìn thấy cảnh tượng mình phát điên thì phải làm sao đây? Online chờ, rất gấp!
Phượng Linh mím môi, quyết định đi dập lửa thiêng mà mình gây ra. Thấy thì cũng đã thấy rồi, anh cũng không có cách nào xoá đi kí ức của cô. Thay vào đó anh nên thành thật sửa sai có khi còn vớt vát lại được xíu hình tượng.
Sau khi dập đi ngọn lửa thiêng do mình gây ra, Phượng Linh lại một lần nữa hoá thành Chu Tước bay lên trời. Anh phụ trợ cho Bạch Tình đối đầu với Thanh Thanh Tử. Mặc dù ba người còn lại sức mạnh ngang nhau nhưng Thanh Thanh Tử lại nguy hiểm hơn Tưởng Kinh Dục và Huyền Âm nhiều. Vì anh ta có lợi thế thú hình bay trên không nên rất khó đối phó.
Chu Tước hót lên một tiếng phóng dị năng ầm ầm về phía con Thanh Long đang chật vật với đám dây leo. Con Thanh Long không trốn tránh được liền trực tiếp đối mặt, phóng ra những tia sét để chặn lại những đòn lửa thiêng của Chu Tước. Một sét một lửa va chạm nhau tạo ra một màn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời.
Nhưng bây giờ không có ai có tâm tình thưởng thức vẻ đẹp này cả. Thanh Thanh Tử đúng là một đối thủ khó nhằn. Mặc dù trong bốn vị thiếu gia chủ thì cậu ta là người nhỏ tuổi nhất nhưng dường như điều ấy không hề ảnh hưởng một chút nào đến thực lực của cậu ta. Cậu ta dùng sức của một mình mình mà đ.á.n.h tay đôi với Phượng Linh cùng sự quấy nhiễu đến từ Tư Đồ Úc Châu và Phong Vân Kinh.
Hai người Huyền Âm và Tưởng Kinh Dục thì đang bị Bạch Tình kiềm chế nên cũng không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn. Bạch Tử Ly thấy khoảng cách đến Thanh Thanh Tử quá xa mới vỗ vỗ lên người Tống Y Duệ nói khẽ:
" Anh có thể dựng thẳng người trong hình dạng thú khoảng một phút được không? Tinh thần lực của tôi chỉ có thể kéo dài hai mươi mét thôi. "
" Có thể. "
Nói rồi Tống Y Duệ từ từ chuyển động thú hình khổng lồ của mình để Bạch Tử Ly leo lên trên. Cô đứng trên đầu rắn trắng của anh, được anh đưa lại gần Thanh Thanh Tử. Nhờ có sự hỗ trợ từ chiều dài thân thể của Tống Y Duệ mà Bạch Tử Ly cuối cùng cũng đã có thể tiến hành thanh tẩy cho con rồng xanh khó trị này.
Cô phóng ra tia tinh thần lực bao trùm lấy Thanh Thanh Tử. Thanh Thanh Tử cố gắng giãy dụa thoát ra nhưng sợi dây leo của Bạch Tình quá chắc chắn khiến anh không tài nào thoát ra nổi. Từ từ ánh mắt đỏ rực vì cuồng hoá của anh bắt đầu dịu lại. Cuối cùng là mệt đến ngất lịm. Thân hình Thanh Long từ từ mệt oạch ngã xuống.
Khi chạm đất, Thanh Thanh Tử biến trở lại thành hình người. Cả người m.á.u me bê bết chứng tỏ bị thương rất nặng. Vì vậy mà khác với Phượng Linh, Thanh Thanh Tử sau khi thanh tẩy xong liền bất tỉnh.
Chỉ còn lại hai kẻ điên đang bị Bạch Tình khống chế, Bạch Tử Ly thu hẹp khoảng cách lại còn mười mét rồi phóng cùng lúc hai sợi tinh thần lực trói chặt hai người lại. Hai người cùng lúc bị trói khiến tinh thần lực của Bạch Tử Ly rút đi nhanh như thủy triều nhưng cô không bỏ cuộc mà tiếp tục c.ắ.n răng thanh tẩy tiếp.
Cuối cùng ngay trước khi đầu óc choáng váng sắp ngã thì giá trị ô nhiễm của hai người bọn họ cũng đã hoàn toàn được loại bỏ. Tưởng Kinh Dục và Huyền Âm hoá lại thành hình người nằm im bất động. Huyền Âm thì còn đỡ, vẫn mở mắt ra được nhưng tay chân không thể nhúc nhích nổi. Anh ta thấy Bạch Tử Ly liền cười một cách ngốc nghếch:
" Bạch điện hạ đã tới cứu anh sao? Hề hề, anh biết em thích anh nhất mà... "
Phượng Linh nhìn thấy cảnh này liền nhếch mép cười khinh bỉ. Anh ta đi tới, cố tình vỗ vỗ vào vết thương khá sâu trên người Huyền Âm:
" Bác sĩ mà bị ảo tưởng như vậy thì không nên lắm đâu. "
" Tôi bị ảo tưởng hồi nào? Bạch điện hạ đã chấp nhận tôi làm người theo đuổi rồi nhé. Cậu đừng có mà bịa đặt tôi trước mặt Bạch điện hạ. "
Lời này của Huyền Âm khiến tất cả những người có mặt đều bất ngờ. Ngay cả Bạch Tình vốn luôn giữ thái độ cười cười cũng chợt khựng lại. Bạch điện hạ chấp nhận con rùa này làm người theo đuổi rồi?
Bạch Tử Ly không hề biết ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía mình. Cô đi tới trước mặt Huyền Âm nhẹ nhàng an ủi:
" A Âm nằm im đừng cử động đụng đến vết thương. Chuyện về gia tộc của anh... Anh đừng đau lòng quá độ mà sinh tâm bệnh. "
" Uhm...uhm, đều nghe Tiểu Ly. "
Màn sến sẩm này khiến Phượng Linh nghiến răng nghiến lợi siết chặt nắm đấm. Anh cmn không ngờ rằng thằng bạn thân từ thuở nhỏ lại có một mặt như vậy. Nó thích chung một người với anh thì thôi đi, còn cả gan đi trước anh thế này. Nhõng nhẽo làm cái quỷ gì chứ?
Ai mà chẳng biết tộc Huyền Vũ vốn là tộc trâu bò nhất, chút vết thương này đã là gì. Chỉ có Bạch điện hạ không biết gì mới bị thứ quỷ yêu này lừa gạt mà thôi. Càng nghĩ càng tức, Phượng Linh không chút nương tình mà vỗ thật mạnh vào vết thương của Huyền Âm:
" Ôi bạn tôi! Cậu bị thương thế này thì không ổn rồi. Đi nằm trong khoang y tế đi, đừng ở đây níu níu kéo kéo Bạch điện hạ nữa. "
Huyền Âm bị vỗ vào vết thương cũng đau đến c.ắ.n răng. Anh ta khẽ siết c.h.ặ.t t.a.y muốn đ.ấ.m vào mặt thằng bạn thân mặt người dạ thú này của mình. Nó chắc chắn là cố tình. Anh mỉm cười với Bạch Tử Ly rồi nói bằng một giọng điệu yếu đuối bất lực:
" Anh vào khoang y tế trước, em nhớ đến thăm anh nha. Anh sẽ rất nhớ em đó. "
" Uhm, sẽ tới mà. " - Bạch Tử Ly cũng bị cuốn theo lời của Huyền Âm mà vô thức dùng giọng nói dỗ trẻ con để nói với anh.
Phượng Linh càng nhìn càng tức liền tự mình lấy cán bệnh viện tới đem Huyền Âm đi. Huyền Âm đã đi xa nhưng giọng nói vẫn còn vọng lại:
" Nhớ đến thăm anh đó! Anh rất nhớ em!!!!! "
" Cậu cmn là kẹo cao su à mà dai thế hả? " - Phượng Linh gào lên át tiếng của Huyền Âm. Anh đang cực kì khó chịu đấy nhé, đừng để anh ta ra tay đ.á.n.h người bệnh tật.
Bạch Tử Ly không để ý tới cặp bạn thân đó nữa mà đi qua xem tình hình của hai người Thanh Thanh Tử và Tưởng Kinh Dục. Thanh Thanh Tử đã sớm tỉnh lại nhưng anh chỉ im lặng nằm đó. Một lát sau môi anh mới khẽ mấp máy thều thào:
" Bạch điện hạ... đồng ý cho thiếu gia chủ tộc Huyền Vũ làm người theo đuổi rồi à? "
" Uhm... Sao vậy? "
" Không có gì. "- Thanh Thanh Tử nhắm mắt lại, quyết định tự mình ngẫm nghĩ. Không biết vì sao khi nãy nghe được tin đó khiến anh cực kì khó chịu. Như thể có một thứ gì đó muốn thoát ra khỏi lồng n.g.ự.c anh vậy.
Bạch Tử Ly cũng không hiểu Thanh Thanh Tử đang bị làm sao. Thấy anh không muốn nói chuyện với mình nữa liền im lặng đi qua xem tình hình của Tưởng Kinh Dục. Tưởng Kinh Dục là người bị thương nặng nhất trong bốn người. Anh hôn mê không tỉnh lại được. Cả người chi chít vết thương lớn nhỏ lẫn bị trúng độc.
Bạch Tử Ly thử kích hoạt dị năng trị liệu của mình, các vết thương của anh từ từ khép miệng lại. Chỉ là vết độc và một vài vết thương khác thì không hề hấn gì khiến cô cũng khó hiểu. Cấp bậc dị năng của cô đã trung cấp rồi mà cũng không thể trị được sao.
Bất quá không lâu sau đó thì cũng đã có người đem anh vào khoang y tế để chữa trị nên cô không lo lắng nữa. Cô đổi từ trong cửa hàng ra một sấp bùa thanh tẩy giao cho Tư Đồ Úc Châu cùng Tống Y Duệ để thanh tẩy những thú nhân còn lại trong tứ đại thần tộc và giải quyết đám trùng tộc còn đang nháo nhào ở kia.
Trận chiến cuối cùng cũng đã kết thúc. Chỉ là thương vong vô cùng nặng nề. Thiệt hại về người và của các gia tộc đều khó có thể hồi phục lại trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng ít ra thì không có gia tộc nào bị xoá sổ bởi trùng tộc.
.....
Trong số bốn vị thiếu gia của tứ đại thần tộc thì chỉ có Tưởng Kinh Dục của tộc Bạch Hổ là phải nhập viện điều trị. Còn ba người kia chỉ nằm trong khoang y tế khoảng hai ngày thì đều đã khoẻ mạnh bình thường.
Phượng Linh đứng dựa vào khoang y tế chờ Huyền Âm kiểm tra lần cuối cùng. Anh híp mắt, nhìn về phía xa xăm, giọng nói không nghe ra tâm tình gì:
" Cậu cũng nhanh tay thật ha. "
Huyền Âm nằm trong khoang y tế cười nhạt, giọng điệu đầy vẻ trêu chọc:
" Cậu chua lòm ở đây làm gì? Không chịu thừa nhận bản thân thích cô ấy thì có tư cách gì để ghen ghét. "
" Cậu... " - Phượng Linh bị lời nói của Huyền Âm làm cho câm nín. Đúng là vậy thật, bây giờ anh ta còn không phải là người theo đuổi nữa thì có tư cách gì để ghen tuông vớ vẩn ở đây.
Huyền Âm thấy tâm trạng của bạn mình như vậy càng được nước làm tới mà nói tiếp:
" Tôi cho dù không phải là chính phu hay trắc phu nhưng chắc chắn tôi sẽ làm phu của cô ấy trước cậu. Hoặc cũng có thể là con của tôi và cô ấy biết chạy đi mua nước tương rồi thì cậu còn đang làm người theo đuổi cũng không chừng. "
Nói rồi anh còn cười haha mấy tiếng đầy vẻ khiêu khích tình địch. Phượng Linh không nghe nổi nữa liền đi ra ngoài. Nói chuyện với cái tên này thì anh tức c.h.ế.t mất. Vừa ra ngoài đã thấy Thanh Thanh Tử đang ngồi trên băng ghế nhìn về hướng này. Còn chưa kịp để anh nói lời nào thì Thanh Thanh Tử đã mở miệng trước:
" Anh cũng có tình ý với cô ấy. "
Đây tựa như một câu khẳng định chứ không phải là một câu hỏi mơ hồ nữa. Phượng Linh hơi sững người một chút liền bật cười:
" Phải. Không chỉ riêng tôi đâu, cái kẻ đang nằm hôn mê kia cũng có tình ý với cô ấy. " - Phượng Linh hướng ánh mắt về phòng bệnh của Tưởng Kinh Dục.
Thanh Thanh Tử trầm lặng trong giây lát rồi nói bằng giọng điệu có chút gì đó kì lạ:
" Không ngờ lại có ngày chúng ta lại thích cùng một người. "
Phượng Linh nghe thấy vậy cũng thu hồi nụ cười còn treo trên khoé miệng. Anh ta cũng không ngờ có ngày anh ta lại bực bội vì một người con gái khác. Nhưng anh ta không muốn buông tay, khó khăn lắm mới có một người khiến anh có cảm giác muốn đi cùng nhau đến suốt đời.
" Hừm... Trở thành người một nhà với ba vị thiếu gia chủ còn lại. Cảm giác cũng không tệ. Dù thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không dễ dàng buông tay đâu. "
" Tôi cũng vậy. " - Thanh Thanh Tử khẳng định một câu chắc nịch. Nếu bỏ qua cô ấy, anh sợ anh sẽ không bao giờ gặp người khiến anh có cảm xúc như thế nữa.
Phượng Linh lại nhướng mày, anh nói tiếp:
" Từ nhỏ đến giờ chúng ta vẫn luôn ganh đua nhau. Hay là lần này để xem ai làm thú phu đầu tiên của cô ấy đi. Chính phu với trắc phu là chắc chắn không được rồi. Người thứ ba làm phu của cô ấy sẽ là tôi. "
Thanh Thanh Tử có chút ngạc nhiên hỏi lại:
" Tại sao chính phu với trắc phu lại không được?"
" Cậu không biết sao? Hoàng gia dạo này rục rịch có ý đồ đưa người đến làm phu cho cô ấy đấy. Đại hoàng tử cũng là một trong những người đó. Để xem thống soái và cô ấy sẽ đưa ra lựa chọn nào. "
Thanh Thanh Tử nghe vậy mặt mày cũng không có biểu tình gì nhưng rồi bỗng nhiên lại nói một câu khiến Phượng Linh sững sờ:
" Thống soái sẽ đưa ra lựa chọn sao? Ha, cái người đàn ông đó không xen vào chuyện làm phu của cô ấy đã là may cho chúng ta rồi. "
Anh vẫn còn nhớ mãi hình ảnh người đàn ông vốn là con cưng của trời đó vào ngày hôm ấy đã trở nên lóng ngóng vụng về như thế nào. Lúc xảy ra trận đại chiến ở cao ốc Lam Vọng, sau khi cô ấy ngất xỉu thì vị thống soái quân viễn chinh cao cao tại thượng lại vội vàng bế ngang cô ấy lên chạy như bay đến bệnh viện. Biểu cảm lo lắng cùng chăm sóc từng chút một đó, nếu nói không có tình ý gì thì đúng là diễn sâu.
Sau khi biết chuyện Huyền Âm đã trở thành người theo đuổi của Bạch điện hạ, anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh nhận ra anh cũng có tình cảm với cô ấy nhưng suốt bấy lâu nay anh cứ nghĩ đơn thuần vì cô ấy đặc biệt hơn người khác nên anh nhìn nhiều hơn một chút. Nào ngờ nhìn nhiều quá lại hoá thành tình yêu từ lúc nào không hay.
