Xuyên Qua 80 : Gả Chồng Thay Chị - 656

Cập nhật lúc: 03/09/2025 05:35

Ngô Thanh Hà nghe anh trai nói vậy, cái cổ càng ngẩng cao hơn, không khác gì một con gà chọi giễu võ giương oai.

Dương Niệm Niệm cười nhạt. Xem ra người nhà họ Ngô cũng chỉ là những kẻ ếch ngồi đáy giếng, còn không biết Lục Thời Thâm bây giờ đã là Sư trưởng.

Chuyển ngành sao ? Chỉ xảy ra khi hắn muốn. Còn những kẻ như họ không hề có tư cách để yêu cầu.

Huống chi, kể cả có chuyển ngành, chức vụ của hắn cũng sẽ không thấp hơn người nhà họ Ngô.

Cô cười mỉm, lạnh nhạt nói: “Vậy ra anh cũng đang uy h.i.ế.p tôi sao?”

Ngô Thanh Chí không thừa nhận cũng không phủ nhận: “Tôi chỉ nhắc nhở cô thôi.” Hắn cố ý nói ra thân phận của Lục Thời Thâm là để Dương Niệm Niệm biết rằng hắn đã nắm được con át chủ bài của cô.

Dương Niệm Niệm cong khóe mắt: “Vậy thì tôi cảm ơn anh nhé!”

Ngô Thanh Chí: “…”

Hắn nhất thời không thể nắm bắt được tâm tư của Dương Niệm Niệm. Hắn không biết cô thật sự không sợ hay chỉ đang che giấu nỗi sợ hãi.

Ngô Thanh Hà tức đến mức muốn ngất đi. Đặc biệt là khi nghĩ đến người đàn ông mình ngày đêm nhớ nhung lại là chồng của Dương Niệm Niệm. Cô ta càng phẫn nộ hơn.

“Lục Thời Thâm mà biết cô là người như vậy, anh ấy sẽ hối hận vì cưới cô thôi. Cô căn bản không xứng với anh ấy.”

Dương Niệm Niệm liếc cô ta một cái: “Dù tôi không xứng, thì bây giờ tôi vẫn là vợ của anh ấy.”

Ngô Thanh Hà ghen tị đến phát điên, giọng nói sắc nhọn: “Anh ấy bị vẻ bề ngoài của cô lừa rồi. Nếu anh ấy biết bộ mặt thật của cô, nói không chừng sẽ lập tức đến Cục Dân Chính làm thủ tục ly hôn đấy. Một kẻ buôn gian bán lận như cô, căn bản không giúp được gì cho anh ấy, chỉ biết kéo chân sau mà thôi.”

Dương Niệm Niệm thấy lạ. Lục Thời Thâm có hối hận hay không thì liên quan gì đến Ngô Thanh Hà? Vì sao Ngô Thanh Hà lại tức giận đến thế khi biết cô là vợ Lục Thời Thâm?

Từ trực giác của một người phụ nữ, Dương Niệm Niệm nhạy bén ngửi thấy mùi "tình địch". Cô đột nhiên nhớ đến chuyện người nhà họ Ngô hỏi thăm về Lục Thời Thâm. Cô không dám chắc chắn có phải suy đoán của mình đúng không, vì cô chưa bao giờ nghe Lục Thời Thâm nhắc đến Ngô Thanh Hà.

Đôi mắt đẹp đảo một vòng, cô thăm dò: “Vậy thì sao? Quân hôn thì không thể tùy tiện ly hôn. Đời này, anh ấy chỉ có thể có một người vợ là tôi thôi.”

Ngô Thanh Hà nghe vậy thì phát điên: “Ai nói quân hôn không thể tùy tiện ly hôn? Chỉ cần anh ấy muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ cô! Nếu anh ấy biết bộ mặt thật của cô, nói không chừng sẽ lập tức đến Cục Dân Chính làm thủ tục ly hôn đấy. Một kẻ kinh doanh gian lận như cô, căn bản không giúp được gì cho anh ấy, chỉ biết kéo chân sau mà thôi.”

Dương Niệm Niệm thấy cô ta kích động như vậy, về cơ bản đã xác định được suy đoán của mình. Ngô Thanh Hà này, thực sự có ý với Lục Thời Thâm.

Cô cẩn thận suy nghĩ, Ngô Thanh Hà rất có thể đã gặp Lục Thời Thâm ở Thanh Thành.

Dương Niệm Niệm đối với những người phụ nữ có ý đồ với chồng mình, xưa nay không hề khách khí. Khí thế của cô lập tức càng trở nên sắc bén. “Dù có ly hôn, tôi cũng đã từng là vợ của anh ấy. Dù anh ấy có ly hôn một nghìn lần, anh ấy cũng sẽ không bao giờ để ý đến cô. Cô tốt nhất nên thu lại cái suy nghĩ vẩn vơ đó, đừng có tơ tưởng đến chồng người khác!”

Lý Phong Ích sững sờ. A? Anh hai có quen biết gì với Ngô Thanh Hà từ lúc nào?

Rốt cuộc là đang nói chuyện gì vậy ?

Ngô Thanh Hà có cảm giác như tâm tư của mình bị người khác phanh phui, mặt đỏ bừng: “Cô nói bậy nói bạ cái gì thế? Tôi có thích hắn đâu. Ai thèm để hắn để ý cơ chứ?”

Dương Tuệ Oánh vẫn im lặng bỗng đột ngột lên tiếng: “Dương Niệm Niệm, cô nghĩ Lục Thời Thâm có đáng giá như vậy sao? Cô nghĩ người phụ nữ nào cũng thích anh ta à?”

Đôi mắt Dương Niệm Niệm chuyển sang Dương Tuệ Oánh. Cô nói với giọng điệu càng khó chịu hơn: “Vừa nãy chưa nói đến cô, cô lại thích lòi mặt ra ăn vả đúng không? Cô cũng chẳng tốt hơn Ngô Thanh Hà là bao đâu. Lục Thời Thâm không thèm để ý đến Ngô Thanh Hà, càng không thèm để ý đến cô. Cô đã làm bao nhiêu chuyện bẩn thỉu, cần tôi nhắc lại không? Từng chuyện một nhé ?”

Cô liếc nhìn Ngô Thanh Chí, nói tiếp: “Cũng chỉ có đồng chí Ngô đây ăn tạp, cái gì cũng nuốt được, còn tình nguyện ăn chung một bát cơm với em rể. Chậc. Nhìn không ra đâu, hoá ra anh "thiếu thốn" đến vậy”

Ngô Thanh Chí lần đầu tiên bị người ta nhục mạ trắng trợn như thế. Sắc mặt hắn lập tức trở nên u ám. Đặc biệt là câu nói cuối cùng của Dương Niệm Niệm, khiến hắn như muốn phát điên.

Dương Tuệ Oánh cũng muốn phát điên. Trước mặt Ngô Thanh Chí, cô ta luôn giả vờ mình là người có gia thế tốt, một nữ thương nhân thành đạt. Không ngờ tất cả đều bị Dương Niệm Niệm vạch trần. Cô ta không tốt, cũng không muốn để Dương Niệm Niệm được yên, cô ta cũng chọc vào điểm yếu của Dương Niệm Niệm:

“Cô gả cho Lục Thời Thâm có gì mà đắc ý? Ngày đó là tôi không cần anh ấy, anh ấy mới cưới cô. Nếu năm đó tôi không bỏ Lục Thời Thâm, bây giờ cô vẫn còn không biết đang ở xó xỉnh nào chăn lợn chăn dê đấy.”

Dương Niệm Niệm không những không giận, mà còn rất kiêu ngạo đáp lại: “Đúng vâyk. Chỉ có thể nói: Mắt cô mù, còn mắt tôi thì lại tinh tường.”

Một câu nói nhẹ nhàng của cô lại lấn át hoàn toàn những lời nói của Dương Tuệ Oánh.

Dương Tuệ Oánh không cãi lại được, tức giận đến xấu hổ, giơ tay định tát cô. Mỗi lần đều là Dương Niệm Niệm bất ngờ đánh cô ta, lần này cô ta cũng muốn chiếm thượng phong.

Lý Phong Ích đã đề phòng từ trước. Thấy cô ta giơ tay, hắn theo bản năng đưa tay ra đỡ. Nào ngờ, một bàn tay khác từ bên cạnh đột nhiên vươn tới, nắm chặt lấy cổ tay Dương Tuệ Oánh, sau đó dùng sức quăng cô ta xuống đất.

Dương Tuệ Oánh đau đớn kêu lên một tiếng, ngẩng đầu lên liền thấy Lục Thời Thâm đã đến từ lúc nào. Đôi mắt hắn lạnh lùng nhìn cô ta.

Lưng cô ta lạnh toát. Cô ta đột nhiên nhớ lại đêm kia ở khu gia binh, Lục Thời Thâm cũng nhìn cô ta với ánh mắt như vậy. Đáng sợ như một sứ giả đòi mạng đến từ địa ngục.

“Lục… Lục Thời Thâm.”

Ngô Thanh Chí đang tự hỏi người đàn ông đột ngột xuất hiện là ai, bỗng nghe thấy cái tên Lục Thời Thâm, nhìn khí thế của người đến, hắn cũng có chút sợ hãi, theo bản năng lùi lại vài bước.

Lý Phong Ích thấy Lục Thời Thâm, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Trái tim đang thắt lại cũng thả lỏng ra. “Anh hai.”

Lục Thời Thâm gật đầu, “Ừ.” Sau đó, hắn quay người nhìn từ trên xuống dưới Dương Niệm Niệm, lo lắng hỏi: “Có bị thương ở đâu không?”

Dương Niệm Niệm mỉm cười lắc đầu: “Không có. Sao anh đột nhiên đến đây vậy? Em còn tưởng hôm nay anh bận lắm, không có thời gian đến.”

Hàm dưới của Lục Thời Thâm vẫn căng chặt. Sau khi nghe cô nói không sao, sắc mặt hắn mới giãn ra đôi chút. “Anh ra ngoài xử lý một vài việc, tiện đường đi ngang qua đây, nên đến xem em xong việc chưa.”

Ngô Thanh Hà đã ngây người khi Lục Thời Thâm xuất hiện. Từng cử chỉ của hắn đều rất đẹp, nhưng khi nghĩ đến người mà hắn bảo vệ không phải mình, lòng cô ta lại dấy lên sự ghen tị.

Cô ta muốn Lục Thời Thâm nhận ra bộ mặt thật của Dương Niệm Niệm, liền mách lẻo: “Lục Thời Thâm, anh bị vẻ bề ngoài của Dương Niệm Niệm lừa rồi. Cô ta chính là một người phụ nữ độc ác, xấu xa. Lúc anh không ở đây, cô ta không hề như thế. Cô ta đã lừa em bỏ ra mười sáu vạn để mua lại mảnh đất ở khu mới. Còn lấy thân phận của anh ra để uy h.i.ế.p người khác, ăn nói thô tục, nhục mạ em và anh trai em. Một người phụ nữ như thế này, căn bản không xứng với anh.”

Dừng lại một chút, cô ta cố ý nói thêm: “Một người phụ nữ như thế này, không những không giúp được gì cho anh, mà còn chỉ biết kéo chân sau.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.