Xuyên Qua 80 : Gả Chồng Thay Chị - 680

Cập nhật lúc: 03/09/2025 05:37

Vì tiện cho việc hẹn hò với Ngô Thanh Chí, Dương Tuệ Oánh đã thuê cho Dương Trụ Thiên một căn phòng khác. Không có người ngoài, vừa vào phòng, cô ta đã ngồi ngay lên đùi Ngô Thanh Chí.

"Hôm qua em gái anh mới kết hôn, sao hôm nay anh lại ủ rũ như ai thiếu nợ thế?"

Ngô Thanh Chí liếc mắt nhìn cô ta một cái, dựa vào lưng ghế sô pha nói, "Em gái anh lấy Trương Thụ Ân, đó là vì bị Dương Niệm Niệm ép. Hôn nhân đó là một sự sỉ nhục của gia đình họ Ngô, em nghĩ anh vui nổi sao?"

Dương Tuệ Oánh dùng giọng chua ngoa, "Gia đình các anh trước sợ sói, sau sợ hổ, không dám ra tay với Dương Niệm Niệm thì trách được ai?"

Ngô Thanh Chí nhíu mày, nhưng rồi sắc mặt lại dịu đi. "Thôi không nói chuyện đó nữa. Anh muốn nói với em một chuyện làm ăn nghiêm túc."

Dương Tuệ Oánh nhướng mày hỏi, "Chuyện làm ăn gì?" Cô lo sợ Ngô Thanh Chí lại bày cớ để lấy tiền nên nhanh chóng nói thẳng, "Hiện giờ em không còn tiền đâu. Dạo này buôn bán khó khăn quá, em định đóng cửa một cửa hàng đây này."

Trước sau gì Ngô Thanh Chí cũng đã lấy của cô hàng vạn đồng, lần nào cũng nói là "vay" nhưng chưa bao giờ trả lại. Giờ cô ta đã có mối quan hệ ổn định với "ông lớn", không còn sợ đắc tội với Ngô Thanh Chí nữa. Kể cả hắn trở mặt cũng không làm gì được cô ta.

Ngô Thanh Chí dùng lời ngon tiếng ngọt, "Bây giờ anh đang kẹt tiền thôi, chờ thêm thời gian nữa, anh sẽ trả cả vốn lẫn lời cho em, lại còn đưa cho em một khoản để ra nước ngoài xem xét tình hình nữa."

Dương Tuệ Oánh không tin những lời đường mật đó. Cô ta lảng sang chuyện khác, "Anh định nói về chuyện làm ăn gì?"

Ngô Thanh Chí nghiêm túc hơn, "Anh có một người bạn làm nghề buôn bán quần áo ở nước ngoài. Anh ta nói quần áo ở bên ta mang sang bên đó bán có thể lời gấp mấy lần, còn đồ bên đó mang về đây bán cũng lời rất nhiều. Em có muốn xem xét, mở một cửa hàng quần áo ở nước ngoài, qua lại buôn bán kiếm lời không?"

Dương Tuệ Oánh lo lắng đây là chiêu trò Ngô Thanh Chí nghĩ ra để moi tiền nên tỏ vẻ e dè, "Như vậy không hay đâu. Em không quen biết ai ở nước ngoài cả, giao cả cửa hàng cho người khác quản lý cũng không yên tâm."

Ngô Thanh Chí cảm thấy đó không phải vấn đề, "Có gì khó đâu? Để anh trai em ra nước ngoài là được. Những người có tầm nhìn xa giờ đều hướng ra nước ngoài buôn bán rồi. Cửa hàng quần áo của em giờ cũng không có nhiều triển vọng phát triển đâu, nếu không nghĩ ra đường đi sớm, mấy năm nữa cửa hàng đóng cửa, lúc đó em định làm ăn gì?"

Dương Tuệ Oánh rơi vào trầm tư. Thời gian gần đây, cô ta cũng đã nghĩ đến vấn đề này. Cô ta không có đầu óc kinh doanh, việc mở cửa hàng quần áo hoàn toàn là nhờ Mang Nguyên Bình bỏ vốn, lại gặp đúng thời điểm tốt. Nếu cửa hàng không còn phát triển được nữa, cô ta cũng không biết nên làm gì.

Nếu việc buôn bán ở nước ngoài thật sự tốt, đây cũng là một hướng đi hay. Dù sao cô ta cũng sẽ làm việc trực tiếp với anh trai mình, không để Ngô Thanh Chí nhúng tay vào chuyện tài chính.

"Để em bàn bạc với anh trai đã."

Ngô Thanh Chí thấy cô đã xuôi, thái độ cũng tốt hơn. Hắn dùng ngón tay cái nhéo cằm cô ta, "Vậy thì sắp xếp cho anh trai em làm hộ chiếu và visa sớm đi. Đợi ba ngày Ngô Thanh Hà về nhà mẹ đẻ xong, anh sẽ dẫn em đi gặp người bạn đó. Tháng sau anh ta phải ra nước ngoài, vừa hay để anh trai em đi cùng xem thử."

Biết Dương Tuệ Oánh luôn so bì với Dương Niệm Niệm, hắn cố tình nói, "Việc làm ăn ở nước ngoài bây giờ dễ lắm, không chừng Dương Niệm Niệm cũng đã nhòm ngó rồi. Nếu em không nhanh tay hơn, sẽ lại bị cô ta vượt mặt đấy."

Dương Tuệ Oánh bị câu nói đó kích thích. Nhớ đến cái bụng lớn của Dương Niệm Niệm, ác niệm trong lòng cô ta bừng bừng trỗi dậy, không còn tâm trí mà quấn quýt với Ngô Thanh Chí nữa. Cô ta đứng phắt dậy, "Em đi tìm anh trai ngay bây giờ để bàn chuyện này."

Ngô Thanh Chí đứng dậy từ sô pha, "Được, ngày mai cho anh câu trả lời nhé."

"Được."

Dương Tuệ Oánh đi cùng Ngô Thanh Chí ra cửa, sau đó đi thẳng đến chỗ ở của Dương Trụ Thiên. Gần đây hắn kết giao với vài người bạn xấu ngoài xã hội, thường xuyên lui tới các vũ trường, quán bar, lại còn hay rủ những người đó về nhà uống rượu. Vì có tiền, bọn họ đều gọi hắn là "Anh Dương", khiến lòng hư vinh của hắn được thỏa mãn vô cùng.

Đêm nay, hắn lại đang uống rượu với bạn bè xấu. Khi thấy Dương Tuệ Oánh đến, hắn lập tức đuổi hết bọn họ đi.

"Hôm khác tôi mời các anh uống tiếp nhé, em gái tôi đến rồi."

Mấy người đó đều biết Dương Trụ Thiên có một cô em gái rất giỏi giang nên cũng thức thời ra về.

Dương Tuệ Oánh nhìn căn phòng mịt mù khói thuốc lá, đầy mùi rượu bia, không khỏi nhăn chặt mày, vẻ mặt ghê tởm, "Em đã bảo anh là bớt giao du với bọn người đó đi. Tìm một người con gái sinh con rồi ổn định cuộc sống, sao anh không nghe?"

Nghe nhắc đến chuyện này, Dương Trụ Thiên có chút ấm ức. Hắn cứ tưởng mình với cái danh nửa ông chủ có thể chinh phục được cô nhân viên kia. Ai ngờ vừa tỏ ý một chút, người ta đã xin nghỉ việc ngay. Cũng may hắn không có tình cảm sâu đậm gì, nên cười xòa, "Anh biết rồi. Em vào phòng ngồi đợi một lát, anh dọn dẹp bàn."

Dương Tuệ Oánh chê bẩn nên không muốn ở lại lâu. Cô vừa bước vào phòng vừa nói, "Anh vào đi, em có chuyện muốn nói rồi đi ngay."

Dương Trụ Thiên vội vàng đi theo vào, tiện tay đóng cửa phòng lại.

Dương Tuệ Oánh nhìn chăn đệm bẩn thỉu, nền nhà đầy tàn thuốc và những tờ giấy vo tròn không biết dùng vào việc gì, suýt nữa cô đã nôn ọe.

"Em muốn làm ăn ở nước ngoài. Bên đó cần một người làm chủ. Anh đi xem môi trường bên đó thế nào, nếu được thì anh cứ ở lại đó luôn. Ngô Thanh Chí có quen một người bạn buôn bán ở nước ngoài, anh ta sẽ dẫn anh đi. Anh xem bên đó có giống như Ngô Thanh Chí nói không. Nếu đúng, anh cứ mở cửa hàng ở đó. Hai anh em mình hợp tác, liên kết buôn bán giữa nước ngoài và trong nước." Ở lại đây cùng nhóm hồ bằng cẩu hữu ngày ngày sống mơ mơ màng màng, sớm muộn gì cũng có chuyện. Chi bằng để hắn ra nước ngoài.

Sau khi Hoàng Quế Hoa qua đời, Dương Trụ Thiên càng phụ thuộc vào em gái. Hắn gần như coi lời cô ta nói là thánh chỉ, cô ta nói gì nghe nấy. Hắn không hề suy nghĩ mà hỏi ngay, "Khi nào đi?"

Thấy hắn đồng ý, sắc mặt Dương Tuệ Oánh đẹp lên một chút. "Chúng ta sẽ gặp mặt bạn của Ngô Thanh Chí trước, sau đó đi làm giấy tờ xuất ngoại. Nếu việc buôn bán ở đó thật sự dễ, anh cứ ở lại đó trông coi cửa hàng. Đợi sau này kiếm được nhiều tiền, em cũng sẽ qua đó định cư."

Nghe em gái cũng sẽ qua, Dương Trụ Thiên ngạc nhiên, "Không trở về đây nữa sao?"

Dương Tuệ Oánh gật đầu, "Bên này còn người thân nào của chúng ta nữa đâu mà về?" Đôi mắt cô ta lóe lên vẻ tàn độc, nghiến răng nghiến lợi nói, "Dương Niệm Niệm đang mang thai, vài tháng nữa là sinh rồi. Con của em thì không thấy đâu, đến nay sống c.h.ế.t chưa rõ. Tại sao gia đình Dương Niệm Niệm lại hạnh phúc mỹ mãn? Em cũng muốn khiến cô ta nếm thử cảm giác cốt nhục chia lìa."

Dương Trụ Thiên vốn bản tính tàn ác, vừa nghe em gái nói, hắn lập tức xung phong, "Nếu ở nước ngoài thật sự mở được cửa hàng, chuyện này cứ giao cho anh làm. Đợi anh làm xong những việc này, anh sẽ đi nước ngoài. Khi Dương Niệm Niệm điều tra ra, cô ta cũng không làm gì được anh. Lục Thời Thâm có giỏi đến mấy, cũng không thể vươn tay ra nước ngoài được!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.