Xuyên Sách Cùng Hệ Thống, Toang Rồi! Vị Hôn Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng Tôi Rồi! - Chương 45

Cập nhật lúc: 10/09/2025 16:00

Thẩm Trí nghe vậy, mặt mày lạnh nhạt, không nói gì.

"Bàn xong rồi à?"

Lộc Khê sắp chìm vào giấc ngủ đột nhiên bừng tỉnh, nghi hoặc hỏi.

Lam Thư Dung tâm nguyện đã thành, lúc này tâm trạng hiển nhiên rất tốt, cười gật đầu.

Lộc Khê vừa nhìn đã biết cô ấy chắc chắn đã thành công.

"Vậy thì hay là..." Đôi mắt to tròn long lanh của Lộc Khê đảo một vòng: "Để ăn mừng khoảnh khắc này, chúng ta mở rượu vang đỏ chúc mừng nhé?"

Thẩm Trí nhướng mí mắt nhìn cô gái.

[Đây chính là mục đích của cô ấy sao?

Chỉ vì rượu vang đỏ?

Nói sớm, anh có thể không cho cô uống sao?]

Lam Thư Dung và Giang Du Phong đã đàm phán thành công, không phản đối chuyện này, sau khi nhận được sự đồng ý của Thẩm Trí, Lộc Khê liền đi xuống hầm rượu lấy rượu.

"Khê Khê, có cần tôi đi cùng không?" Lam Thư Dung có chút không yên tâm hỏi.

"Không cần đâu." Lộc Khê xua tay: "Có dì Triệu đi cùng tôi là được rồi."

[Không ai được đi theo.]

[Nếu không, mình giở trò làm sao được.]

Thái dương Thẩm Trí giật mạnh một cái.

Giở trò?

Dì Triệu là bảo mẫu nhà họ Thẩm mấy chục năm, không phải người thân mà còn hơn cả người thân.

Số lần Lộc Khê đến nhà họ Thẩm không nhiều, nhưng Thẩm Trí rất tôn trọng dì Triệu.

"Thiếu phu nhân, đến nơi rồi ạ." Đến cửa hầm rượu, dì Triệu tiến lên mở cửa.

Nghe thấy cách xưng hô này, Lộc Khê ngượng ngùng, sau đó vội vàng cảm ơn: "Cảm ơn dì Triệu, cháu tự đi lấy là được rồi, dì cũng đã bận rộn cả ngày rồi, mau đi nghỉ ngơi đi ạ."

Dì Triệu cũng không cố chấp, vui vẻ cười nói: "Được, thiếu phu nhân, bên trong tối, cẩn thận đừng để bị ngã nhé."

Lộc Khê vội vàng gật đầu, nhìn bóng lưng dì Triệu đi xa, Lộc Khê nhớ lại cách xưng hô vừa rồi, vẫn cảm thấy mặt đỏ bừng.

[Còn chưa thật sự kết hôn mà, sao đã bắt đầu gọi mình là thiếu phu nhân rồi.

Nghe thật là ngại ngùng.]

Lộc Khê tự mình lẩm bẩm một lúc ở cửa hầm rượu, lúc này mới đi vào chọn lựa.

Thẩm Trí cất giấu không ít rượu vang đỏ, trong hầm rượu đầy ắp.

Lộc Khê không rành về rượu vang đỏ lắm, tiện tay cầm một chai Romanee Conti.

Nhìn chai rượu vang đỏ trong tay, Lộc Khê bắt đầu phiền não.

[Cảm Mạo Linh, cậu nói xem, tôi phải làm thế nào để bỏ thuốc vào ly của nữ chính và nhân vật phản diện một cách thần không biết quỷ không hay đây?]

Hệ thống 999: [Chuyện này phải xem bản lĩnh của cô rồi, tôi tin cô có thể làm được.]

Lộc Khê: [Cậu thật sự đừng có đánh giá cao tôi quá.]

Hệ thống 999: [Cố lên ký chủ, tôi đã dùng điểm tích lũy của cô để đổi thuốc rồi, tiếp theo là xem cô biểu diễn thôi!]

Trước mắt hoa lên một cái, trong tay đã có thêm một lọ thủy tinh nhỏ, bên trong là chất lỏng màu trong suốt đang từ từ chảy.

[Nhưng mà, đối xử với nữ chính như vậy, tôi có chút không nỡ.]

Hệ thống 999 an ủi cô: [Ký chủ cô yên tâm, nhân vật phản diện tuyệt đối sẽ không chạm vào một ngón tay của cô ấy, nữ chính mãi mãi thuộc về nam chính!]

Trong lòng hơi yên tâm, Lộc Khê cầm lọ thuốc nhỏ trong lòng bàn tay, nắm chặt lại, trong đầu đã có ý tưởng.

[Cảm Mạo Linh, cậu đưa cho tôi cái mở nắp chai trước đi.]

Nhìn vẻ mặt anh dũng hy sinh của ký chủ, hệ thống có chút chột dạ:

[Tôi lấy đâu ra thứ đó?]

Lộc Khê sững người:

[Sao lại không có? Lần đầu tiên trói buộc không phải cậu khoe khoang trong kho hệ thống của cậu bao la vạn vật cái gì cũng có sao?]

Giọng hệ thống 999 càng lúc càng nhỏ: [Có thì có, nhưng phải dùng điểm tích lũy để đổi.]

Cái gì cũng cần điểm tích lũy, Lộc Khê tức đến nghiến răng:

[Vậy thì đổi đi, cùng lắm thì tôi lại tích điểm.]

Hệ thống 999: [Là thế này, điểm tích lũy của ký chủ vừa rồi đã bị xóa sạch khi đổi thuốc rồi ạ.]

"Cái gì?" Lộc Khê có chút không thể tin nổi: "Điểm tích lũy của tôi có một vạn điểm, cái thứ thuốc rách này mà cần đến một vạn điểm à?"

Hệ thống 999: [Đúng vậy, ký chủ cô không nghe nhầm đâu, phần thưởng càng lớn, điểm tích lũy cần để đổi thưởng cũng càng nhiều.]

Lộc Khê: "..."

[Chẳng trách cô mới làm vài nhiệm vụ đã có một vạn điểm rồi, dám chắc là đang đợi cô ở đây để đổi hết.]

"Khê Khê?"

Lộc Khê nghiến răng nghiến lợi định mắng Cảm Mạo Linh, chợt nghe có người gọi mình.

Trong hầm rượu âm u này, dọa cô một phen.

May là người đó rất nhanh đã hiện ra.

Là Thẩm Trí.

"Sao anh lại đến đây?" Lộc Khê vội vàng chỉnh lại vẻ mặt.

"Tôi thấy em lâu như vậy vẫn chưa quay lại, lo lắng cho em nên qua xem thử."

Dù giọng Thẩm Trí vô cùng dịu dàng, hầm rượu cũng tối tăm, nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt dò xét của Thẩm Trí đang quét từ trên xuống dưới người cô.

Nhưng trong hầm quá tối, cô không nhìn rõ được vẻ mặt của Thẩm Trí.

Lộc Khê cười: "Không có gì, em đang tìm cái mở nắp chai thôi."

[Không ngờ ở đây lại không có, đúng là chưa ra quân đã hy sinh.]

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.