Xuyên Sách Làm Pháo Hôi Học Kém - Chương 104

Cập nhật lúc: 21/09/2025 05:59

Hai người nhìn quanh, hỏi Vương Hàm Tinh: "Chỗ của bọn tôi đâu?"

Vương Hàm Tinh chỉ vào chỗ ngồi trong góc, "Ở đó kìa, hai cậu không có mặt, thầy Hoàng bảo chuyển chỗ của hai cậu ra đó. Bây giờ hai cậu là đại công thần rồi, muốn ngồi đâu cứ nói với tôi! Tôi sẽ giúp hai cậu chuyển chỗ."

Lương Xung nhìn quanh một lượt, tìm thấy Tiêu Gia Lạc, liếc mắt nhìn cô rồi chỉ vào chỗ phía sau cô, "Chỗ đó ai ngồi vậy?"

Vương Hàm Tinh nghĩ một lát, "Hình như là Phương Tự và Lưu Triển Bằng, họ chưa đến, phải hỏi họ đã."

Tiêu Gia Lạc lại nói: "Hai cậu có phải lại cao thêm rồi không? Ngồi ở đây có bị che mất tầm nhìn của người khác không?"

Vương Hàm Tinh xua tay, "Anh Bắc và anh Xung nhà ta muốn ngồi đâu cũng được hết! Không sao cả! Che khuất cũng không thành vấn đề, tôi có thể đứng lên nhìn bảng! Mọi người nói có đúng không!"

"Đúng vậy!"

Tiêu Gia Lạc: ...Vậy thì xin lỗi... là cô đã nói thừa rồi.

Chu Húc Bắc kéo Lương Xung, "Thôi được rồi, tạm thời cứ ngồi bên đó đi. Không sao đâu, Tiêu Gia Lạc nói đúng, không thể làm ảnh hưởng đến người khác."

Lương Xung vẫn muốn ngồi phía sau Tiêu Gia Lạc, nhưng cậu cũng không phải người cố chấp, nên vẫn đi theo Chu Húc Bắc ngồi vào chỗ góc tường.

Vương Hàm Tinh đi tới, "Ngồi đâu cũng được hết, thầy Hoàng sẽ đồng ý thôi. Phương Tự và các cậu ấy chắc cũng không có vấn đề gì."

Chu Húc Bắc: "Tôi nhớ là đầu năm học sẽ điều chỉnh chỗ ngồi, để lúc đó rồi nói, đỡ phải di chuyển thêm lần nữa."

"Hình như cũng đúng, vậy cũng được!"

Ngày đầu tiên khai giảng, tiết học đầu tiên là buổi họp lớp. Thầy Hoàng vừa mở lời đã nói về một số việc đầu năm học, sau đó liền gọi Lương Xung và Chu Húc Bắc đang ngồi phía sau lên khen ngợi một trận.

Những người bên dưới như thể cũng được vinh dự lây, rất vui vẻ, người vỗ tay, người hò reo đều vô cùng phấn khích.

Thầy Hoàng ra hiệu cho mọi người im lặng, sau đó để Chu Húc Bắc và Lương Xung xuống ngồi, "Hai em sẽ thi đại học, trước đó cũng đã nghỉ rất nhiều tiết rồi, sau này có gì không biết có thể hỏi mọi người, học kỳ trước bạn đứng nhất lớp chúng ta vẫn là học sinh Tiêu Gia Lạc."

"Mọi người phải học tập bạn Tiêu Gia Lạc nhé, thành tích của cô ấy ai cũng thấy rõ, từng chút một đuổi kịp lên, bình thường lúc học và lúc tan học nhớ hỏi nhiều vào, bạn Tiêu Gia Lạc cũng thường xuyên cầm sổ hỏi tôi vấn đề đấy."

"Học sinh Chu Húc Bắc và học sinh Lương Xung nếu có vấn đề gì thì cũng có thể hỏi học sinh Tiêu Gia Lạc."

"Vâng ạ, thầy ơi, chúng em nhất định sẽ hỏi bạn Tiêu Gia Lạc nhiều hơn!" Lương Xung làm một động tác chào quân đội bằng hai ngón tay. Tiêu Gia Lạc quay đầu nhìn sang thì thấy cậu ta nhướng mày với cô.

Tiêu Gia Lạc nhanh chóng quay đầu lại.

"Được rồi, học kỳ mới chúng ta sẽ đổi chỗ ngồi nhé. Lên lớp mười hai rồi, còn một năm để rà soát lại và bổ sung những chỗ thiếu sót. Thế này, chúng ta sẽ áp dụng hình thức phụ đạo một kèm một, bạn đứng cuối cùng và bạn đứng đầu sẽ làm bạn cùng bàn, sau đó là bạn đứng áp chót và bạn đứng thứ hai, cứ thế theo thứ tự."

Nhất thời, tất cả mọi người đều kêu rên, họ không muốn tách khỏi bạn bè của mình. Thầy Hoàng gõ gõ bàn, "Im lặng! Mọi người cứ đổi chỗ như thế này trước đã, tôi sẽ xem xét cách điều chỉnh sau! Cùng một lớp cả, có gì mà ồn ào chứ."

"Nào, bạn đứng nhất là Tiêu Gia Lạc và bạn đứng cuối cùng học kỳ trước... Chu Chính Vỹ, hai em ngồi ở vị trí đầu tiên của hàng ghế đầu." Thầy Hoàng nhìn bảng xếp hạng học kỳ trước nói.

Tiêu Gia Lạc và Trạm Trúc Nguyệt cùng La Tử Nguyệt buồn bã chào tạm biệt. Đột nhiên Chu Húc Bắc giơ tay. Đối với học sinh cưng như Chu Húc Bắc, thầy Hoàng rất mực coi trọng, "Học sinh Chu Húc Bắc, có chuyện gì vậy?"

Chu Húc Bắc: "Thầy ơi, nếu theo cách này thì học kỳ trước em mới là người đứng chót lớp ạ."

Lương Xung ngạc nhiên kêu lên: "Ơ? Hay quá! Em cũng vậy! Thầy ơi, em cũng là người cuối cùng, đáng lẽ em mới phải ngồi cùng bàn với Tiêu Gia Lạc chứ."

Chu Húc Bắc: "Họ của em là chữ Z cuối cùng, họ của cậu là L. Theo thứ tự chữ cái thì em đứng cuối, nên là em."

Lương Xung bất mãn: "Không phải, trước đây em thi toàn thua cậu, em mới là người đứng cuối cùng cơ mà? Thầy ơi, em muốn ngồi cùng bàn với Tiêu Gia Lạc, vừa hay em có thể hỏi cô ấy nhiều vấn đề hơn."

Lão Hoàng: ...

Thầy nhìn học trò cưng của mình rồi lại nhìn Tiêu Gia Lạc, cuối cùng lại nhìn bạn học Chu Chính Vĩ đã đứng dậy, có vẻ cũng có lý... nhưng...

"Thế này đi, bạn học Tiêu Gia Lạc, em muốn ngồi cùng bàn với ai? Em là người đứng đầu, thầy để em tự quyết định."

Tiêu Gia Lạc: "...Thầy ơi, chỉ có thể chọn trong ba người này thôi sao? Không thể chọn người khác ạ?"

Lão Hoàng: "Bạn học Tiêu Gia Lạc à, chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau chứ."

Vương Hàm Tinh bỗng nhiên giơ tay: "Thầy ơi, Chu Chính Vĩ khá cao, nếu cậu ấy ngồi bàn đầu thì có che khuất tầm nhìn của các bạn phía sau không ạ?" Cậu ta không nhắc đến Chu Húc Bắc và Lương Xung cũng khá cao.

Lão Hoàng: "Ngồi bàn đầu cũng không sao." Nhưng thầy nghĩ sau này chắc chắn sẽ đổi chỗ ngồi, không thể mãi ngồi bàn đầu được.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.