Xuyên Sách Làm Pháo Hôi Học Kém - Chương 146
Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:04
Hơn nữa, vốn dĩ cô cũng đâu có định thêm đâu, trước đó không phải cũng đã gặp một lần rồi sao?
Chu Húc Bắc lại quay sang nói với Lương Xung: “Sau này chúng ta không thể để cậu ấy ở một mình, nguy hiểm lắm.”
“Được thôi! Chúng ta phải có người canh chừng cậu ấy mới được.”
Tiêu Gia Lạc mặt mày khó hiểu, “…Hai cậu có hơi nhạy cảm quá không? Cứ như tôi là bảo vật gì đó mà nhiều người tranh giành vậy.”
“Quân tử không đứng dưới bức tường nguy hiểm.” Chu Húc Bắc tổng kết, “Chúng ta vào đi.”
Tiêu Gia Lạc: …Cũng không hiểu lắm câu đó có liên quan gì, vả lại dù cô có yêu đương thì liên quan gì đến hai người họ chứ?
Chơi cả ngày, ngày hôm sau Tiêu Gia Lạc đau nhức khắp người, hôm qua cứ như đi bộ suốt, tuy là đi xe nhưng lúc tham quan các điểm thì toàn đi bộ, phải mất hai ngày sau mới hồi phục được.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày khai giảng, mẹ Tiêu xin nghỉ phép để cùng cô đi, quản lý nghe mẹ Tiêu nói là đi cùng con gái tới Đại học Bắc Thành nhập học thì liền đồng ý ngay.
Đúng vậy, mẹ Tiêu đã tìm được một công việc, làm dọn dẹp trong một tòa nhà lớn, đó là tòa nhà có nhiều nhân viên văn phòng, cách nơi ở không xa lắm.
Mang đồ đạc đặt lên xe của Chu Húc Bắc, một bên Lương Xung cũng lái xe tới, “Nếu không đủ chỗ thì để sang xe tôi.”
Tiêu Gia Lạc: “Đủ mà, đồ cũng không nhiều. Thôi được rồi, chúng ta đi thôi.”
Tiêu Gia Lạc và mẹ Tiêu lên xe, mẹ Tiêu nói với Chu Húc Bắc: “Cháu thật là phiền phức quá, bạn học.”
Chu Húc Bắc còn chưa nói gì thì Tiêu Gia Lạc đã lên tiếng: “Không phiền đâu ạ, cậu ấy có xe mới khó lắm mới có dịp khoe khoang một phen.”
Chu Húc Bắc ở ghế lái phía trước cũng bật cười, “Đúng vậy! Dì ơi, cháu đang khoe xe của cháu đấy, đẹp không ạ?”
“Đẹp lắm, cũng rộng rãi nữa.” Xe của Chu Húc Bắc là SUV, mẹ Tiêu sờ vào ghế, “Ghế cũng thoải mái.”
Hai chiếc xe nối đuôi nhau hướng về Đại học Bắc Thành, hôm nay là ngày nhập học nên khá đông người, còn bị tắc đường nữa.
Vào đến trường, đỗ xe xong, Lương Xung và Chu Húc Bắc quyết định cùng Tiêu Gia Lạc đi làm thủ tục nhập học trước.
“Chúng ta không thể chia nhau ra đăng ký rồi sau đó tập hợp lại sao?”
“Không được! Đồ đạc của cậu nhiều thế kia, bọn này không phải phải giúp cậu mang sao.”
Tiêu Gia Lạc nhìn cô học tỷ đang chuẩn bị dẫn cô đi làm thủ tục, hình như cũng đúng, cũng ngại làm phiền cô học tỷ.
--- Chương 91 ---
Tình hình ký túc xá
Sau khi đăng ký xong, hai người giúp cô mang đồ đến ký túc xá nữ, chỉ có lúc này con trai mới có thể quang minh chính đại vào ký túc xá nữ.
Giường tầng dưới là bàn học cũng tạm được, cũng có tủ, bốn người một phòng, nhưng… không có nhà vệ sinh riêng! Đối với Tiêu Gia Lạc mà nói thì điều này thật sự quá khủng khiếp, cô là người miền Nam…
Mỗi tầng đều có phòng vệ sinh và phòng tắm công cộng, không biết ở đâu đó hình như còn có nhà tắm lớn công cộng, thời gian có nước nóng thì bị hạn chế.
Lúc này trong ký túc xá đã có một cô gái đến rồi, cô ấy cũng đang trải giường, nhìn thấy Lương Xung và Chu Húc Bắc hai chàng trai to lớn bước vào thì hơi căng thẳng đứng sang một bên.
Mẹ Tiêu lấy khăn lau giúp Tiêu Gia Lạc lau giường, “Chào bạn học, ở đây có nước ở đâu vậy?”
“Chào dì, ra ngoài rẽ phải là phòng cuối cùng ạ.”
“Được rồi, cảm ơn cháu.” Mẹ Tiêu cầm chậu đi lấy nước, Tiêu Gia Lạc mỉm cười với cô gái, cô gái cũng mỉm cười lại, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Chu Húc Bắc và Lương Xung.
Lương Xung đặt đồ xuống rồi ngồi phịch xuống, nhíu mày nói: “Điều kiện này tệ quá đi mất! Nếu bên bọn này cũng vậy thì tôi về nhà ở cho rồi.”
Chu Húc Bắc không nói gì, nhưng trong lòng cũng nghĩ như vậy, may mà cậu ấy có một căn nhà gần đây, sau này tắm rửa thì về nhà tắm vậy.
Tiêu Gia Lạc đá đá ghế bắt cậu ấy đứng dậy, sau đó cô ngồi xuống, nắm tay lại, “Môi trường khắc nghiệt mới có thể rèn luyện ra những chiến sĩ không ngại khó khăn gian khổ!”
Lương Xung xoa đầu cô, “…Cậu tin câu này không?”
Tiêu Gia Lạc thất vọng cúi đầu, “…Chỉ là tự an ủi thôi.” Sau đó cô vỗ tay Lương Xung ra, “Ôi trời, cậu đừng có chạm vào tóc tôi!”
Chu Húc Bắc đứng một bên bật cười, “Phì!”
Sau đó cậu ấy bị Tiêu Gia Lạc lườm một cái, “Khụ khụ ~” Chu Húc Bắc đưa tay che miệng, “Nếu không được thì cậu có thể đến chỗ tôi tắm rửa giặt giũ cũng được. Chỗ tôi cũng có phòng trống.”
Tiêu Gia Lạc lắc đầu, “Thôi bỏ đi. Tôi đến đây là để học tập, không phải để hưởng thụ.” Cô gái trong ký túc xá nghe vậy cũng gật đầu.
Tiêu Gia Lạc nhìn sang, “Đúng không, bạn cũng đồng ý với lời tôi nói phải không. À, tôi tên là Tiêu Gia Lạc, đến từ tỉnh H.”
“Tôi tên là Tào Thanh, là người tỉnh X.”
Lúc này mẹ Tiêu quay lại, ba người Tiêu Gia Lạc vội vàng đứng dậy cùng giúp lau giường lau bàn, sau khi dọn dẹp xong xuôi họ lại đi làm thủ tục nhập học cho Chu Húc Bắc, rồi đến lượt Lương Xung.
Tiêu Gia Lạc còn đến ký túc xá nam một chuyến, điều kiện cũng tương tự nhau, Lương Xung và Chu Húc Bắc còn chạy đi xem cái nhà tắm siêu lớn đó.