Xuyên Sách Làm Pháo Hôi Học Kém - Chương 241
Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:15
“Nhưng cô ấy không cố ý, với lại sao không phải là anh đụng phải cô ấy chứ, rõ ràng có vật chắn ngang mà hai người đều không thấy đối phương. Là một sinh viên đại học có giáo dục, trong tình huống như vậy chúng ta việc đầu tiên nên làm là xin lỗi, chứ không phải mắng người.”
Vu Tễ: “...Vậy tôi đi xin lỗi cô ấy được chưa?” Tức c.h.ế.t rồi! Tức c.h.ế.t rồi! Tức c.h.ế.t rồi! Người phụ nữ đó đúng là khắc tinh của anh!
An Nhược Âm lắc đầu, “Anh luôn như vậy. Sau này anh đừng đến tìm tôi nữa, tôi còn phải đi học, không có thời gian nói chuyện với anh đâu.” Nói xong cô đạp xe đạp đi học.
Vu Tễ nghiến răng, chia tay! Không thể nào! Cái con nhỏ tên Tiêu Gia Lạc kia! Anh ta phải tìm cô ta để cô ta nói với Nhược Âm!
Sau khi tan học Tiêu Gia Lạc cùng Lâm Tư Nhược đi đến một nơi khác, hai người vừa đi vừa trò chuyện về kiến thức trên lớp hôm nay, “Hôm nay trên lớp không phải nói những loại cỏ dại ở nước mình đều là thuốc sao? Quê tớ có một đống, nghỉ lễ về sẽ đi xem thử.”
“Đâu cần phải về quê, cậu xem trong trường có không, bụi cây trong trường chẳng phải cũng đầy cỏ dại sao?”
“Cũng đúng, nhưng tớ cảm thấy ở trong núi vẫn tốt hơn, cảm giác nguyên bản hơn, tự nhiên thuần khiết.”
“Cũng đúng.”
Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên bị người khác chặn đường. Tiêu Gia Lạc ngẩng đầu nhìn, không phải là tên gà ô bị bạn gái đá kia sao?
Tiêu Gia Lạc liếc mắt một cái rồi tiếp tục cùng Lâm Tư Nhược đi sang một bên để tránh, nhưng lại bị Vu Tễ chặn lại, “Cô đi cùng tôi đến tìm Nhược Âm, nói với cô ấy đừng chia tay với tôi, tôi không phải là người không có tố chất, tôi có thể xin lỗi cô.”
Nói những lời này một cách cao ngạo lại còn bảo có thể xin lỗi cô, Tiêu Gia Lạc cạn lời, “Người thật lòng muốn xin lỗi sẽ không nói câu này, tôi sẽ không đi cùng anh đâu, cô ấy chia tay với anh là sáng suốt, anh đúng là một người không có tố chất, không có EQ, anh khắc cô ấy!” Nói xong Tiêu Gia Lạc còn gật đầu, “Thật sự khắc cô ấy!”
Vu Tễ nắm chặt nắm đấm, “Cô...” Sau đó nghĩ tới điều gì đó, anh ta l.i.ế.m liếm môi, “Cô phải đi cùng tôi!”
Vu Tễ túm lấy tay Tiêu Gia Lạc định kéo cô đi, “Đi với tôi!”
Tiêu Gia Lạc làm sao có thể đi cùng anh ta, cô rút chai xịt hơi cay trong túi ra, “Anh nhìn tôi một cái.”
Vu Tễ quay đầu lại, chưa kịp phản ứng đã bị xịt thẳng vào mắt bằng hơi cay, “Á!” Vu Tễ hét lớn một tiếng buông tay Tiêu Gia Lạc ra, Tiêu Gia Lạc đá anh ta một cước rồi dùng sách đập vào đầu anh ta, sau đó kéo Lâm Tư Nhược chạy đi.
Lâm Tư Nhược: “Hahahah, Gia Lạc cậu giỏi quá! Người đó là ai vậy?”
--- Chương 151 ---
Tìm Chu Húc Bắc giải quyết
“Một tên thần kinh!” Tiêu Gia Lạc kể lại chuyện gặp Vu Tễ trước đó, “Loại người này trách sao bị đá, nếu tôi mà yêu loại này thì cũng thấy đó là quá khứ đen tối!”
Lâm Tư Nhược: “Về mặt này thì cậu chắc không có quá khứ đen tối đâu, hai người nhà cậu hình như đều rất ưu tú, cũng rất tôn trọng người khác.”
Dù sao ba người trong ký túc xá của họ không biết đã được lợi bao nhiêu, đương nhiên phải nói lời hay ý đẹp.
Tiêu Gia Lạc đỏ mặt, “Hiện tại thì chưa có, sau này thì không biết.”
Lâm Tư Nhược: “Cậu không nói với hai người nhà cậu à? Cứ để họ giải quyết là được rồi, tớ cảm giác tên đó chắc chắn sẽ lại tìm cậu đó. Cậu bận rộn như vậy, cứ để họ lo đi, đàn ông thì nên được dùng để làm việc, đừng xót họ làm gì, nên xót mình nhiều hơn mới phải.”
Tiêu Gia Lạc: “Cậu sành ghê nha~”
“Ha ha ha, cũng thường thôi, dù sao cũng từng hẹn hò mấy người rồi mà.”
Tiêu Gia Lạc:… Cô trước đây đã từng thắc mắc Lâm Tư Nhược sao mà hiểu chuyện thế, hóa ra người ta đã làm cô dâu từ hồi mẫu giáo rồi.
Tiêu Gia Lạc gật đầu: “Cậu nói cũng có lý đấy.”
Cô rút điện thoại gọi cho Chu Húc Bắc: “Anh có rảnh không?”
“Có. Ở bên em thì lúc nào anh cũng rảnh.” Chu Húc Bắc đáp, cứ ngỡ cô muốn dành cả buổi với anh.
Tiêu Gia Lạc im lặng một lát: “Không phải chuyện đó, có một việc khác. Em vừa gặp một tên thần kinh, không hiểu sao hình như em hay gặp mấy tên thần kinh quá, chẳng lẽ là vì trên người em có mùi mà mấy tên thần kinh thích à?”
Lâm Tư Nhược: “Theo y học hiện tại thì hình như không có cái mùi đó đâu.”
Chu Húc Bắc thì hỏi: “Lại có ai quấy rầy em à?”
“Đúng vậy, một tên thần kinh tên là Vu Tễ, Vu trong từ nữ phù thủy, Tễ trong từ trời quang mây tạnh, không biết học chuyên ngành gì. Hắn ta là bạn trai cũ của An Nhược Âm đó, anh còn nhớ An Nhược Âm không? Hồi cấp ba ấy.”
“Nhớ chứ.”
“Chuyện là hôm trước em với Đàm Thư Nhiên đi công viên chụp ảnh… hôm nay thì vô tình đụng phải hắn… Hắn cứ bắt em đi nói mấy cái chuyện vớ vẩn gì đó với An Nhược Âm.”
Chu Húc Bắc: “Anh biết rồi, anh sẽ giải quyết hắn ta. Anh rất vui.” Chu Húc Bắc mỉm cười.
“Hửm?”
“Gặp chuyện mà em có thể nghĩ đến anh đầu tiên.” Anh nghĩ Tiêu Gia Lạc chắc chắn chưa nói với Lương Xung, hơn nữa trước đây cô cũng chẳng bao giờ kể chuyện gì cho họ, đa số toàn tự giải quyết, trừ khi họ tự mình phát hiện ra.