Xuyên Sách Làm Pháo Hôi Học Kém - Chương 90
Cập nhật lúc: 21/09/2025 05:58
Bên kia, Tiêu Gia Lạc vừa về đến lớp đã định tiếp tục nói chuyện bài tập lúc trước với Trạm Trúc Nguyệt, nhưng lại không thấy cô ấy đâu. Không lâu sau, Trạm Trúc Nguyệt và La Tử Nguyệt cùng quay lại, Tiêu Gia Lạc hỏi một câu: "Các cậu đi vệ sinh à?"
Trạm Trúc Nguyệt có chút ngớ người: "À? À! Đúng vậy!"
Tiêu Gia Lạc cảm thấy có chút kỳ lạ nhưng thầy giáo nhanh chóng bước vào nên cô không nói gì thêm. Chờ đến khi tan học, La Tử Nguyệt quay người lại: "Hứa Tri Niên lớp bên cạnh tìm cậu làm gì vậy?"
Tiêu Gia Lạc: "Không có gì, anh ta phát điên đấy, một kẻ thần kinh, không cần để ý đến anh ta."
La Tử Nguyệt và Trạm Trúc Nguyệt nhìn nhau, Trạm Trúc Nguyệt nói với Tiêu Gia Lạc: "Chúng ta ở cái tuổi này phải học hành chăm chỉ, những thứ khác đều là phù du! Cậu đã nói rồi, không thể sinh năm đứa con."
Tiêu Gia Lạc thấy không có gì sai cả, chỉ là Trạm Trúc Nguyệt tự dưng nói chuyện này làm gì: "Đúng là phải học hành chăm chỉ, còn việc có sinh năm đứa con hay không thì do mỗi người quyết định, tôi không nói không thể sinh, ai muốn sinh thì cứ sinh, tôi chỉ là không muốn sinh thôi."
"Đúng đúng đúng, cậu không muốn sinh."
Tiêu Gia Lạc nheo mắt: "Các cậu nói mấy chuyện này làm gì? Bây giờ tôi đang học hành chăm chỉ mà?"
La Tử Nguyệt do dự nói: "Không phải Hứa Tri Niên đó tìm cậu sao..."
Tiêu Gia Lạc nghi hoặc: "Tìm tôi thì tìm tôi chứ, anh ta một kẻ thần kinh..." Tiêu Gia Lạc bỗng dừng lại, vẻ mặt khó tin pha lẫn ghét bỏ: "Không phải chứ, các cậu không nghĩ là anh ta muốn làm cái đó với tôi à? Cầu hôn hay gì đó à?"
La Tử Nguyệt và Trạm Trúc Nguyệt gật đầu: "Nếu không thì bọn mình thật sự không nghĩ ra anh ta tìm cậu làm gì."
"Đúng vậy!"
Người ta khi cạn lời thì sẽ bật cười, Tiêu Gia Lạc đã bật cười: "Anh ta ư? Anh ta có cầu hôn thì cũng tuyệt đối không phải với tôi, anh ta vừa nãy đe dọa tôi đấy."
"Đe dọa cậu cái gì?" Vương Hàm Tinh đi ngang qua: "Cái Hứa Tri Niên vừa nãy tìm cậu đe dọa cậu à?" Bây giờ Tiêu Gia Lạc chính là nhân vật cấp quốc bảo của lớp họ, vậy mà lại bị người khác đe dọa ư?
"Không được! Tôi đi tìm anh ta." Vương Hàm Tinh nói xong liền muốn kéo người đi đến lớp 2 để nói lý.
Tiêu Gia Lạc kéo anh ta lại: "Ấy ấy ấy, đừng đi. Chuyện nhỏ thôi, làm lớn chuyện lên không hay đâu."
Vương Hàm Tinh: "Không phải nói anh ta đe dọa cậu sao?"
Tiêu Gia Lạc: "Tôi nói quá lên thôi, người đó bị thần kinh, đừng để ý đến anh ta, cứ vậy đi, không cần bận tâm, không phải chuyện lớn."
Vương Hàm Tinh xác nhận lại lần nữa: "Thật sự không sao chứ?"
Tiêu Gia Lạc lắc đầu: "Không sao đâu, nếu có chuyện gì thì tôi đã đánh Hứa Tri Niên một trận rồi, không đến lượt các cậu đâu."
Vương Hàm Tinh nhớ lại "công trạng" của Tiêu Gia Lạc hồi năm nhất, anh ta đã quên mất rằng Tiêu Gia Lạc trông có vẻ yếu ớt nhưng thực chất lại là một đại ca rồi.
Tuy Tiêu Gia Lạc nói không sao, nhưng Vương Hàm Tinh vẫn gửi tin nhắn cho Lương Xung và Chu Húc Bắc để than thở.
--- Chương 58 ---
An Nhược Âm tìm
"Anh Xung, anh Bắc, hai anh mau về đi, hai anh không có ở đây thì người lớp mình sắp bị bắt nạt đến c.h.ế.t rồi. Huhu~~"
“Tiêu Gia Lạc nhà mình bị bắt nạt rồi, các cậu về khi nào thế?”
Lúc này, Lương Xung và Chu Húc Bắc đang làm thí nghiệm nên không có thời gian xem điện thoại. Về phần Tiêu Gia Lạc, cô nghĩ kỹ thì thấy An Nhược Âm tuyệt đối sẽ không biết chuyện này, Hứa Tri Niên nếu thông minh một chút cũng tuyệt đối sẽ không nói cho An Nhược Âm.
Chỉ là sau khi tan học, Tiêu Gia Lạc không ngờ An Nhược Âm lại đột nhiên chặn cô ở cổng trường. Lúc này, bên cạnh cô ấy không có ai khác.
Nhưng Tiêu Gia Lạc lại đi cùng Trạm Trúc Nguyệt và La Tử Nguyệt. Hai người nghĩ, trước đây Hứa Tri Niên tìm Tiêu Gia Lạc nhà họ, giờ An Nhược Âm lại đến tìm, rốt cuộc là muốn làm gì?
An Nhược Âm đi đến trước mặt Tiêu Gia Lạc, “Tớ có chuyện muốn nói với cậu, chúng ta ra một góc nói chuyện được không?”
La Tử Nguyệt thì thầm với Trạm Trúc Nguyệt: “Sao đứa nào đứa nấy cũng thích ra một góc nói chuyện vậy nhỉ.”
Trạm Trúc Nguyệt phụ họa: “Đúng đó.”
Tiêu Gia Lạc đương nhiên không có vấn đề gì, nói với Trạm Trúc Nguyệt và các bạn: “Các cậu đợi tớ một lát nhé.”
Tiêu Gia Lạc đi theo An Nhược Âm đến một nơi vắng người. Bên kia, Vương Hàm Tinh vừa bước ra đã nhìn thấy, rồi đi đến cạnh La Tử Nguyệt và Trạm Trúc Nguyệt, “Tiêu Gia Lạc và An Nhược Âm lớp 2 đang nói gì thế?”
Anh ta bất ngờ lên tiếng từ phía sau La Tử Nguyệt và Trạm Trúc Nguyệt, làm hai người giật mình, “Cậu làm bọn tớ hết hồn! Bọn tớ làm sao mà biết họ nói gì, cậu không thấy bọn tớ cũng đang nhìn à?”
Vương Hàm Tinh nghĩ cũng phải, “Người lớp 2 cứ tìm Tiêu Gia Lạc làm gì vậy? Không phải vì cô ấy đứng nhất chứ? Hai người này muốn làm xao nhãng Tiêu Gia Lạc à? Không được! Tớ phải qua xem sao.”
“Khoan đã!” La Tử Nguyệt vội vàng kéo anh ta lại, “Cậu làm gì thế? Gia Lạc còn chưa nói gì mà, chúng ta cứ đợi đi.”
Bên Tiêu Gia Lạc, An Nhược Âm vừa mở lời đã hỏi: “Cậu có biết Douyin không?”