Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều - Chương 98
Cập nhật lúc: 05/09/2025 06:28
Chỉ vì một giấc mơ của tiểu thư nhà giàu mà khiến một gia đình huynh muội phàm nhân tan cửa nát nhà, không thể nói là không thảm. Huống chi, cả hai anh em họ đều có thiên tư tu tiên, có lẽ đoạn nghiệt duyên này vẫn chưa đến hồi kết.
Tề Yếm Thù cụp mắt, mân mê bầu rượu trong tay.
“Chỉ dựa vào một giấc mơ mà có thể tìm ra nó chính xác như vậy?” Tề Yếm Thù cười nhạt: "Trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp đến thế.”
“Lúc con lấy ký ức của phụ thân nàng ta ra xem, con thấy sau trận bệnh nặng, Ngụy Nhiêu đã tuyên bố rằng mình nhìn thấy tiên môn và người tương khắc với vận mệnh của mình. Hơn nữa, nàng ta còn tiên đoán một vài chuyện trong Ngụy gia, và tất cả đều đã ứng nghiệm.” Tạ Quân Từ trầm giọng nói: "Có lẽ trong trận ốm đó, nàng ta đã thực sự gặp được cơ duyên nào đó.”
Thấy vẻ mặt Tề Yếm Thù không có vẻ gì là ghét bỏ, dường như đang suy tư điều gì, Tạ Quân Từ lại một lần nữa cầu khẩn: “Sư tôn, đứa bé này rất đáng thương. Đệ tử cũng không phải chưa từng nghĩ đến việc giao nó cho người khác, nhưng hễ đưa đi là nó lại không ăn không uống, gầy rộc hẳn đi, mà lại chỉ tin tưởng mỗi mình con. Đệ tử thật sự là…”
(Mèo edit: "sư tôn" với "sư phụ" là khác nhau về sắc thái độ kính trọng và nhiều yếu tố khác nữa, mèo xin phép để sư tôn nhé cả nhà, nó phù hợp với bối cảnh này nhất ạ.)
Hắn bỏ tay khỏi tai cô bé, lại lần nữa cúi rạp người xuống, trầm giọng nói: “Cầu xin sư tôn châm chước cho một lần.”
Tề Yếm Thù cúi mắt nhìn hai người dưới thềm.
Dưới thân hình cao lớn vững chãi của Tạ Quân Từ, tấm thân nhỏ bé của cô bé bên cạnh trông càng thêm mỏng manh yếu ớt.
Cô bé đang cắn móng tay, đôi mắt to tròn trong veo tò mò nhìn Tạ Quân Từ, rõ ràng không biết hắn đang làm gì.
Nhỏ xíu một cục, trông như một con mèo con.
Tâm tư Tề Yếm Thù xoay chuyển vài vòng, một lát sau, hắn thờ ơ nói: “Nếu bản tôn không muốn nhận nó làm đồ đệ thì sao? Ngươi định ép buộc bản tôn chắc.”
“Đệ tử không dám.” Tạ Quân Từ khẽ đáp, đoạn đưa ra một lối thoát khác mà mình đã nghĩ sẵn từ trước: "Chỉ cần sư tôn đồng ý cho cô bé ở lại Thương Lang Tông là được, mọi việc sẽ do đệ tử toàn quyền chăm sóc. Hoặc là…”
Tạ Quân Từ ngập ngừng một chút rồi mới nói: “Nếu sư tôn đồng ý, hoặc là để đệ tử nhận cô bé làm đồ đệ cũng được, chỉ cần có thể giữ nó lại…”
“Nếu ta không đồng ý thì sao.” Tề Yếm Thù lạnh nhạt nói.
Lần này hắn nói những lời này rõ ràng là cố tình làm khó Tạ Quân Từ. Tạ Quân Từ đã tự ý mang người ngoài về, Tề Yếm Thù đã cảm nhận được từ lúc họ tiến vào khu rừng sương mù, nên tự nhiên không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn.
Chỉ là, Tề Yếm Thù cũng biết Tạ Quân Từ không phải kẻ tốt bụng gì cho cam, cứu người thì thôi đi, đằng này lại còn nảy sinh ý định tự mình nuôi nấng, đúng là ngoài dự liệu của hắn.
Niệm Thanh hoàn toàn không cảm nhận được sóng ngầm đang cuộn trào giữa hai thầy trò. Cô bé ngồi trên mặt đất một lúc lâu, thấy thật nhàm chán, chỉ cảm thấy hai người họ nói chuyện sao mà chậm thế không biết, chẳng biết bao giờ mới xong.
Sàn đại điện cứng như vậy, ngồi đến ê cả người, cô bé có chút không yên, cứ nhúc nhích tới lui.
Cô bé không nhịn được, bèn giật giật ống tay áo của Tạ Quân Từ, lí nhí nói: “Tạ Quân Từ, m.ô.n.g em đau quá.”