Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 176.2

Cập nhật lúc: 02/12/2025 04:03

Đợi Cao Kiến Xuyên đi khỏi, cậu lại mon men đến gần, định “thay đổi thành kiến” của đoàn trưởng.

“Đoàn trưởng, hôm đó đồng chí Tống ở lại phòng anh, thật ra không phải do cô ấy cố tình đâu.”

“Là em cố ý bỏ đi, nên cô ấy mới phải ở lại chăm sóc anh.”

“Đồng chí Tống thật sự là người rất tốt, vừa xinh, vừa thông minh, múa cũng đẹp…”

“Với Cao doanh trưởng thì đúng là trời sinh một đôi! Đoàn trưởng, sao anh lại nghĩ không thông, nhất định phải chia rẽ họ như thế chứ?”

“Lần này Cao doanh trưởng không đưa anh ký đơn kết hôn, nhưng anh ấy với đồng chí Tống là thật lòng thích nhau, sớm muộn gì cũng sẽ cần anh ký tên. Anh thực sự không nên cố tình gây khó dễ cho cô gái nhà người ta.”

“Nếu không khéo, quan hệ căng thẳng quá, sau này Cao doanh trưởng cưới vợ cũng không thèm mời anh làm phù rể đâu đấy!”

Phù rể…

Ai thèm làm phù rể cho Tống Đường?!

Anh chỉ muốn làm… chồng của cô ấy thôi!

Ánh mắt Lục Kim Yến như lưỡi d.a.o nhuốm máu, sắc lẹm đ.â.m thẳng vào mặt Cố Thời Tự, như thể muốn chọc thủng cậu ta thành cái rổ.

Cố Thời Tự rùng mình, thật sự thấy đoàn trưởng hôm nay rất đáng sợ.

Cậu vô thức lùi một bước.

Nhưng vì tình anh em với Cao Kiến Xuyên, cộng thêm chút bất bình thay cho đồng chí Tống, cậu vẫn cố gắng ưỡn ngực, thẳng lưng, cứng đầu tiếp tục:

“Dù sao em cũng ủng hộ Cao doanh trưởng và đồng chí Tống đến với nhau!”

“Cút ra ngoài!”

Cố Thời Tự sợ đến mức giật lùi thêm một bước.

Không hiểu sao… chân cậu bỗng thấy đau.

Cậu cảm giác nếu còn đứng đó thêm giây nữa, đoàn trưởng có thể sẽ thật sự đ.á.n.h gãy chân cậu mất.

Thế là cậu run lẩy bẩy, đành thở dài một tiếng, lủi nhanh ra khỏi phòng.

Cậu thật sự… rất phiền lòng.

Nếu sau này đoàn trưởng cứ giữ mãi cái suy nghĩ “cản cưới” này, không ký cho Cao doanh trưởng, vậy chẳng phải đến ngày cưới hai người sẽ biến thành Ngưu Lang Chức Nữ mỗi người một nơi à?

Thế nhưng, Cố Thời Tự vốn là kiểu người lạc quan yêu đời.

Vừa ra đến sân, thấy Tống Đường và Cao Kiến Xuyên đang nói chuyện vui vẻ, nụ cười dịu dàng của cô, khuôn mặt rám nắng ửng hồng của Cao Kiến Xuyên, mọi buồn phiền trong lòng cậu lập tức tan như mây khói, mắt sáng rực hình trái tim.

Cậu nhìn Cao Kiến Xuyên một cái, lại nhìn Tống Đường một cái, trong đầu lập tức gào thét:

“Trời ơi, đúng là một đôi tiên đồng ngọc nữ, trời sinh một cặp! Chỉ có đoàn trưởng kia là không có mắt, đúng là… âm hiểm độc mồm, chuyên phá hoại tình yêu!”

Cậu hớn hở bước lên, lém lỉnh chớp mắt với Cao Kiến Xuyên một cái:

“Đồng chí Tống vừa tan làm, chắc còn chưa ăn tối đâu.”

“Cao doanh trưởng, không mời người ta đi ăn một bữa à?”

Cao Kiến Xuyên đỏ mặt, xấu hổ đến mức cổ cũng đỏ rần lên, trừng mắt lườm Cố Thời Tự:

“Cậu bớt nói linh tinh đi!”

Cố Thời Tự lại tưởng anh ta ngại, cười hì hì như kẻ ngốc, rồi quay sang ra sức “quảng cáo” bạn thân mình với Tống Đường:

“Đồng chí Tống à, Cao doanh trưởng nhà chúng tôi ngoài cái tật hay xấu hổ ra thì tốt vô cùng! Anh ấy chắc chắn muốn mời cô ăn tối, nhưng ngại không dám nói thôi!”

“Tuần trước tôi có đi ăn ở nhà hàng quốc doanh, thấy món thịt kho Đông Pha ở đó ngon lắm, đồng chí Tống có muốn đi thử không?”

Tống Đường còn phải đi bôi t.h.u.ố.c cho Lục Kim Yến, hơn nữa cô cũng không quá thân thiết với hai người này, nên tất nhiên sẽ không đi ăn cùng họ.

Cô lễ phép từ chối:

“Không đâu, tối nay tôi còn có việc.”

“Ồ… vậy đồng chí cứ lo việc đi.”

Nghe cô nói vậy, Cố Thời Tự cũng không tiếp tục ép.

Nhưng cậu vẫn tin chắc cô và Cao Kiến Xuyên có tình ý với nhau, nên vẫn phải tranh thủ “lăng xê” thêm chút nữa.

Cậu đẩy nhẹ vai Cao Kiến Xuyên:

“Vậy thì để lần sau ăn cùng cũng được.”

“Đồng chí Tống, cô thật có mắt nhìn người đấy. Cao doanh trưởng nhà tôi đúng là không tệ!”

“Trong đơn vị chúng tôi, chỉ cần đoàn trưởng không thi, thì mọi hạng mục thi đua, Cao doanh trưởng đều đứng đầu tuyệt đối!”

“Cao doanh trưởng còn là người rất chung tình! Bình thường anh ấy chẳng bao giờ nói chuyện với con gái, chắc chắn là người đáng tin!”

Lục Kim Yến đang đứng bên cửa sổ.

Anh cúi mắt nhìn xuống, liền thấy ngoài sân, Tống Đường đang cười rất dịu dàng, còn Cao Kiến Xuyên mặt đỏ bừng như gấc chín.

Còn cái tên Cố Thời Tự ngốc nghếch kia, cứ như lên cơn co giật, không ngừng rao bán bạn thân như thể muốn gả ngay trong ngày.

Nghe đến đoạn “đồng chí Tống thật có mắt nhìn người”, “Cao doanh trưởng vừa chung tình, lại đáng tin”, Lục Kim Yến cuối cùng không thể nhịn nổi nữa.

Mặt anh đen sì như sấm mùa hè, xoay người một cái, sải bước rời khỏi phòng làm việc.

Cao Kiến Xuyên dám công khai giành người trước mặt anh?

Tốt lắm!

Trong sân, Cố Thời Tự vẫn thao thao bất tuyệt, không có dấu hiệu dừng lại.

Còn Cao Kiến Xuyên thì xấu hổ muốn độn thổ, cười gượng với Tống Đường:

“Đồng chí Tống… cô đừng nghe Thời Tự nói linh tinh, cậu ta… cậu ta… nói gì cô cũng đừng để tâm nhé.”

Tống Đường từ lâu đã nói rõ ràng với Cao Kiến Xuyên rồi, cô cũng hiểu Cố Thời Tự đang hiểu lầm nên không cảm thấy ngại ngùng gì cả, thậm chí còn thấy buồn cười.

Cao Kiến Xuyên ngẩng đầu lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt bốc lửa ghen tuông rừng rực từ trên cửa sổ nhìn xuống.

Đó là ánh mắt của Lục Kim Yến.

Chưa kịp phản ứng, anh ta đã thấy đoàn trưởng rời khỏi cửa sổ.

Tim Cao Kiến Xuyên thót một cái.

Toang rồi!

Đoàn trưởng xuống đây tính sổ với mình và Thời Tự rồi!

Xong đời, lần này đoàn trưởng thật sự ghen đến phát điên mất rồi!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.