Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Đoàn Văn Công Đón Một Đại Mỹ Nhân - Chương 54.1

Cập nhật lúc: 05/11/2025 07:22

Cô vội mặc quần áo, súc miệng qua loa rồi chạy ra sân hóng chuyện.

“Hứa San San, buông chị ra! Em điên rồi à?!”

Chỉ qua một đêm, mặt Hứa San San nổi đầy những nốt đỏ sưng tấy.

Cô ta như phát điên, túm lấy tóc Tống Thanh Yểu, tát lia lịa, từng cái một, đến nỗi khóe môi Tống Thanh Yểu bật máu!

Tống Thanh Yểu từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu nhục như thế!

Cô ta tất nhiên không cam lòng bị đ.á.n.h mà không phản kháng.

Nhưng Hứa San San vốn khỏe hơn cô ta, lại đang điên tiết, nên Tống Thanh Yểu không sao thoát được.

“Cứu tôi với! Ai đó cứu tôi…!”

Giọng gào t.h.ả.m của Tống Thanh Yểu xé rách cả buổi sáng yên tĩnh.

Chẳng bao lâu, vợ chồng Tống Từ Nhung cùng người nhà họ Lục đều chạy tới sân.

“San San?”

Thấy khuôn mặt Hứa San San đầy mụn đỏ, Tần Tú Chi sợ đến mức kêu thất thanh.

Khi thấy cô ta đang đ.á.n.h nhau như điên với Tống Thanh Yểu, bà vội hoàn hồn, hấp tấp chạy lên kéo hai người ra.

“San San, dừng tay! Sao cháu lại đ.á.n.h Yểu Yểu hả?”

Thấy mặt con gái sưng đỏ như bánh bao, khóe môi còn rớm máu, Tần Tú Chi đau lòng đến rơi nước mắt.

Lâm Hà vốn chẳng ưa gì Tống Thanh Yểu.

Nhưng dù sao họ cũng là hàng xóm cùng khu, giờ thấy cô ta bị đ.á.n.h đến t.h.ả.m thế, bà cũng không thể làm ngơ, đành bước lên phụ can:

“Hứa San San, dừng tay ngay!”

Tống Từ Nhung cũng bị cảnh tượng ấy dọa sững người.

Ông quát lớn một tiếng, giọng rền như sấm:

“San San, dừng lại ngay!”

Tiếng quát của ông khiến Hứa San San rùng mình một cái, động tác khựng lại.

Cô ta biết rõ, gương mặt mình thành ra thế này là do lọ kem ngọc trai kia.

Mà lọ kem đó là Tống Thanh Yểu tặng cho Tống Đường, nên cô ta hận Tống Thanh Yểu đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận không thể xé nát mặt Tống Thanh Yểu ra!

Nhưng cô ta cũng sợ Tống Từ Nhung, đành vừa khóc vừa buông tay.

“Yểu Yểu, con có sao không? Mẹ đi lấy hộp thuốc, bôi cho con liền.”

Giờ phút này, bộ dạng của Tống Thanh Yểu đúng là thê thảm.

Má bị móng tay dài của Hứa San San cào rách mấy chỗ, m.á.u ở khóe môi loang xuống tận cằm, trông vô cùng kinh hãi.

Tần Tú Chi lau nước mắt, vội đi lấy thuốc.

“Hứa San San, cháu điên à? Đang yên đang lành, sao lại đ.á.n.h Yểu Yểu?”

Trong khu đại viện, Tống Từ Nhung nổi tiếng thương con gái.

Bao năm nay ông nâng niu Tống Thanh Yểu như báu vật, dù Tống Thanh Yểu không phải con ruột, ông cũng không chịu nổi khi thấy cô ta bị ức h.i.ế.p thế này.

Thấy gương mặt cô ta sưng vù như bánh bao đỏ, m.á.u vẫn chưa ngừng rỉ ở môi, người đàn ông sắt đá ấy cũng đỏ hoe mắt vì xót con.

Ánh mắt ông nhìn Hứa San San càng thêm lạnh lẽo, nghiêm khắc:

“Mau xin lỗi chị họ của cháu đi!”

“Cháu không xin lỗi!”

Hứa San San trừng mắt oán hận, mặt mũi vặn vẹo vì tức giận:

“Tống Thanh Yểu! Chính cô hại tôi thành ra thế này, đáng lẽ tôi phải cào nát cái mặt cô mới đúng!”

Cô ta hét xong liền quay sang nhìn Tống Từ Nhung, nước mắt rơi lã chã:

“Cậu ơi, nhìn mặt cháu đi!”

“Tất cả là tại Tống Thanh Yểu!”

“Lọ kem ngọc trai cô ta tặng có vấn đề! Chính vì bôi nó nên mặt cháu mới thành ra thế này!”

“Cô ta hại cháu hủy dung rồi, cháu tát cho cô ta mấy cái thì sao chứ?!”

“Cháu nói cái gì?”

Tống Từ Nhung sững lại, cau mày:

“Sao Yểu Yểu có thể hại cháu?”

Tống Thanh Yểu, người luôn khéo léo, tinh ranh, nhìn thấy gương mặt đầy mụn đỏ của Hứa San San, trong lòng lập tức hiểu rõ tất cả, kế hoạch của cô ta… đã phản tác dụng rồi!

Con ngu Hứa San San này, đúng là cả đời cũng không bỏ được cái tật ham rẻ và ăn cắp vặt!

Chắc chắn tối qua, Hứa San San đã nhìn thấy mình tặng Tống Đường lọ kem ngọc trai, rồi thừa lúc Tống Đường không để ý mà ăn trộm đi.

Nếu không có con ngu đó xen vào, gương mặt của Tống Đường giờ này đã sớm bị hủy hoại rồi!

Tống Thanh Yểu nghiến răng ken két vì giận, nhưng dĩ nhiên cô ta không thể thừa nhận mình từng hại người.

Cô ta cố làm ra vẻ đáng thương, vành mắt ửng đỏ, giọng run rẩy nói:

“San San, chị… chị thật sự không biết em đang nói gì mà…”

“Không biết cái đầu cô ấy!”

Chỉ cần nghĩ đến cảnh sáng sớm soi gương, nhìn thấy gương mặt mình nổi đầy nốt đỏ khủng khiếp, Hứa San San lại bốc lửa trong lòng.

Cô ta giơ tay chỉ thẳng vào mũi Tống Thanh Yểu, mắng không kiêng nể:

“Chính là lọ kem ngọc trai cô tặng cho Tống Đường có vấn đề!”

“Cô hại tôi thành ra thế này, tôi sẽ không bao giờ tha cho cô!”

Lục Thiếu Du vốn chúa ghét cả hai, vừa ghét Tống Thanh Yểu, lại chán Hứa San San.

Ban đầu cậu chỉ ngồi hóng chuyện, vừa bóc hạt dưa vừa xem kịch.

Nhưng khi nghe nhắc đến Tống Đường, cậu liền đặt hạt dưa xuống, nhướng mày hỏi:

“Mặt cô nổi mụn là do Tống Thanh Yểu hại, thì mắc gì lại lôi tên Tống Đường vào?”

“Hu hu…”

Hứa San San nghĩ đến chuyện bộ mặt khủng khiếp của mình bị Lục Thiếu Du nhìn thấy, nước mắt tủi nhục lập tức rơi lã chã.

Cô ta cũng không muốn thừa nhận bản thân ăn cắp.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.