Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 27: Nhị Nha Sinh Rồi, Là Một Bé Gái

Cập nhật lúc: 13/09/2025 05:17

Người tình từng ngọt ngào âu yếm ngày nào, giờ lại hóa thành ác ma, từng nhát từng nhát đ.â.m vào tim đối phương.

Tiểu Thúy ngã phịch xuống đất, khóc đến nỗi không kiềm chế nổi.

Mạnh Thanh Nguyệt nghe xong chuyện bát quái liền đi ra từ con đường bên kia.

Nếu cô ta nhớ không nhầm, chỗ ngã rẽ này vào giờ này hằng ngày đều có nhiều bà lớn bà nhỏ ngồi tụ tập tám chuyện.

Mạnh Thanh Nguyệt chọn một chỗ, ngồi xổm sau bức tường đất, rồi cố tình bóp giọng, giả bộ như đang nói chuyện với ai đó.

“Chị còn chưa biết à? Cái cô Hác Mỹ Mỹ, nữ thanh niên trí thức kia, chưa cưới mà đã ngủ với đàn ông rồi đấy.”

Mạnh Thanh Nguyệt lại đem toàn bộ những lời bịa đặt của Thịnh Ý ra lặp lại một lần nữa.

Mấy người phụ nữ vốn đang tám chuyện tầm phào, nghe thấy có người nói chuyện giật gân liền thôi không trò chuyện nữa, từng người dựng tai lên nghe chăm chú, sợ bỏ sót mất một chữ.

Vì mọi người vốn chẳng thân thiết gì với đám thanh niên trí thức nên không có cảm giác nhập tâm, nghe nhiều hơn như một câu chuyện cười.

Nói xong về Hác Mỹ Mỹ, Mạnh Thanh Nguyệt lại tiếp tục nhắm vào Tiểu Thúy.

“Tiểu Thúy thì càng quá quắt, chưa lấy chồng mà đã ngủ với đàn ông, giờ còn có thai rồi. Nhìn con bé ngày nào cũng buộc hai cái b.í.m tóc đuôi ngựa, tưởng ngây thơ lắm, ai ngờ làm ra được mấy chuyện thế này, đúng là không chịu nổi cơn khát.”

Nói xong một tràng, cô ta vội vàng chuồn đi.

Đám người tụ tập lập tức náo loạn. Trong thôn có không ít cô gái tên Tiểu Thúy, nhưng thích buộc tóc hai b.í.m thì chỉ có cô con gái nhà Nhị Trụ mà thôi.

Mấy người phụ nữ vốn đang hóng chuyện, nay nghe ra người quen liền hăng hái như biến thành thám tử, đem tất cả những gì mình biết ra tuôn một tràng.

“Con nhỏ Tiểu Thúy trông ngoan hiền lắm, đúng là không thể nhìn bề ngoài mà đoán được.”

“Chắc vợ thằng Nhị Trụ còn chưa biết chuyện đâu.”

“Hôm trước tôi còn thấy nó đi đường bình thường bỗng nôn mấy cái, lúc đó cũng chẳng nghĩ nhiều.”

“Tôi có lần còn thấy ban đêm nó ôm ấp một thằng nào đó, cứ tưởng mình hoa mắt nhìn nhầm cơ đấy.”

Tin tức trong làng lan đi nhanh như gắn tên lửa, vừa chập tối thì cả thôn đều biết chuyện rồi.

Chỉ có chỗ ở của đám thanh niên trí thức xa hơn một chút nên vẫn chưa hay tin.

Đến bữa tối, Hác Mỹ Mỹ kéo Mạnh Thanh Nguyệt đi ăn cùng.

Trương Nam vốn đã không ưa loại con gái đồi bại về đạo đức như Hác Mỹ Mỹ đi cùng với Thanh Nguyệt của hắn. Huống chi, chiều nay hắn với Mạnh Thanh Nguyệt còn có chút ám muội, thế nên hắn theo bản năng lên tiếng thay cô ta:

“Hác Mỹ Mỹ, cô là loại đàn bà không biết giữ mình, có tư cách gì mà đi cùng với Thanh Nguyệt chứ?”

Hác Mỹ Mỹ dở khóc dở cười:

“Tôi thì có gì mà không biết giữ mình?”

Trương Nam nhanh miệng buột ra:

“Cô ban đêm còn ngủ chung với đàn ông, không phải à?”

Mạnh Thanh Nguyệt không ngờ hắn lại nói thẳng ra trước mặt Hác Mỹ Mỹ như thế, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Hác Mỹ Mỹ nghe một cái là nhận ra ngay, đây chẳng phải chính là mấy lời Thịnh Ý từng nói sao?

“Ai nói với anh vậy?” Trong đầu Hác Mỹ Mỹ vụt qua mấy cái tên.

Trương Nam theo bản năng liếc nhìn Mạnh Thanh Nguyệt, thấy sắc mặt cô ta trắng bệch liền vội đổi giọng:

“Tất nhiên là Thịnh Ý nói, chẳng lẽ còn ai khác?”

Nói xong, hắn chột dạ, vội vàng bỏ đi.

Ban đầu Hác Mỹ Mỹ không tin Thịnh Ý nói ra những lời đó, chỉ dựa vào việc hôm nay Thịnh Ý còn giúp cô ta đính chính tin đồn, cô ta cũng tin Thịnh Ý không phải loại người như vậy.

Mạnh Thanh Nguyệt giả vờ phẫn nộ:

“Không ngờ Thịnh Ý ngoài mặt thì một kiểu, sau lưng lại một kiểu khác. Rõ ràng là cậu ta bịa đặt, giờ còn tung tin khắp nơi, như vậy có vui không?”

Đôi môi Hác Mỹ Mỹ khô khốc, khó khăn lắm mới thốt lên vài lời:

“Có khi… là mấy bà thím trong làng nói thì sao.”

Sắc mặt Mạnh Thanh Nguyệt lại trầm xuống, không ngờ lúc này Hác Mỹ Mỹ vẫn còn bênh vực cho Thịnh Ý.

Cô ta làm ra vẻ bất đắc dĩ thở dài:

“Có lẽ vậy, nhưng mấy bà thím trong làng chắc gì lại đi kể cho bọn thanh niên trí thức chúng ta. Có khi là… có chỗ hiểu lầm rồi.”

Lúc này sắc mặt Hác Mỹ Mỹ cũng không còn tốt nữa. Thanh Nguyệt nói đúng, mấy bà thím trong thôn thì có lý do gì mà đi nói với đám thanh niên trí thức chứ. Hơn nữa mấy người đó cũng đâu có tùy tiện chạy đến chỗ ở của bọn họ. Nghĩ kỹ thì khả năng cao thật sự là do Thịnh Ý.

Hác Mỹ Mỹ quyết định tối nay sẽ hỏi thẳng Thịnh Ý vì sao lại làm như vậy.

Nhưng đến gần chín giờ, Thịnh Ý vẫn chưa quay về.

Chuyện là thế này: Sau khi giúp mấy bác gái trong hàng chờ khám xong bệnh, Thịnh Ý liền theo bác Hoa về nhà ăn cơm.

Cơm mới ăn được nửa chừng thì bà Lý vội vã chạy đến báo rằng con dâu bà - Nhị Nha - sắp sinh, nhờ Thịnh Ý qua xem giúp.

Thịnh Ý liền đi theo, rồi ở nhà bà Lý phụ đỡ đẻ, kéo dài mãi đến tận hơn mười giờ đêm.

Đứa bé trong bụng Nhị Nha bị ngôi thai không thuận, Thịnh Ý phải châm mấy kim châm cứu, lại còn hướng dẫn cách rặn sinh. Mấy tiếng đồng hồ liên tiếp khiến cô mệt rã rời.

Cuối cùng đứa bé cũng được sinh ra, Thịnh Ý lại ôm bé đi rửa sạch sẽ.

Cô còn giúp Nhị Nha thay chăn chiếu sạch sẽ, đặt em bé nằm cạnh mẹ, rồi nhìn lại bộ dạng lấm lem bẩn thỉu của mình, trong lòng không khỏi chua xót.

Bà Lý thấy cô đi ra, lập tức kéo tay cô hỏi:

“Bác sĩ Thịnh, con dâu tôi sinh con trai hay con gái vậy?”

Thặng Oa cũng đứng bên cạnh, chăm chăm nhìn Thịnh Ý.

“Là bé gái. Bé hơi gầy, mấy tháng tới phải cho mẹ ăn uống thật tốt thì con mới hấp thu được dinh dưỡng.”

Nghe đến đây, sắc mặt Thặng Oa lập tức sa sầm, là con gái. Nhưng ngược lại, bà Lý thì cười tít mắt:

“Con gái tốt, con gái tốt mà.”

Trong lòng Thịnh Ý thoáng ngạc nhiên, không ngờ trong ngôi làng này vẫn còn có người già không trọng nam khinh nữ.

Không phải cô có thành kiến gì, nhưng ở kiếp trước, dù xã hội đã cởi mở nhiều, cô vẫn từng gặp những người còn nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ. Vậy mà hôm nay, ngay tại ngôi làng nơi đàn ông lúc nào cũng được coi là trụ cột gia đình, cô lại thấy một người bà không hề phân biệt trai gái. Thịnh Ý thực sự thấy rất bất ngờ.

Nhưng quả thật có những người, với con cái thì luôn đối xử công bằng. Cô cảm thấy điều này thật đáng quý.

“Bà Lý, cháu về trước đây.”

Bà Lý cười hiền, rồi huých Thặng Oa bên cạnh:

“Thặng Oa, con đi tiễn bác sĩ Thịnh một đoạn.”

Thặng Oa trông chất phác, nhưng lại cứ nhìn chằm chằm Thịnh Ý vì thấy cô xinh đẹp. Trong lòng Thịnh Ý thấy khó chịu nhưng không nói thẳng ra.

“Không cần đâu bà Lý, chỗ ở thanh niên trí thức cũng gần, cháu tự về được.”

Nói xong, cô liền bước nhanh, chạy một mạch về nơi ở.

Khi Thịnh Ý về đến nơi thì đã gần mười một giờ, những người khác đều đã ngủ cả rồi.

Ngay cả Hác Mỹ Mỹ cũng chỉ nghĩ rằng Thịnh Ý nhiều chuyện, đi nói lung tung với Trương Nam mà thôi, trong lòng cũng chẳng để ý quá nhiều, vẫn đi ngủ đúng giờ như thường.

Còn Thịnh Ý thì vì trên người dính đầy mùi khó chịu nên trong lòng cực kỳ bức bối. Không chịu nổi, cô đành gõ cửa nhà bác Hoa lúc nửa đêm.

May mà vợ chồng Lưu trưởng thôn vì lo chuyện Nhị Nha sinh con nên cũng chưa ngủ, còn đang chờ nghe tin.

Vừa hay Thặng Oa mới quay về báo là mẹ tròn con vuông, trước chân vừa đi thì sau chân Thịnh Ý đã gõ cửa.

Lưu trưởng thôn ra mở cửa, rồi hai người vào trong. Bác Hoa thấy là Thịnh Ý thì tưởng có việc gì gấp, ai ngờ cô chỉ muốn rửa ráy đơn giản cho sạch người.

Bác Hoa liền đuổi chồng ra ngoài, sau đó vào bếp múc một chậu nước nóng đã được đun sẵn, bưng đến cho Thịnh Ý.

“Điều kiện nông thôn đơn sơ, cháu tạm lau rửa qua vậy nhé.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.