Xuyên Thành Cha Kế Của Nhóc Con Long Ngạo Thiên - 62
Cập nhật lúc: 03/12/2025 16:00
“Tôi là bạn của bố nó.” Phí Trầm chỉnh lại: “Nó là cháu tôi.”
“Ngại quá, chú của Đoàn Chu Luật.” Nhậm Dương sửa lại cách xưng hô, lại nhìn về phía bên cạnh người đàn ông, không thấy bóng dáng Đoàn Chu Luật đâu cả: “Hôm nay Đoàn Chu Luật không đến sao?”
“Ở nhà học thêm.” Câu trả lời của người đàn ông vẫn cứ ngắn gọn như cũ.
Thật sự là Nhậm Dương không thể tìm được chủ đề nào để nói nữa nên cúi đầu đếm bánh, lại tìm chiếc hộp lớn hơn chút, “Tổng cộng là 20 cái bánh, bán lẻ thì 5 tệ một cái, mua 3 thì có giá ưu đãi 12 tệ.”
Nhậm Dương tiện tay lấy chiếc huy hiệu nhỏ ở bên cạnh rồi bỏ vào hộp, nói: “Lấy của anh 80 tệ, còn có một chiếc huy hiệu nhỏ là quà đính kèm của sự kiện.”
Phí Trầm nhìn hộp quà trong tay Nhậm Dương, con ngươi chầm chậm chuyển động đến trên người Nhậm Áo Thiêm.
Nhậm Áo Thiêm đứng bên cạnh, lặng lẽ trốn khỏi tầm mắt của Phí Trầm, chắp tay sau lưng ngẩng đầu nhìn trời, giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Cậu nhóc không biết gì cả.
May là Phí Trầm không vạch trần hành động gian thương của Nhậm Áo Thiêm, chỉ muốn Nhậm Dương lấy cho một tờ danh thiếp của tiệm bánh.
Nhậm Dương tìm ra danh thiếp, lại nhớ tới Đoàn Chu Luật thường hay mua bánh donut nên nói: “Tiệm của chúng tôi có thể đặt online, tiện hơn đó.”
Nhậm Dương nghĩ rồi viết số điện thoại của mình lên danh thiếp: “Nếu Đoàn Chu Luật muốn mua bánh thì có thể gọi điện cho tôi, tôi mang qua cho.”
Chờ Phí Trầm rời đi, Nhậm Áo Dương cũng phải tan làm về nhà rồi.
Về đến thành Nam đã là 8 giờ tối.
Nhậm Áo Dương rang hai bát cơm rang trứng, khi chuẩn bị ăn cơm bỗng nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ.
Vừa kết nối, bên trong đã phát ra âm thanh non nớt quen thuộc--
“Là anh Tiểu Dương sao ạ?”
Nhậm Dương vui vẻ hỏi lại: “Cháu đoán xem.”
“Em không đoán được, anh có phải không ạ?” Tiếng trong điện thoại mềm mại, nghe hệt như đang nhõng nhẽo.
Nhậm Dương cố ý thở dài, nói: “Không phải rồi.”
“Rõ ràng là anh Tiểu Dương mà ạ.” Đầu bên kia hừ một tiếng.
“Thế mà cũng bị em đoán ra rồi, thông minh thật đó.”
“Anh Tiểu Dương, em nhận được huy hiệu anh tặng rồi ạ.” Tiếng Đoàn Chu Luật vô cùng vui vẻ.
“Có thích không?”
“Vô cùng thích luôn ạ! Chú còn mang cả bánh nhỏ đến nữa ạ!” Đoàn Chu Luật vẫn còn rất nhiều điều muốn nói cho anh Tiểu Dương biết.
Nhưng nói chuyện qua điện thoại không quá tiện, Đoàn Chu Luật chưa nói được bao lâu thì nhìn thời gian cũng sắp hết, chỉ đành nói: “Anh Tiểu Dương ơi, em phải đi ngủ rồi, chúc anh ngủ ngon ạ.”
Nhậm Dương lưu số cậu bé vào danh sách cuộc gọi, tâm trạng cũng vui lên theo.
Không biết vì sao nhưng anh khá thích luật sư nhỏ, càng nhìn càng thấy hợp mắt.
Nhậm Dương lại nhìn cậu cháu ngoại bên cạnh, Nhậm Áo Thiêm đang cúi đầu ăn cơm.
Cậu cháu ngoại này bình thường khá lạnh lùng, thế cho nên anh mới bị cậu luật sư nhỏ ấm áp đó thu hút.
Đều 5 tuổi nhưng tính cánh của hai cậu bé hoàn toàn trái ngược nhau.
Sau khi Nhậm Dương suy nghĩ lung tung xong thì cầm điện thoại lên, tiện tay xem một đống tin nhắn bên nhóm lớp nhà trẻ.
[Cô giáo: Cuối tuần này mọi người đều trải qua vô cùng vui vẻ nhỉ, cuối cùng phải nhắc nhở một chút nhé, các vị phụ huynh hãy chuẩn bị trước ảnh du lịch~ muộn nhất là chủ nhật tuần này, đến lúc ấy cũng sẽ bình chọn giải ngôi sao phong cách!]
[Mẹ Phương Tiểu Huy: Cô giáo ơi, ảnh đi lặn biển có được không? Năm ngoái tôi đưa Tiểu Huy ra đảo nghỉ hè chụp đó]
[Woa, Tiểu Huy còn biết lặn biển sao! Đa tài đa nghệ!]
[Mẹ Phương Tiểu Huy: Thật ra chỉ học có vài ngày thôi, chưa học được gì cả, nghỉ hè năm nay sẽ đưa nó đi học chút~]
Nhậm Dương lướt lên trên xem ghi chép trò chuyện, lúc này mới biết mỗi bạn nhỏ cần chụp vài tấm ảnh đi du lịch, lúc ấy sẽ dán trên bảng vinh danh và sẽ chọn ra ngôi sao phong cách từ những bức ảnh này.
Thế nhưng Nhậm Áo Thiêm lại chưa từng đi du lịch, đến cả một tấm ảm t.ử tế còn chẳng có.
Phải nộp ảnh trước chủ nhật, Nhậm Dương ngẫm nghĩ, chuẩn bị vài ngày này sẽ đưa Nhậm Áo Thiêm đến công viên Sa Than một chuyến, tiện chụp vài tấm ảnh rồi nộp.
Nhậm Dương tiếp tục lướt lên trên, cứ lướt rồi lướt, lướt đến tin nhắn của mẹ Phương Tiểu Huy.
[Mẹ Phương Tiểu Huy: Cảm ơn những lời chúc của mọi người~ Hôm nay là sinh nhật 6 tuổi của Tiểu Huy, cảm ơn 18 bạn nhỏ của lớp chúng ta đã đến tham dự~]
Phía sau đính kèm thêm mấy bức ảnh, Nhậm Dương mở ra xem, là ảnh tập thể của các bạn nhỏ, phía sau trông có vẻ rất cao cấp, có lẽ là trong nhà hàng lớn.
Trong ảnh có tổng cộng 19 bạn nhỏ, còn có cả cô giáo của nhà trẻ, nhìn qua còn tưởng là hoạt động tập thể của nhà trẻ.
Nhậm Dương xem kỹ lại thời gian của cuộc trò chuyện, chụp lúc 6 giờ tối nay.
Lại lướt lên trên, có rất nhiều ảnh của tiệc sinh nhật do các phụ huynh khác chụp, còn có cả biểu diễn máy bay không người lái. Trong lớp có 20 bạn, trừ chủ tiệc Phương Tiểu Huy thì 18 bạn còn lại đều đi cả.
