Xuyên Thành Cô Gái Nhỏ Độc Ác Làm Chủ, Bữa Cơm Có Tôm Có Cá - Chương 165: ---

Cập nhật lúc: 05/11/2025 07:38

Lấy oán báo oán

Cũng chỉ có Hoàng hậu mới phạt được ả tiện nhân độc ác này, sau khi Quân Thư Diễn biết được thì đâu có làm gì Tần Vãn Nguyệt!

Ha, uổng cho Thuần nhi cứ "Phụ hoàng" gọi đến là vui vẻ!

Một vị tanh ngọt truyền đến từ miệng, Tần Vãn Nguyệt ý thức hồi phục, ngẩng đầu thấy là Quân Thư Diễn thì ngơ ngác buông lỏng miệng, rồi nhào vào lòng hắn "òa" lên khóc nức nở.

"Ô ô ô Hoàng thượng, có quỷ! Có quỷ!"

"Thần thiếp nhớ người lắm, tại sao người không đến ở cùng thần thiếp?"

Tần Vãn Nguyệt khóc vô cùng t.h.ả.m thiết, khóe mắt liếc thấy Trình Yến Nhi cũng đang khóc, liền khóc càng thê t.h.ả.m hơn.

Cái tiện nhân mặt vàng vọt này sao cũng đến rồi! Là đến xem trò cười của ả ư?! Ả nhìn thấy cái mặt đó của thị là thấy phiền!

"Hoàng thượng! Người bảo bọn họ đều ra ngoài được không ạ?! Thần thiếp sợ hãi, thần thiếp sợ hãi!"

Nàng ta nắm chặt lấy áo Quân Thư Diễn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Trình Yến Nhi không đợi Quân Thư Diễn nói đã cáo lui trước, những người khác thấy thị đã đi cũng biết ý cáo lui theo.

Đợi trong phòng chỉ còn lại hai người, Tần Vãn Nguyệt lại khóc một trận lê hoa đái vũ, Quân Thư Diễn từ lúc đầu còn đau lòng dần trở nên thiếu kiên nhẫn.

"Nguyệt nhi, lát nữa trẫm sẽ gọi tướng gia phu nhân vào cung để bầu bạn với nàng, trẫm phải lên triều đây."

Hắn nói xong, an ủi đắp chăn cho Tần Vãn Nguyệt, còn chuyện nàng nói có quỷ thì tìm một vị đại sư đến trừ tà là được.

Quân Thư Diễn nói đi là đi, Tần Vãn Nguyệt vốn còn muốn làm loạn giữ hắn lại một chút, nhưng nghĩ đến lời Tần Kiều đã dặn dò nàng liền gắng gượng nhịn xuống.

Hắn vừa đi, Tần Vãn Nguyệt liền trong phòng lớn tiếng la hét: "Một lũ ch.ó nô tài! Đều c.h.ế.t tiệt đi đâu cả rồi! Còn không mau vào đây! Bổn cung sẽ c.h.é.m đầu các ngươi!"

Đêm qua lại không có ai trong phòng canh chừng cho nàng, hại nàng bị cái thứ c.h.ế.t tiệt kia dọa cho ngất đi!

Nàng nhất định phải tìm một vị đại sư lợi hại nhất đ.á.n.h cho cái thứ c.h.ế.t tiệt kia hồn phi phách tán!

Các cung nhân ùa vào, Tần Vãn Nguyệt thấy vậy lại một trận đau đầu: "Đều vào đây làm gì? Chướng mắt lắm sao?! Cút ra ngoài cho bổn cung!"

Tất cả mọi người cúi đầu không dám thở mạnh lại muốn rút lui, ma ma thân cận thấy vậy liền giữ lại hai cung nữ lanh lợi, những người khác đều ra khỏi phòng.

Tần Vãn Nguyệt hồi tưởng lại hình dáng con quỷ tối qua rồi hỏi ma ma thân cận: "Cái tiện nô đi phòng thiên kia c.h.ế.t lúc nào, trông thế nào?"

Ma ma nghe xong có chút chần chừ không biết có nên nói cho nàng ta không, vì bộ dạng của cung nữ kia thực sự quá đáng sợ, lúc thị thấy cũng giật mình.

"Bẩm nương nương, thị..."

"Bảo ngươi nói thì nói, chần chừ làm cái gì?! Bổn cung bảo ngươi nói còn ăn thịt ngươi chắc?!"

Tần Vãn Nguyệt không chịu được bộ dạng ấp a ấp úng của thị, nàng ta bây giờ chỉ muốn biết có phải là cung nữ kia không!

Dám biến thành quỷ cũng dám đến dọa nàng! Nếu thật là thị thì không thể không sai người đến loạn táng cương tìm t.h.i t.h.ể của thị ra mà quất xác!

Ma ma thân cận sợ nhất Tần Vãn Nguyệt nổi giận, biết tính nàng ta nóng nảy đành phải kể lại mọi thứ mình biết và đã thấy một cách chi tiết.

Đông Sương đứng ngoài cửa nghe thấy lời thị nói, lặng lẽ nắm chặt nắm đ.ấ.m của mình. Hóa ra những gì nàng ta nghe ngóng được chỉ là tảng băng chìm, Xuân Vũ phải chịu đựng những đau khổ còn nhiều hơn những gì nàng ta biết!

Mấy tên thái giám c.h.ế.t tiệt ở phòng thiên đó! Đêm nay nàng ta nhất định sẽ cho bọn chúng một trận ra trò!

Vị đại sư được mời vẫn còn đang trên đường, buổi tối Quân Thư Diễn không thể cưỡng lại được Tần Vãn Nguyệt đành phải đến Hoa Thanh Cung ở cùng nàng.

Ai ai cũng căng thẳng, sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về phía bọn họ, căn bản không ai để ý nửa đêm có một bóng trắng lướt về phía phòng thiên.

Ba lão thái giám lúc này đang ngủ ngáy khì khì trong căn phòng chật hẹp, bọn họ đều là những kẻ đã phạm lỗi bị phạt đến đây.

Già rồi cũng chưa c.h.ế.t, sống qua ngày ở đây chỉ việc đổ thùng phân, quét dọn qua loa, cũng xem như tiêu d.a.o tự tại lắm rồi.

Đông Sương trát một ít m.á.u gà lên mặt, rồi lấy ra những thứ đã chuẩn bị sẵn, mượn lực bay lượn quanh quẩn trong căn phòng đó.

"Trả mạng cho ta, trả mạng cho ta!"

"Ba tên lão già các ngươi, ta sẽ xé xác các ngươi, cho các ngươi đều xuống địa ngục!"

"Đều phải c.h.ế.t! Đều phải c.h.ế.t!"

Một tràng tiếng cười khanh khách vang lên, xen lẫn với tiếng nhai nuốt khiến người ta sởn tóc gáy.

Tên thái giám ngủ nông hơn cả lập tức bị giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy bóng quỷ bay lượn trên tường liền la lên.

"Á á á! Quỷ! Đừng qua đây, đừng qua đây!"

Đông Sương lại "khặc khặc khặc" một tràng cười quái dị, nàng ta bay về phía giường, mái tóc dài che khuất mặt, khiến người ta không thể nhìn rõ dung mạo: "Công công tỉnh rồi sao? Dưới đó lạnh lắm, thật sự rất lạnh, người mau đến bầu bạn với ta đi."

Giọng nàng ta the thé đến đáng sợ, như thể bị ai đó bóp cổ, cố sống cố c.h.ế.t bật ra từ cổ họng.

Tên thái giám sợ hãi dùng chăn trùm kín đầu, nhưng bị Đông Sương một tay kéo phăng ra.

"Aoooo! Đừng!" Tên thái giám muốn kéo chăn lại, bất ngờ nhìn thấy khuôn mặt quỷ, sợ đến ngây người, dưới thân một dòng chất lỏng nóng hổi chảy dọc đùi xuống giường.

"Không phải ta! Đừng tìm ta! Kẻ hại c.h.ế.t ngươi là bọn chúng, ngươi đừng đến tìm ta!"

Nhìn thấy cái miệng bị khâu lại kia, hắn liền biết con quỷ trước mắt là ai rồi, hôm đó hắn bị con tiện nha đầu kia c.ắ.n một cái.

Trong cơn tức giận, hắn trực tiếp đ.á.n.h ngất người, dùng kim chỉ khâu miệng thị lại để thị không thể kêu, cũng không thể làm bị thương ba anh em bọn hắn.

Lúc đưa người đến, lão ma ma đã dặn dò, sống c.h.ế.t thế nào là do tạo hóa của thị.

Không ngờ thị lại kiên cường như vậy, sau bao nhiêu ngày mới c.h.ế.t, chứ những người trước đây không ai sống quá mười ngày.

Đông Sương mặt đầy dữ tợn, một khuôn mặt quỷ kinh dị dí sát vào mặt tên thái giám: "Công công hóa ra vẫn còn nhớ ta, ta cũng nhớ công công đây."

"Người xem, miệng ta đây vẫn là do công công tự tay khâu từng mũi từng chỉ đấy."

Nàng ta nói rồi còn kéo kéo khóe miệng mình, ngay sau đó m.á.u đen đỏ sền sệt từ những kẽ hở chảy ra, phát ra mùi tanh tưởi nồng nặc.

Hai con mắt lồi ra dần dần chỉ còn lại lòng trắng, như hai con mắt cá c.h.ế.t trắng bệch treo trên khuôn mặt quỷ.

Lão thái giám kêu gào không ngừng, hai tên còn lại trên giường vẫn ngủ say như c.h.ế.t.

Hắn vơ mấy cái bô ban đêm trực tiếp ném tới, người liên tiếp bị đau, hai lão thái giám kia cũng tỉnh lại.

Nhìn thấy con quỷ áo trắng trước mặt, ba tên thái giám ôm chặt lấy nhau.

"Phù~"

Đông Sương thổi một luồng khí lạnh vào tai tên thái giám có nốt ruồi trên mặt, khiến hắn ta kêu gào t.h.ả.m thiết.

"Công công đừng sợ nha, người xem mặt ta có đẹp không?"

Lão thái giám kia không dám ngẩng đầu, nhắm chặt mắt, Đông Sương phất tay áo một cái, trên mặt hắn liền xuất hiện từng vệt máu, bên trên còn có rất nhiều giòi trắng tranh nhau chui vào.

"Á!" Tên thái giám đau đớn lăn xuống giường, quằn quại trên đất, không lâu sau hai chân duỗi thẳng, tắt thở.

Đông Sương trong lòng cười lạnh không ngớt, mới bắt đầu đã không chịu nổi rồi sao? Vậy những đau khổ mà Xuân Vũ đã trải qua là gì? Đó là bị thiêu đỏ d.a.o rồi áp lên mặt đấy!

Rồi tên súc sinh già này lại còn trói thị lên cây, bôi mật ong lên khuôn mặt bị thương của thị để kiến c.ắ.n xé khuôn mặt bị bỏng của thị! Tàn nhẫn độc ác đến nhường nào!

Còn hai tên thái giám đã sợ đến ngất xỉu, Đông Sương nhanh chóng khâu miệng tên thái giám đầu tiên lại, khâu đi khâu lại nhiều lần.

Mũi khâu dày đặc đến mức một tia hơi thở cũng không thể thoát ra, cho dù hắn không c.h.ế.t thì việc tháo chỉ cũng sẽ rất vất vả.

Còn tên kia, nàng ta trực tiếp đ.â.m nát bét hạ thân của hắn, bởi vì lúc Xuân Vũ nằm liệt giường thì cái thứ già không có gốc rễ này lại còn dám xuống tay!

Sau khi làm xong mọi chuyện, nàng ta lại để lại mấy dấu tay máu, viết một chữ "C.h.ế.t" thật lớn lên tường rồi lặng lẽ rời đi.

Một đêm trôi qua, trong điện không có chuyện gì xảy ra, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Tần Vãn Nguyệt đang định kéo Quân Thư Diễn đang muốn lên triều mà làm nũng, thì ma ma thân cận vội vàng chạy vào.

"Đại sự bất ổn rồi Hoàng thượng! Quý phi nương nương! Bên phòng thiên có quỷ!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.