Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 105: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:38
Anh cất điện thoại lại, toàn bộ động tác vô cùng ổn định.
Bởi vì, trong một thời gian dài Nguyễn Thu Thu không thức đêm, đến phần sau của bộ phim thì liên tục ngủ gà ngủ gật, bất tri bất giác dựa bả vai Trình Tuyển ngủ thiếp đi. Cô ngủ rất say, gò má mềm mại cọ lên bờ vai của anh, hai mắt nhắm nghiền, trong ánh sáng lờ mờ của rạp chiếu phim, cô mới ngủ được yên ắng như thế.
Trình Tuyển lại không buồn ngủ chút nào.
Anh cứng ngắc ngồi ngay ngắn lên, ấn tay vịn xuống để cho Nguyễn Thu Thu có thể ngủ thoải mái hơn một chút. Nguyễn Thu Thu chép miệng một, không biết mơ mơ màng màng nói câu gì, ngủ ngủ liền ngã xuống trong lồng n.g.ự.c Trình Tuyển.
Anh vô thức ôm lấy cô, nhuyễn ngọc ôn hương trong lồng ngực, tựa như một cây kẹo bông đường mềm mại, nhẹ nhàng quá mức khiến anh có loại cảm giác không chân thật.
Anh nhỏ giọng gọi tên cô: "Thu Thu, Thu Thu."
Người trong n.g.ự.c ngủ rất say, không có dấu hiệu tỉnh lại.
Trình Tuyển vén mấy lọn tóc toán loạn lên cho cô, trong lúc ngủ mơ Nguyễn Thu Thu cảm thấy hơi ngứa, không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, bỗng nhiên bắt lấy tay Trình Tuyển. Cô ngủ rất say, ngón tay mềm mại ôm lấy anh, đang muốn buông ra, lại bị anh nhanh chóng nắm chặt.
Lòng bàn tay của anh đã chảy mồ hôi, nhưng vẫn không buông ra.
Đang ngủ, Nguyễn Thu Thu không thoải mái nói thầm một tiếng: "Nóng."
Tựa như nắm phải một cái bàn ủi, lại nóng lại vừa cứng, còn rút thế nào cũng không ra.
Bên tai cô truyền đến một giọng trầm thấp "Ngoan", giọng nói vừa mượt vừa nhẹ, âm cuối khàn khàn, khiến lòng người nghe được phát ngứa. Nguyễn Thu Thu lại mơ mơ màng màng ngủ tiếp.
...
Sáng sớm, lúc Nguyễn Thu Thu tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong n.g.ự.c Trình Tuyển trong ngực. Cô chớp chớp con mắt, ý thức được khung cảnh trước mặt này sao lại có chút giống tình tiết trong phim thần tượng.
Nguyễn Thu Thu nhìn qua gương mặt xinh đẹo khiến người người ghen ghét của Trình Tuyển, lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Buổi sáng tốt lành ~ "
Hai người bốn mắt nhìn nhau, thời gian như vĩnh viễn dừng lại tại thời khắc này.
Trình Tuyển thở dài: "Chân tê."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Trình Tuyển lại bị ăn đập. Nguyễn Thu Thu đi bên cạnh anh về nhà, nhìn dáng vẻ trên đường đi giống như ngủ không ngon, mặt không biểu tình, cô đổi giày, đi rửa mặt trước.
Ngày đầu tiên của năm mới, hẳn là có một cái bữa sáng tốt đẹp mới đúng.
Sau khi rửa mặt Nguyễn Thu Thu dự định làm đồ ăn sáng. Cô đến phòng bếp, mở tủ lạnh ra, chợt phát hiện bên trong lại có bò bít tết đã làm xong và rượu vang. Cô thuận tay mở ngăn tủ trên máy hút mùi nhà bếp ra, bên trong bày biện một đống nến đỏ phừng phừng.
Nguyễn Thu Thu: "???"
Đây là có chuyện gì?
Nguyễn Thu Thu yên lặng kiểm tra lại số đồ trong tủ lạnh, bò bít tết hẳn là hôm qua mới mua, trước đó trong nhà không hề có bò bít tết, rượu vang và nến đương nhiên cũng vậy, nguyên liệu nấu ăn và dụng cụ đều có hai phần.
Tất cả mọi chuyện đều phát sinh ở lúc cô đang làm việc.
Cho nên ——
Nguyễn Thu Thu tính đi tính lại cũng chỉ có vài khả năng.
Thứ nhất, Trình Tuyển vốn dĩ không hề đi công tác mà thừa dịp cô không ở hẹn bạn gái tới nhà ăn bữa tối dưới ánh nến.
Thứ hai, chuyến công tác của Trình Tuyển bị hủy cho nên quyết định hẹn bạn gái tới nhà bữa tối dưới ánh nến
Thứ ba, Trình Tuyển có bạn gái.
"..."
Nguyễn Thu Thu tỏ vẻ không thể dựa vào phán đoán và chứng cứ ít ỏi để định tội một người nào đó, cô nhất định phải tìm ra chứng cứ thuyết phục. Cô khép cửa tủ lạnh lại, Thu Sherlock Homes online, ánh mắt sắc như tia chớp, nhanh chóng tìm ra các dấu vết trong gian phòng.
Phụ nữ mà cẩn thận lên thì thực đáng sợ. Nguyễn Thu Thu xem xét cửa ra vào, phát hiện trên mặt thảm có hai vết bùn đất đã khô, vết giày của cô và Trình Tuyển lưu lại thì ướt sũng. Tối hôm qua tuyết mới rơi, thảm đã được giặt, đây chắc chắn là dấu vết của người thứ ba.
Sau đó, Nguyễn Thu Thu lại thành công tìm được vài cọng tóc trên ghế sô pha và trên bàn ăn, không dài, màu đen.
Trong đầu Nguyễn Thu Thu lập tức hiện lên hình ảnh một cô gái tóc ngắn.
Đang lúc Nguyễn Thu Thu tưởng tượng ra tình cảnh hai người âm thầm qua lại, Trình Tuyển đã thay một chiếc áo ngủ rộng rãi, xoa xoa mắt, biếng nhác đi ra khỏi thư phòng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Nguyễn Thu Thu: "!"
Trình Tuyển: "?"
"Tôi cảm thấy chúng ta nên chính thức giải đáp vấn đề này, " Nguyễn Thu Thu vỗ bàn một cái, chững chạc đàng hoàng, "Lúc trước chúng ta vẫn chưa bàn bạc cẩn thận vấn đề này, nếu như một trong hai người có người mình thích, vậy thì có thể gặp nhau cũng có thể chia tay đúng không?"
"..."
Ánh mắt Trình Tuyển bỗng nhiên trở nên hơi kỳ quái, mới đó vẫn là m.ô.n.g lung không tập trung nhưng lời Nguyễn Thu Thu còn chưa dứt, nháy mắt đã chuyển thành sắc bén nhìn chằm chặp vào cô.