Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 169: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:44

“Tôi là mẹ con bé, lòng tôi...”

Ánh mắt Trình Tuyển chuyển sang nhìn mẹ Từ Bích Ảnh khiến bà lập tức im re.

Đồ Nam bước lên phía trước một bước, cười lạnh: “Bác gái này, chắc là bác vẫn chưa hiểu con gái bác đã phạm sai lầm lớn đến mức nào nhỉ. Cháu thật lòng khuyên bác bây giờ nên đi ra ngoài hóng gió cho tỉnh táo lại đi, đừng để việc làm của bác khiến cho con bác tự dưng phải ngồi thêm mấy năm tù. Như vậy thì quá không tốt rồi đúng không?”

“Tôi.. Tôi...” Bà nào có biết mấy cái lý lẽ lý lôi như vậy, cùng lắm là chỉ dám khuya tay múa chân làm loạn dày vò bọn họ, nhận ánh mắt lạnh như băng của bọn họ thì im re, cảm thấy hơi ngượng.

Cố Du thở dài: “Dì à, dì tiếp tục làm ồn như vậy là đang làm hại Bích Ảnh đấy.”

Không lâu sau, phòng bệnh đã khôi phục vẻ yên tĩnh.

Từ Bích Ảnh lẳng lặng nằm trên giường bệnh, trạng thái tinh thần của cô ta lúc này trông có vẻ khá tốt, chỉ là đôi mắt lúc nhìn bất kỳ ai đều tràn đầy thù hận. Dặc biệt là lúc nhìn Nguyễn Thu Thu, chỉ hận không thể nhảy dựng lên b*p ch*t cô.

"Cô đã đến rồi."

Nguyễn Thu Thu đứng lặng trước giường bệnh, nhìn cô ta nói: "Cô muốn gặp tôi?"

"... A. Đợt lát nữa có chuyện muốn nói riêng với cô."

Lúc Từ Bích Ảnh nói ra những lời này, cô ta có thể rõ ràng cảm nhận được mấy người trước mặt đang mơ hồ che chở Nguyễn Thu Thu, cứ như người đang nằm trên giường bệnh là cô đây chính là sài lang hổ báo không bằng. Cô ta nén giận, cười lạnh: "Tội tôi cũng nhận rồi, mấy người sợ cái gì, tôi đâu ăn thịt cô ta được."

Dù đã đoán trước được kết quả, Cố Du vẫn không nén nổi bi thương; "Bích Ảnh, em không nên làm vậy, em ngốc quá."

Hốc mắt Từ Bích Ảnh cũng đỏ lên.

Tỉnh lại sau hôn mê, biết mình tự tử không thành, biết Nguyễn Thu Thu chẳng qua chỉ bị vài vết thương nhỏ, lòng cô đã tràn đầy mỏi mệt và không cam tâm. Ngay sau đó, bác sĩ lại tiếc nuối thông báo cho cô, đứa bé trong bụng cô không thể giữ được, phản ứng đầu tiên của Từ Bích Ảnh chính là ngạc nhiên, không ngờ cô lại mang thai. Số lần cô lên giường với Nam Cung Ngạo Thiên chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi một lần đều là ký ức chẳng vui vẻ gì, không ngờ lơ đãng đã để lại một sinh mệnh không biết đã ra đi từ lúc nào.

Từ Bích Ảnh che bụng, một tay che khuất gò má, không biết cô nên khóc hay nên cười đây.

Vận mệnh của cô vì sao lại thảm đạm như thế!

Cô không hiểu!

Nam Cung Ngạo Thiên đang được điều trị tại một bệnh viện khác, tình trạng rất ổn định. Chỉ sợ lần tiếp theo gặp mặt chính là ở trên tòa rồi.

Từ Bích Ảnh khàn giọng nói: "Tôi nhận thua, là tôi xui xẻo, là tôi không đủ cẩn thận, tôi phải trả giá đắt, cho dù các người muốn hành hạ, tra tấn tôi thế nào tôi cũng nhận hết."

"Cô vẫn không hiểu sao?" Nguyễn Thu Thu nhẹ than một tiếng, "Không có ai muốn mạng cô cả, cũng không ai cố ý muốn hại cô hết."

"Không có người muốn hại tôi, chỉ có người muốn cướp đi những thứ thuộc về tôi." Từ Bích Ảnh gắt gao nhìn chằm chằm Nguyễn Thu Thu, "Thứ cô có được đủ nhiều rồi, không cần giả mù mưa sa làm người tốt trước mặt tôi nữa."

"Tôi cướp của cô cái gì?" Nguyễn Thu Thu hỏi.

"Cố Du của tao! Trình Tuyển của tao! Mày cướp bọn đi, cướp hết!" Từ Bích Ảnh kêu đến khàn cả giọng, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, "Tất cả đều là của tôi!"

Vừa nói hết lời, trừ Nguyễn Thu Thu ra, mấy người ngồi trong phòng đều nhất trí cho là Từ Bích Ảnh điên rồi. Cố Du thì thôi không nói làm gì, nhưng nhìn chằm chằm chồng nhà người ta là chuyện quái gì thế, lại nhắc đến cả Trình Tuyển, ngay cả sắc mặt của Cố Du cũng chẳng tốt đẹp gì.

Cố Du nói: "Bích Ảnh, anh thuộc về chính anh, không phải đồ vật thuộc sở hữu của em. Những người khác cũng vậy."

"Nhưng mà! Nhưng mà trước khi Nguyễn Thu Thu xuất hiện, người anh thích là em đúng không? Là cô ta xuất hiện cướp đi anh đúng không?"

"..."

Cố Du trầm mặc, không muốn chọc thủng ảo tưởng của cô. Trên thực tế, từ lúc bắt đầu, tình cảm của anh với Từ Bích Ảnh chỉ có tình thân ràng buộc cùng với trách nhiệm không thể trốn tránh. Mối quan hệ của bọn họ trước đây chủ yếu là do gánh nặng của bậc cha chú, muốn anh chịu trách nhiệm cả đời với cô.

Sự im lặng của Cố Du khiến Từ Bích Ảnh bất an, cô ta chờ đợi câu trả lời lại nhìn nét mặt của Cố Du như vậy, tất cả cảm xúc trên mặt anh đều không phải thứ cô ta muốn thấy, m.á.u cả người lạnh băng, nhiệt độ tứ chi cũng dần giảm xuống, khiến lòng cô lạnh lẽo.

"Du ca ca, anh từng thích em đúng không?" Từ Bích Ảnh cẩn thận hỏi.

Cố Du chỉ im lặng.

Trong chuyện này, anh không thể lừa gạt được, hồi lâu sau anh khẽ nói: "Xin lỗi."

Không thích chính là không thích, chuyện tình cảm đâu thể miễn cưỡng được.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.