Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 175: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:44

Nháy mắt, Nguyễn Thu Thu nhớ đến buổi tối đáng sợ suýt xảy ra tai nạn đó.

Tim cô đạp nhanh hơn, không hiểu sao, một cảm giác khủng hoảng bao trùm lấy cô. Cô bất giác sải bước nhanh hơn, càng đi càng thấy hoảng hốt, đến cuối cùng, dứt khoát chạy nhanh xông lên trước.

"Thảm quá đi mất, xe nát thành như vậy rồi, không c.h.ế.t thì cũng mất nửa cái mạng."

"Hình như không phải nhân viên của Gia Trừng, thấy đi từ cổng lớn ra."

"Thoạt nhìn vẫn là một cậu trai trẻ, haizzz."

"Đúng vậy..."

Chân Nguyễn Thu Thu mềm đi, cô bước nhanh chen vào, rốt cuộc cũng xem được toàn bộ hiện trường. Người đàn ông nằm rạp trên đất đã lâm vào hôn mê, cả người đều là máu, áo hoodie của anh nhuộm màu đỏ thẫm, áo lông màu đen rách ra vài lỗ khiến lông tơ màu trắng lộ ra ngoài.

Thân hình anh cao gầy, tóc quăn đen toán loạn, che kín khuôn mặt.

Nguyễn Thu Thu sao có thể quên, Trình Tuyển đã mặc như vậy đi vào phòng làm việc của cô mà.

Cô bất lực quỳ rạp xuống đất, vội vàng lấy điện thoại ra gọi 120 cấp cứu. Hoảng hốt đến lợi hại, ngay cả ngón tay cũng đang run rẩy kịch liệt, nỗi bi thương dâng trào trong lồng n.g.ự.c khiến hai tay Nguyễn Thu Thu tê dại, nước mắt lã chã chảy xuống theo gương mặt. Đến lúc bấm điện thoại xong, giọng Nguyễn Thu Thu đã mang theo âm nức nở, cô vừa khóc vừa báo tọa độ, cầu xin bọn họ mau tranh thủ thời gian đến đây, người bị thương sắp không được nữa rồi.

Trong một rừng lời nghị luận, tiếng khóc của Nguyễn Thu Thu nhanh chóng dẫn đến sự chú ý, những người xung quanh không khỏi thương hại.

"Chắc là người nhà của nạn nhân rồi, bạn gái chăng... "

"Đáng thương quá..."

"Haizzz"

.....

Đồ Nam đi theo Trình Tuyển cùng ra cửa. Cho dù Trình Tuyển chẳng thèm để ý đến cậu, Đồ Nam vẫn vui thích lải nhải bên tai anh như cũ: "Em nói cho anh nghe, có lẽ em sắp yêu đương rồi!"

Trình Tuyển không trả lời cậu, chỉ đep tau nghe lên.

"Đại boss, anh không hiếu kỳ chút nào à? Đại boss anh hỏi em một câu đi mà, em khó chịu lắm!"

Đồ Nam vội vàng: "Em cảm thấy thư ký của em đang yêu thầm em, anh biết không? Là do em quá chậm chạp nên mới không phát hiện cô ấy thế mà lại có tình cảm sâu sắc với em đến thế!"

Trình Tuyển đổi bài hát khác, tiếng nhạc xập xình át đi tiếng Đồ Nam nói chuyện.

Đồ Nam buồn rười rượi.

Cậu còn muốn nói quá trình chuyển biến tâm lý của mình nữa mà...

Hai người bước ra khỏi cửa lớn liền thấy một đám người vây quanh đường lớn, vừa nhìn là biết hiện trường tai nạn xe rồi. Trong đó có một tiếng gào khóc vô cùng rõ ràng khiến người nghe cũng cảm thấy đau buồn theo.

Đồ Nam không nhịn được nhìn nhiều một cái.

Sau đó

"Ớ? Đây chẳng phải chị dâu sao?"

Trình Tuyển tháo tai nghe xuống, nhìn theo hướng Đồ Nam chỉ, lập tức nhìn thấy Nguyễn Thu Thu đang quỳ trên mặt đất, khóc rất dữ dội.

Đồ Nam: "... "

Trình Tuyển: "..."

*Tác giả có lời muốn nói:

Đồ Nam: Chị dâu đang khóc ai vậy?

Trình Tuyển: Tôi cũng rất muốn biết.

Nguyễn Thu Thu khóc đến mức tay chân lạnh lẽo, cả người c.h.ế.t lặng.

Những người vây xem xung quanh đều thương hại nhìn cô, nghe bọn họ khe khẽ nói nhỏ, Nguyễn Thu Thu càng thêm đau lòng. Trình Tuyển đã rời khỏi thế giới này, cô chỉ còn lại một mình, lẻ loi cô độc sống trên thế giới này, không có bạn bè để giãi bày nỗi lòng, không có người thân, không có người để sống nương tựa lẫn nhau, thế giới đã từng rực rỡ sắc màu giờ chỉ còn lại hai màu đen trắng.

Giờ phút này, Nguyễn Thu Thu bỗng nhiên hiểu ra vì sao sau khi mẹ anh rời đi, Trình Tuyển lại vẫn luôn sống vô tri vô giác, không biết yêu quý bản thân mình.

Có lẽ anh cũng cho là cuộc sống của mình chẳng có ý nghĩa gì. Tâm lý như vậy, chỉ có lúc này cô mới thật sự cảm nhận được.

Là vai phụ thì có thể c.h.ế.t đột nhiên như vậy ư! Mỗi người bọn họ đều là một người sống sờ sờ mà!

" Trình Tuyển... Sao số anh lại khổ vậy.... " Cô lại càng đau buồn hơn.

Đám đông ồn ào đột nhiên im lặng một lúc, Nguyễn Thu Thu ngồi liệt trên mặt đất, trong tầm mắt xuất hiện một đôi giày thể thao đen trắng, quần dài đen ưu nhã. Cô ngạc nhiên lau sạch nước mắt, hai mắt đẫm lệ mơ hồ ngẩng đầu lên, Trình Tuyển đứng trước mặt cô, cúi đầu nhì cô.

Mí mắt nửa khép buông xuống, lộ ra con mắt đen nhánh, yên lặng nhìn Nguyễn Thu Thu. Trên mặt cô còn mang theo vài vệt nước mắt chưa khô, chóp mũi đỏ rực, vẻ mặt yếu đuối hiếm thấy.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Trình Tuyển nói khẽ: "Vì sao con khóc?"

"....."

Nguyễn Thu Thu nhất thời tưởng mình quá hoảng hốt nên khiến đại não sinh ra ảo giác. Cho đến khi Trình Tuyển uốn gối, nửa ngồi xuống trong ánh nhìn ngây ngốc của cô, anh vươn tay, dùng ngón tay nhẹ lau nước mắt của cô. Nước mắt thấm ướt đầu ngón tay anh, có hơi chút nóng rực lây nhiễm sang cả trái tim anh khiến nó cũng nóng lên theo, đầu ngón tay anh hơi run rẩy rút về.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.