Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 222: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:49
"A, ra vậy...."
Bạch Lung thông minh, lập tức biết Nguyễn Thu Thu không muốn để lộ thân phận. Cô nháy nháy mắt với Nguyễn Thu Thu, nói: "Dạo này không thấy cậu chơi game, xem ra sinh hoạt vợ chồng rất hài hòa nha."
Nguyễn Thu Thu vội vàng xua tay: "Nào có, công việc quá bận rộn thôi."
Bạch Lung để mặc thợ trang điểm giày vò mặt mình, nói: "Không sao, gần đây mình cũng không chơi « Như Mộng Lệnh », lần sau mang cậu đi đánh PUBG."
Bạch Lung vừa nói xong, mấy nữ sinh khác không nhịn được che môi cười ra tiếng, ngay cả thợ trang điểm c*̃ng run tay một cái, vội vàng nén cười chữa lại cho Bạch Lung.
Nguyễn Thu Thu sửng sốt, không khỏi dở khóc dở cười.
Cô vẫn nên vờ như không biết gì thì hơn.
Lễ cưới chỉ còn hơn nửa tiếng nữa là sẽ bắt đầu, Nguyễn Thu Thu cũng không giúp được gì nhiều, đặt quà mang tặng Bạch Lung lên bàn, nói muốn ra ngoài sảnh ngồi trước. Cô đang muốn đi ra ngoài, suýt nữa đụng vào người đối diện.
"Xin lỗi, xin lỗi...."
"Không sao đâu, vẫn chưa dụng vào mà." Mấy cậu phù rể mặc âu phục giày da cười hi hi ha ha.
Nguyễn Thu Thu ngẩng đầu, phù rể đang vui cười lập tức sửng sốt, ai ai cũng mặt đỏ tới mang tai, vò đầu bứt tai nhìn Nguyễn Thu Thu, thẹn thùng không biết trốn vào đâu. Nhìn thấy đi từ trong phòng này ra, không phải phù dâu thì là thợ trang điểm, ai mà ngờ lại là một đại mỹ nhân như thế này.
Nguyễn Thu Thu khách khí cười, quay người rời đi.
Mấy phù rể bước vào phòng trang điểm, vội hỏi Bạch Lung: "Cô gái vừa rồi là ai thế? Thật xinh đẹp, học xong đại học chưa? Không ngại cho phương thức liên lạc chứ?"
Bạch Lung tức giận trừng mắt nhìn mấy người bọn họ.
"Đừng mơ nữa, người ta đã kết hôn từ đời tám hoành rồi, tuổi lớn hơn tôi đấy."
"Ô, wtf, nhìn trẻ lắm mà!"
"Kết hôn cũng không sao, đợi đến lúc ly hôn tôi xếp hàng!"
"Tôi nhổ vào!" Bạch Lung cười mắng, "Mấy người thật là, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cho dù người ta có ly hôn đi nữa thì cũng chướng mắt loại công tử bột ăn chơi trác táng như mấy người nhé!"
....
Nguyễn Thu Thu không hề hay biết cuộc nói chuyện trong phòng hóa trang.
Chỗ trong bữa tiệc đã được ngồi hơn nửa. Nguyễn Thu Thu cố ý tìm một chỗ ít người, ít ánh đèn ngồi xuống. Ở nơi rộng lớn như vậy mà không có lấy một người quen, may mà cô không thấy xấu hổ, bình tĩnh gửi tin nhắn ngồi c.h.é.m gió với Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu: Anh đang làm gì?
Mãi sau.
Trình Tuyển: Chơi điện thoại.
Nguyễn Thu Thu:...Ồ.
Lý do thực tế quá mà.
Nguyễn Thu Thu: Nhớ ăn cơm
Trình Tuyển: Ừ, bao giờ em về?
Nguyễn Thu Thu: Khi nào tan tiệc thì về.
Trình Tuyển: Anh đón em.
Trình Tuyển nói muốn tới đón Nguyễn Thu Thu, Nguyễn Thu Thu khá bất ngờ. Nghĩ lại, Trình Tuyển không có xe, bác tài không đi làm cuối tuần, Trình Tuyển tới đón cô kiểu gì? Bắt taxi tới à?
Nguyễn Thu Thu: Anh không nên lãng phí tiền. Tự em về là được rồi.
Trình Tuyển: Anh sẽ đến kịp lúc.
"... "
Trình Tuyển, biệt danh c* Tuyển, kỹ năng thường ngày —— từ chối giao tiếp cùng một tần số với Nguyễn Thu Thu.
Trình Tuyển đã kiên trì muốn tới đón cô, Nguyễn Thu Thu cũng đành đồng ý. Trình Tuyển khác thường như vậy, hôm nay chắc chắn sẽ xảy ra chuyện gì đó, thân là phụ nữ, giác quan thứ sáu của Nguyễn Thu Thu vô cùng chính xác. Không biết vì sao, chuyện này lại khiến cô nhớ lại lần đó mình ngồi ăn một chiếc bánh gato trống rỗng, còn chuyện Trình Tuyển không thể b.ắ.n pháo hoa nữa.
Nguyễn Thu Thu đang miên man suy nghĩ, hôn lễ đã bắt đầu.
Lời nói của người chủ trì rất có sức hút, phối hợp với ảnh chụp hai người trên màn hình lớn, kể lại quá trình quen biết của hai người, những khoảnh khắc tấu hài, ngọt ngào, khiến mọi người lúc thì vui vẻ cười ha ha, lúc thì cảm động đến đỏ cả vành mắt.
Nguyễn Thu Thu nghe rất chăm chú, không ngừng vỗ tay theo mọi người.
Thân là cô dâu, hôm nay Bạch Lung chính là người đẹp nhất. Cô mặc một bộ váy cưới trắng dài, cánh tay mảnh khảnh, bước chân chậm rãi đi về phía chú rể.
Ánh đèn bỗng nhiên tối lại, chỉ còn lại hai ánh đèn chiếu vào trên thân hai người, hai người bọn họ bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt nhìn theo từng cử động của người kia, ánh mắt tràn đầy tình cảm ấy khiến nhiều người xúc động.
Nguyễn Thu Thu không nhịn được nghĩ đến bản thân, Trình Tuyển mặc một bộ âu phục phẳng phiu, Nguyễn Thu Thu mặc một bộ áo cưới đứng phía đối diện, hai người dần dần tiến lại gần nhau, con ngươi cô phản chiếu ra khuôn mặt dịu dàng của Trình Tuyển.
Sau đó.
Chú rể Trình Tuyển chậm rãi hỏi: "Gỉ mắt của em, sao lại phát sáng? "
....
....
Nguyễn Thu Thu giật mình bừng tỉnh, lòng vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ ngực.
May quá, may mà cô không cần kết hôn.
Cô đột nhiên cảm thấy, Trình Tuyển vẫn là đừng bao giờ làm cho cô mấy thức như niềm vui bất ngờ gì gì đấy thì hơn, đơn giản lanh chính là một cục đất không hơn không kém, chỉ cần vài giây là có thể biến khung cảnh lãng mạng thành sân khấu hài kịch.