Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 232: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:49

Nguyễn Thu Thu sắp bị cái hôn này của anh làm cho không thở nổi rồi, cô không nhịn được yếu ớt hừ nhẹ, thế nhưng lại bị đối phương xem như là ngầm đồng ý

Hai má cô càng thêm phiếm hồng, áo cưới trắng tinh đã có chút lộn xộn ở phần đầu vai, da thịt xinh đẹp trước n.g.ự.c như ẩn như hiện, cái này khiến người khác nhìn vào cảm thấy vô cùng... dễ bắt nạt. Trình Tuyển không nhịn nổi bóp chặt cái eo nhỏ nhắn của cô để cô đỡ chớ lộn xộn.

Anh dùng một tay giật mất chiếc cúc áo của mình, chiếc hôn thuận theo khóe môi trượt xuống chiếc cô mềm mại.

Lần này, bác nông dân Trình Tuyển đã có thể quang minh chính đại để lại mấy quả dâu đỏ rực rồi.

Nguyễn Thu Thu thẹn thùng luống cuống, làn da hiện lên màu hồng phấn, y như một con tôm, chỉ muốn co mình lại cho bớt việc.

Áo cưới tinh khôi chẳng biết đã bị bong ra thành từng mảnh từ lúc nào, lộn xộn rơi xuống đất, nhăn nhăn nhúm nhúm, rất rõ ràng là bị người nào đó mạnh mẽ nhào nặn qua rất nhiều lần. Suốt cả quá trình, Nguyễn Thu Thu vẫn luôn mơ mơ màng màng, phảng phất như là cô mới là người uống rượu nhiều nhất, bị Trình Tuyển lừa gạt, chuyện gì cũng phải dựa vào anh.

Dưới ánh đèn lờ mờ, hai người trên giường dính chặt vào nhau.

Lúc này mới nhận ra được Trình Tuyển thật ra là một con sói già thì cũng đã muộn.

Bình thường không mặn không nhạt như con rùa đen thế mà lên giường một cái là y như rằng biến thành một người khác, khiến Nguyễn Thu Thu cũng thấy hơi hơi sợ rồi. Cô tựa như một món ăn cực phẩm đang được đặt trên bàn ăn đợi được thưởng thức, đối phương nhìn c*̃ng đủ rồi, nghe c*̃ng nghe đủ rồi, lướt qua liền thôi nếm nếm, sau khi cảm nhận được mùi vị tốt đẹp là lập tức lộ ra bộ mặt thật, nuốt sạch cô vào bụng.

Nguyễn Thu Thu đau quá nên khóc.

Cô khóc rất lợi hại, khóc còn đáng thương hơn cả lúc bước xuống xe hoa sáng nay. Nước mắt lã chã rơi xuống, thế mà Trình Tuyển ngoài miệng dỗ dành cô, dịu dàng hôn cô, hôn lên mí mắt có ý muốn vỗ về tâm trạng cho cô nhưng bản thân lại không hề dừng lại.

Nguyễn Thu Thu nghĩ, mấy quyển sách 18+ kia đều lừa gạt người ta, nói cái gì mà chỉ cần chờ một lúc là sướng như lên mây, cái gì mà sung sướng không gì sánh bằng.

Thời khắc này cô chỉ đạp bay Trình Tuyển xuống dưới, cô cồn muốn tẩn Trình Tuyển một trận để cái thằng ranh vô tình vô nghĩa cố tình gây sự này biết được cô khó chịu đến mức nào. Chỉ là cả người cô không còn tí sức nào cả, cứ như là xương cốt toàn thân bị rút đi hết rồi vậy, ngay cả nói còn nói không lên lời nữa là đánh đấm.

Cuối cùng, cô chỉ có thể khóc lóc cắn bả vai Trình Tuyển.

... Bi thương chính là, hình như Trình Tuyển, càng hưng phấn hơn.

Anh hôn lên môi cô.

Thừa dịp Nguyễn Thu Thu bất lực phản kháng, giọng anh khàn khàn vang lên bên tai cô.

"Gọi Tuyển ca ca. "

....

Một đêm không ngủ.

Cảm giác như bị mấy chục cái bánh qua lại nghiền nát, Nguyễn Thu Thu sắp phi thăng thành tiên rồi, cô mở to mắt, gương mặt xinh đẹp của Trình Tuyển lúc ẩn lúc hiện trước mặt cô, xuân phong đắc ý không che giấu được.

Chuyện này khiến Nguyễn Thu Thu cực kỳ khó chịu, cực kỳ cực kỳ khó chịu.

Bởi vì phẫn nộ, trên người lại hồi phực sức lực, phản ứng đầu tiên chính là, đá Trình Tuyển xuống đất!

Bịch một tiếng, Trình Tuyển chưa kịp phản ứng đã bị đạp xuống giường.

Trình Tuyển: ".... "

Nguyễn Thu Thu trợn mắt nhìn: "Không biết xấu hổ! Đồ lưu manh! "

Chỉ cần nghĩ đến việc tối hôm qua người nào đó bắt cô gọi Tuyển ca ca, mặt Nguyễn Thu Thu đã lại đỏ đến mức sắp đun sôi được một một quả trứng gà. Cô chậm rãi nhấc một góc chăn lên, quả nhiên, không một mảnh vải.

Nguyễn Thu Thu vội vàng níu chặt chăn mền.

"Em muốn thay quần áo, ra ngoài ra ngoài ra ngoài!"

Trình Tuyển mặc lên một bộ áo ngủ rộng thùng thình, chậm rãi lết vào phòng tắm rửa mặt.

Nguyễn Thu Thu vội vàng cầm quần áo lên. Tối hôm qua, đáng chết, cô tính sai rồi, không thể giữ vững phòng tuyến cuối cùng. Trong đầu của cô bỗng nhiên hiển hiện lên bộ dáng của Trình Tuyển tối hôm qua, gương mặt xinh đẹp nhiễm lên vài phần sắc dục, lộ ra động lòng người dị thường, khiến Nguyễn Thu Thu không dời nổi mắt. Cô ngây người, quên cả chuyện phản kháng Trình Tuyển.

Nguyễn Thu Thu ảo não vỗ vỗ đầu của mình, tỉnh táo lại đi con!

Sắc đẹp hại người mà.

Nguyễn Thu Thu mặt không đổi sắc đi thay quần áo. Cô vẫn đang đắm chìm trong cảm giác xấu hổ của bản thân, không tài nào đi ra được. Cả người cô vừa tê vừa đau, mấy quả dâu trên cổ không thể không dùng cổ áo cao để che đi được.

Vội vàng không kịp chuẩn bị địa, cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra.

Trình Tuyển nói: "Đúng rồi, em có cần..."

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Nguyễn Thu Thu mới mặc vào một nửa quần áo, nửa vời vẫn đang kẹt lại. Cô ngạc nhiên nhìn về phía Trình Tuyển, sắc mặt cứng lại.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.