Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 235: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:50
Đối với con đường tình yêu của Đồ Nam, Nguyễn Thu Thu đương nhiên hi vọng cậu sẽ suôn sẻ một chút. Lại nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của cậu, Nguyễn Thu Thu nhịn không được hỏi: "Cậu sắp xếp cái gì rồi? Nói tôi nghe xem để tôi giúp cậu duyệt qua."
Đồ Nam ngó đông ngó tây, sau khi xác định chung quanh chắc chắn không có ai.
Cậu vặn nhỏ volume, thì thầm: ""Em nói cho chị nghe, em mua được một quyển bí kíp tên là « Dạy bạn cách theo đuổi người khác phái nhanh chóng và hiệu quả ». Trong sách nói, con người trong lúc trạng thái tinh thần căng thẳng cực độ, nếu bên cạnh có người khác phái thì do tim đập nhanh hơn bình thường, đại não sẽ sinh ra phán đoán sai lầm, cho là mình thích đối phương.
Cho nên, em quyết định mang cô ý đi chơi trò mạo hiểm, hoặc là nhà ma các thứ."
Nguyễn Thu Thu lâm vào trầm tư.
Kỳ quái, sao cô lại thấy cái cách Đồ Nam miêu tả nó quen quen ý nhỉ?
....
Sau đó, Nguyễn Thu Thu vứt chuyện của Đồ Nam vào xó.
Nói là hẹn hò bốn người nhưng đều phải nhìn vận may của Đồ Nam thôi. Lúc này vừa hay Nguyễn Thu Thu cũng muốn xem phản ứng của thư ký, nếu thư ký cho rằng bị quấy nhiễu, cảm thấy vô cùng chán ghét thì cô nhất định sẽ ngăn Đồ Nam lại.
Cùng Trình Tuyển về nhà, sau lưng truyền đến tiếng Trình Tuyển mở cửa tủ lạnh, sau lưng vang lên tiếng bước chân Trình Tuyển, Nguyễn Thu Thu vô ý thức ưỡn thẳng người, sợ anh làm ra chuyện gì bất chính.
Còn may là Nguyễn Thu Thu suy nghĩ nhiều. Trình Tuyển thật sự chỉ là tới lấy một bình đồ uống.
"Két."
Nắp hộp Yakult được mở ra, Trình Tuyển ừng ực ừng ực uống hết một chai, bấy giờ mới chậm rãi hỏi: ""Hôm nay ăn gì?"
"Canh thịt hầm."
Ánh mắt Trình Tuyển rơi vào nồi hầm cách thủy, ánh mắt rất sâu xa.
Nguyễn Thu Thu: "... Không được phép ăn vụng! Thịt vẫn chưa chín đâu đấy."
Hai người ăn cơm, Nguyễn Thu Thu lại bị Bạch Lung gọi đi chơi game, chơi game là lại bỏ quên Trình Tuyển. Kỹ thuật chơi game sinh tồn của Bạch Lung không tệ, Ngụy Điềm c*̃ng rất lợi hại, loại tân binh như Nguyễn Thu Thu cũng bị bọn họ dẫn vào chơi rất nhập tâm.
Chơi mấy loại game như này, cảm giác thành tựu tăng cao vút.
"Oa, thế mà thắng rồi!" Nguyễn Thu Thu cầm điện thoại, ngồi ở trên ghế sa lon reo hò.
Đang muốn lặng yên không một tiếng động ôm cô, Trình Tuyển giật nảy mình, động tác cứng đờ: "..."
Nguyễn Thu Thu căn bản không có để ý đến động tác mờ ám của anh, tiếp tục vùi đầu vào chơi game.
"Win!"
"Oa quá tuyệt vời, thắng lớn rồi!"
Nguyễn Thu Thu chơi mấy tiếng không thèm nghỉ ngơi, ngay cả trước khi chui vào ổ chăn, hay là ở trong phòng tắm vừa phòng rửa mặt đánh răng vừa hàm hàm hồ hồ kêu ăn gà.
Cô nằm rúc vào trong chăn tập trung tinh thần ăn gà.
Ăn gà, ăn gà, ăn gà.*
*PUBG trong tiếng Trung Quốc còn có nghĩa là ăn gà.
Lực chú ý của Nguyễn Thu Thu tập trung hết vào vào màn hình điện thoại, suốt quá trình không hề hay biết nằm bên cạnh mình là người hay là chó.
Nằm trong một cái chăn khác, Trình Tuyển yên lặng nhìn trần nhà, vốn còn muốn Nguyễn Thu Thu đắp chung một cái chăn, giờ thì lại phát hiện cảm giác tồn tại của mình đã chạy về số 0.
Anh đột nhiên cảm thấy, đến lúc nên đổi nghề rồi. Game làm biết bao gia đình xa cách nhau đó.
Lúc này.
Trong đêm tối, Nguyễn Thu Thu bỗng nhiên quay mặt chỗ khác, sắc mặt ửng đỏ nhìn chằm chằm anh.
"Tuyển Tuyển ơi..."
Hai mắt Trình Tuyển sáng lên.
Nguyễn Thu Thu: "Cùng ăn gà không?"
Trình Tuyển: "..."
Bị từ chối, Nguyễn Thu Thu hoàn toàn không chịu ảnh hưởng gì, say mê ăn gà. Trình Tuyển bên cạnh yên lặng lấy điện thoại di động ra, yên lặng ấn mở liên hệ Nguyễn Thu Thu, yên lặng click vào biệt danh.
Sau đó, đổi thành ——
Chồn.
Hai người ngồi trên ghế sofa, Nguyễn Thu Thu lấy điện thoại di động ra.
"Ăn gà không?" Nguyễn Thu Thu hỏi Trình Tuyển.
"Cơm gà? Gà hầm nấm? Gà đĩa lớn?"
Nguyễn Thu Thu: "... À, em đang nói game."
Trình Tuyển sâu kín nhìn chằm chằm cô.
Từ sau khi Bạch Lung kéo Nguyễn Thu Thu vào cái vũng ấy, hầu như thời gian rảnh rỗi của cô đều bị dâng hiến hết cho trò chơi. Hầu hết thời gian sau khi tan làm đều dùng để chơi game, gạt Trình Tuyển sang một bên, đừng nói là sờ sờ ôm ôm một cái, ngay cả một ánh mắt dư thừa đều hiếm khi để lại cho anh, nghiễm nhiên hóa thân thành thiếu nữ nghiện net.
Trình Tuyển nào chỉ là không vui, là vô cùng, vô cùng không vui. Nhưng mà, Nguyễn Thu Thu cũng không hề phát hiện.
Giờ làm việc, Đồ Nam phát hiện Trình Tuyển luôn luôn ngồi trước máy tính ngẩn người.
Một lần nào đó trong lúc vô tình, Đồ Nam nhìn thấy trên màn hình máy tính của Trình Tuyển đang hiện lên tên của tất cả các game công ty phát hành từ lúc sáng lập đến nay. Đồ Nam ngây người, nhịn không được hỏi: "Đại boss, anh đang làm gì thế?"